- Nhưng anh bị chảy máu kìa- Con bé nhận thấy chàng trai kia không có khả năng làm hại nó liền tiến lại gần hơn, quỳ xuống bên người đó. Bàn tay người kia đẩy nó không có chút lực nào, những ngón tay lạnh ngắt và run rẩy. Con bé vội mở balô lấy điện thoại nhấn số rồi áp lên tai. Sau những tiếng tút dài, giọng một người đàn ông vang lên:
- Bé Hân chú nghe rồi.
- Chú Lâm chú tới đây đón con đi. Mau lên chú.
- Sao vậy? Con đang ở đâu?
Con bé nhìn xung quanh:
- Ở trước công viên Trường Kỳ. Mau lên chú có người bị thương.
- Được rồi con ở yên đó đi.
Những tiếng tút sau đó khiến Bảo Hân có chút yên tâm. Chú Lâm là tài xế taxi chuyên đưa đón nhân viên của Lucky Day, thấy con bé còn nhỏ mà vừa đi học vừa làm nên rất quý, thường xuyên đưa đón nó đi học. Ở thành phố này người thân thiết với nó cũng chỉ có chú ấy.
Chỉ vài phút sau chú Lâm đã tới đưa hai người đi. Bảo Hân lay chàng trai nọ:
- Nè, anh ổn chứ, tôi đưa anh tới viện nha?
- Đừngg.... tới số 7 đường X đi...
***
Căn nhà số 7 nằm ở ngay trung tâm thành phố, là căn nhà không quá to nhưng khá rộng rãi và tiện nghi. Trong nhà không có bất kì ai nên chú Lâm phải đỡ chàng trai đó vào sôfa. Điện vừa sáng, con bé hốt hoảng thốt lên:
- Hoàng Bảo Nam.
Chú Lâm đang loay hoay đặt cậu trai trẻ xuống ghế ngước lên hỏi:
- Con quen cậu ta sao?
- Dạ. Cậu ấy học cùng trường của con.
- Quen là tốt rồi. Con xem vết thương cho cậu ta đi. Chú phải về bar ngay. Có gì gọi cho chú nghe không?
- Con lo được mà. Chú về đi.
Chú Lâm đi rồi, con bé đi khắp nhà tìm hộp cứu thương. Căn nhà này nhiều phòng làm nó tìm mãi không thấy. Bỏ qua căn phòng bị khoá, nó cuối cùng cũng tìm được trong tủ âm tường ở phòng tắm.