Gió xuân thổi, hoa nở, chó con kêu gâu gâu, mèo con kêu meo meo
Mùa xuân vừa tới, người người đào hoa từng đóa từng đóa thi nhau nở.
Hoa trên cay đào cũng đã nở rồi, vì sao số đào hoa của các cô lại không nở được chứ?
Tại sao? Tại sao lại như vậy?
Các cô chính là các cô gái trẻ tuổi, như nụ hoa vừa chớm nở, tại sao vị trí bên cạnh vẫn còn trống không đây?
Xuân qua đông tới, năm này qua năm khác, mùa xuân năm nay, các cô vẫn chưa có tin tức gì tốt.
Mỗi năm các cô thêm mỗi tuổi cũng đã trở thành thục nữ!
Họ cũng muốn tìm người đàn ông tốt nói lời yêu thương, mỗi ngày đắm chìm trong hạnh phúc ngọt ngào, làm chim nhỏ nép vào giống như một người phụ nữ nhỏ bé yếu đuối.
"Ôi, tôi muốn tìm một người đàn ông tốt để nói chuyện yêu đương" Kiều Tích Tích phong cách ăn mặc dịu dàng thanh nhã, chống lên chiếc cằm trắng nhọn tinh tế, khuôn mặt đẹp đẽ giống như một người tình nhân bé nhỏ, vô lực thở dài
"Yêu?" Dương Oa Oa người cũng như tên, lớn lên như búp bê, có khuôn mặt trái xoan không tỳ vết, đôi mắt to hợp với cái mũi nhỏ, đôi môi đỏ mọng như anh đào, lông mi dài thật dài cong thật cong.
"Trong chúng ta, cầu là người đào hoa nhất, còn sợ không có đàn ông hay sao?"
"Đúng là lòng tham của đàn bà giống như cậy vậy, đàn ông bên ngoài nhiều như vậy, còn sợ không có người đàn ông tốt, cẩn thận no chết!" Hạ Hỏa Diễm nói một tiếng, tức giận nhìn bạn tốt.
Đinh Tiểu Phán đang vùi đầu ăn mỳ Ý, ngẩng khuôn mặt tròng trịa lên, "Ừ..." Ý của cô là thà bị no chết cũng không nguyện ý đói chết.
Giống như hiện tại, cô đã ăn thỏa thích, cũng không cần bụng đói về nhà.
"Còn ăn nữa!" Kiều Tích Tích cướp đi xâu tiền trên tay Đinh Tiểu Phán."Không phải là cậu suốt ngày nói là muốn giảm cân sao?"
"Ăn xong rồi giảm sau!" Đinh Tiểu Phán mím miệng nói nhỏ, vẻ mặt rất vô tội.
"Ăn nữa, thì cuộc đời này của cậu cũng không cần nói chuyện yêu đương gì nữa hết!" Dương Oa Oa liếc xéo Đinh Tiểu Phán một cái.
"Đến lúc đó chúng ta đều có bạn trai, còn lại một mình cậu, cậu cũng không cần tìm chỗ mà khóc lóc" Hạ Hỏa Diễm cũng tiếp lời.
"Nhưng..." Đinh Tiểu Phán chớp chớp đôi mắt xinh đẹp."Giống như Kiều Kiều đi phong cách dịu dàng thanh nhã, còn không phải là chưa tìm được người đàn ông yêu cậu ấy đấy thôi. Oa Oa lớn lên rất đáng yêu, kết quả bởi vì ánh mắt quá cao, không gặp được hoàng tử vừa ý. Diễm Diễm xinh đẹp như vậy nhưng tính tình lại rất tệ thường dọa cho đàn ông bỏ chạy..."
Cô chỉ đơn thuần tà lại tình trạng của đám bạn tốt, lại nhận lấy sự xem thường của bọn họ.
"Đinh Tiểu Phán!" Kiều Tích Tích hét lớn
"Cậu thật sự là không có mắt nhìn!"Dương Oa Oa tức giận nhìn chắm chằm Đinh Tiểu Phán.
"Cậu vẫn là yên lặng mà ăn cái mặt của cậu cho tốt đi" Hạ Hỏa Diễn vô lực liếc mắt xem thường, cầm lên bánh bao nhét vào miệng Đinh Tiểu Phán, sau đó cô dừng lại giải thích.
Xem ra thời gian ngày hoa đào nở của bốn người này, vẫn còn một khoảng thời gian rất lâu nữa.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT