Đầu kia điện thoại vang lên vài tiếng, mới có người nhận.
Đoạn Đồng nói với mẹ mình có đối tượng, đối tượng là nam nhân.
Mẹ nghe xong rất bình tĩnh, gần như là Đoạn Đồng vừa dứt lời thì đồng thời hỏi “Là chàng trai rất thanh tú kia hả? Thanh Tiêu?”
Đoạn Đồng sững sờ.
Lúc đại học mình chỉ ngẫu nhiên mang Thanh Tiêu qua nhà mình một lần, khi đó ba cũng không ở nhà.
Không nghĩ tới mẹ hắn liền nhớ kỹ.
“Ngẫm lại cũng đúng, trừ thằng bé ra, cũng không còn người khác, đứa nhỏ rất tốt.” Giọng mẹ Đoạn Đồng có chút tiếc hận, rồi nói “Có thời gian kêu nó về thăm ba của con một lát đi, chúng ta cũng rất nhớ nó.”
Đoạn Đồng nghe thế, mới phát giác không đúng “Mẹ không phải là mới thấy Thanh Tiêu một lần thôi sao, ba gặp em ấy lúc nào.”
Cách hồi lâu, mẹ Đoạn Đồng mới hỏi “Nó không nói với con?”
“Nói cái gì?”
“Ai, cái thằng ngốc này, thật sự cái gì cũng chưa nói!”
Chờ mẹ Đoạn Đồng nói xong, cúp điện thoại, bóng đêm đã sâu.
Đoạn Đồng ngẩng đầu, trong đôi mắt chỉ toàn là màn đêm, lại giống như đang chiếu sáng rực rỡ.
Nhớ lúc hắn đại học năm 4 đã nhận được cơ hội thực tập cho công ty hiện nay, vào lúc ấy ba của hắn cũng vào bệnh viện.
Lúc đó, công tác cạnh tranh thật sự kịch liệt, thân thể mẹ lại không tốt, Đoạn Đồng căn bản không rảnh □ đi chăm sóc ba, liền liên hệ một chỗ chăm sóc tư gia 24 giờ.
Chỉ là Đoạn Đồng không biết, cái chăm sóc tư gia đó căn bản không để ở trong lòng thói quen sinh hoạt hàng ngày của ba Đoạn Đồng, bình thường đều làm qua loa cho xong, không vài ngày đã bị ba mẹ Đoạn Đồng sa thải.
Thanh Tiêu nghe nói chuyện này từ thầy hướng dẫn của Đoạn Đồng, liền xin nghỉ học ở trường thay chỗ chăm sóc tư gia đó chăm sóc ba Đoạn Đồng.
Công việc lớn nhỏ, tất cả để trong lòng, thu phí so với chăm sóc trước kia thấp hơn, nhưng thái độ phục vụ cùng hiệu quả hơn xa so với chỗ kia, khiến ba Đoạn Đồng tương đối hài lòng.
Đều nói nữ nhân rất nhạy bén, mẹ Đoạn Đồng từ lần đầu tiên Đoạn Đồng mang Thanh Tiêu tới nhà bọn họ, đã mơ hồ cảm thấy Thanh Tiêu đối với con trai nhà mình không bình thường.
Bây giờ ba Đoạn Đồng ngã bệnh, lại đến làm chăm sóc tư gia tận chức tận trách, vô cùng hoàn hảo.
Dưới tầng tầng mê hoặc, mẹ Đoạn Đồng liền tìm tới Thanh Tiêu, thành thật nói chuyện với nhau một phen.
“Con… Con thích anh ấy, bác yên tâm, anh ấy không thích con đâu.” Anh ấy thích đàn em của con. Thanh Tiêu dưới sự ép bức từng bước của mẹ Đoạn Đồng, bị hỏi đến mặt đỏ bừng, nói chuyện cũng không lưu loát, nhưng thản nhiên thừa nhận: “Bây giờ anh ấy đang thực tập, không có thời gian chăm sóc bác trai. Con… Con chỉ muốn chăm sóc bác trai, thật sự không có ý tứ gì khác! Anh ấy không biết chuyện này, đều là chủ ý của mình con…”
Khi đó Thanh Tiêu còn trẻ, không biết che dấu mình cho tốt, khi căng thẳng liền bắt đầu nói năng lộn xộn, lại nhìn thấy ánh mắt thất vọng của mẹ Đoạn Đồng, lầm tưởng mẹ Đoạn Đồng cho là anh tới chăm sóc ba Đoạn Đồng là có mục đích riêng, càng nói năng không rõ ràng.
Lúc ấy ba Đoạn Đồng cần hộ lý, mà Thanh Tiêu có thể cho ba Đoạn Đồng một hộ lý thích hợp, về chuyện Thanh Tiêu thích Đoạn Đồng, mẹ Đoạn Đồng cũng chỉ đành tạm thời mắt nhắm mắt mở.
Chỉ là không nghĩ đến, sau khi Thanh Tiêu trở về thật sự cái gì cũng không nói với Đoạn Đồng, thậm chí Đoạn Đồng cũng không biết chuyện Thanh Tiêu biết ba của hắn ngã bệnh.
Một ly cà phê nóng được đưa tới trước mặt Đoạn Đồng, Đoạn Đồng uống một ngụm, không đường không sữa rất đúng khẩu vị của hắn.
“Anh vừa nghĩ gì mà nghiêm túc như vậy?” Thanh Tiêu Vừa tắm xong còn mang theo hơi nước, như vậy… chọc người.
Đoạn Đồng từ mặt Thanh Tiêu nhìn xuống, vài giọt nước từ cổ Thanh Tiêu trượt vào cổ áo, mở miệng, đã mang ba phần kiều diễm: “Lên giường, anh cho em biết.”
Tác giả có lời muốn nói: Được rồi nội dung truyện này vừa thấp kém lại không hợp lý… Đằng sau còn có ngoại truyện… A
Có thể là Thầy Cổ X Mông Mông X Chủ Thượng X em gái Thiên Ngôn, (⊙v⊙) Ừ, kỳ thực định viết Đoàn tiểu đệ và Đồ Tô ~ ~ bọn họ cũng có thể cùng một chỗ! Sau đó gia đình bốn người tụ hội ~!!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT