Thời gian được nghỉ như là có cánh, bay qua quá nhanh. Đảo mắt đã xuân về hoa nở, ngày khai giảng sắp đến.

Trong lúc đó Lộ Diêu cùng với Cố Dịch Huân chính là phản kháng — dùng vũ lực trấn áp — lại phản kháng — lại bị vũ lực trấn áp, trải qua thực tế như vậy cuối cùng tổng kết ra kinh nghiệm: chính quyền là phải xuất ra từ bên trong! Hai người chiến đấu như vậy không có giá trị vì nếu như Cố Dịch Huân là gió trên dãy Himalaya, thì cô chính là một rãnh biển dưới thấp, kém quá xa! Bởi vậy, Lộ Diêu gần đây rất mê triệt quyền đạo [1], thậm chí cho dù không thể đặt lên Châu Mục Lãng Mã Phong [2], cũng muốn biến thành cao nguyên Hoàng Thổ [3]! Tốt xấu có thua cũng đừng quá dọa người, loser (bên thua) cũng có tôn nghiêm!

“Gần đây bận cái gì a? Chưa đến năm giờ chiều đã chạy ra ngoài, so với đi học còn tích cực hơn!” Sở gia hướng Lộ Diêu thám thính tin tức bát quái.

“Học triệt quyền đạo.” Lộ Diêu nằm ở trên giường dang chân dang tay, mệt mỏi quá a…

“Ân? Triệt quyền đạo? Tớ không có nghe nhầm!” Ánh mắt Sở gia như sấm sét dò xét hướng phía thân thể tinh tế của Lộ Diêu ở trên giường nhìn quét một vòng, khinh bỉ nói, “Thân thể nhỏ như bạn đúng là phải học vũ đạo, chậc chậc chậc… Xem này bộ dáng giống như con chó nhỏ, ha ha… Than mệt đi? Học, học cái gì triệt quyền đạo a, nên!” Sở Sở cười vui sướng khi có người gặp họa, kích động một cái, sở thích nói nhiều liền bắt đầu phát thanh.

“…” Tâm không đồng tình, nội tâm Lộ Diêu cũng bắt đầu kêu rên.

“Được rồi, Sở Sở, bạn đừng ầm ỹ bạn ấy. Để cho bạn ấy nghỉ ngơi đi, nhìn bạn ấy mệt đến đáng thương rồi!” Đại mỹ nhân tốt bụng, hiểu biết mở miệng giải vây.

“Ân… Nga… Nhất cổ nhất cổ ~~ a… Nhã miệt điệp [4] ~ nhã miệt điệp ~” trong phòng sau một lát yên tĩnh, vang lên tiếng nói khàn khàn nhàm chán mang theo say mê độc đáo của nữ diễn viên. Lỗ tai Lộ Diêu giật giật, tiếp tục nằm; đại mỹ nhân vẫn bình tĩnh như cũ nên cũng không biết làm sao. Mọi người tiếp xúc thời gian càng dài, bản tính thật càng lộ ra nhiều, Sở gia hoàn toàn thoải mái luôn dùng bộ dáng đáng yêu để ngụy trang nay lộ ra bản chất đáng khinh, học kỳ mới bắt đầu, các loại “phản giáo dục” cuồn cuộn không ngừng mà xuất hiện ở phòng ký túc, mỗi tối đúng chín giờ lại vang lên thanh âm “tuyệt vời” của nữ diễn viên nói một loạt “công tác giáo dục giả tạo”.

“Sở Sở, bạn cẩn thận tinh tẫn nhân vong [5] a!” Lộ Diêu từ từ nhắm hai mắt nằm trên giường, nhưng không chậm trễ động mồm động mép tung đòn cho Sở gia.

“Diêu Diêu, bạn có phát hiện xung quanh Sở gia bao phủ một cỗ khí màu vàng đáng khinh hay không?” Đại mỹ nhân ngữ khí nhẹ nhàng hỏi Lộ Diêu.

“Có, như thế nào lại không có!” Công phu nói lời ác độc của Lộ Diêu với Cố Dịch Huân cho tới bây giờ cũng chưa phát huy được, nghẹn cả một ngày nghỉ, rốt cục tìm được chỗ phát huy rồi, lúc này cũng không biết đến mệt mỏi, trong phút chốc liền ngồi dậy, ánh mắt sáng ngời, “Sở Sở hiện tại là từ tóc cho đến gót chân đều có khí, tớ thật hoài nghi Sở Sở hiện tại mà ra ngoài có thể hay không bị lôi vào đại quân hành quân cấp tốc sẽ thành một cái ‘miệng’ di động!”

“Nếu không chúng ta đưa cho Sở gia một cái tên thử xem đi? Nhìn xem có bị biến thành ‘miệng miệng’ không? Ân… Xem ra về sau hẳn là cải danh gọi là khoanh tròn, biểu thị được tính tình!” Đại mỹ nhân sắc bén nói, cũng rất khó chống đỡ. (Mituot: Chắc Đại Ngọc chơi chữ, dùng từ có cũng cách phát âm)

“Ha ha ha… Tốt!” Lộ Diêu cười đến cả người đều run rẩy, kéo người do vận động quá độ mà bụng bị đau nhức, lại dẫn phát một trận bùng lên, cười đùa một mảnh.

Không thể nhịn được nữa, Sở gia rốt cục lên tiếng, “Ta đây là nghiên cứu bản năng khởi nguyên của nhân loại, đây là học thuật, học thuật! Được chứ?” Sở gia vẻ mặt đứng đắn, vươn một ngón tay béo trắng chỉ chỉ vào bên người Lộ Diêu và đại mỹ nhân, lòng đầy căm phẫn mắng, “Các người hai cái nữ nhân đáng chết, quá trang thuần (đoan trang + thuần khiết) a!!”

“Chúng tớ trang thuần?” Lộ Diêu đáp lại bằng một cái xem thường, “Đừng nói giỡn, tỷ muội trang thuần chân chính còn chưa có trở về đâu!” Vài người liếc nhau, nhưng chỉ cười không nói.

Nhắc Tào Tháo Tào Tháo tới ngay, tỷ muội trang thuần đã trở lại. Vẻ mặt thanh cao cao ngạo giống như chỉ cô là Bạch Liên hoa (hoa sen trắng) trên đời, những người khác Y Đình cô đều là nước bùn mà thôi, nhẹ nhàng tự nhiên đi vào phòng ký túc. Thời điểm thấy hình ảnh đầu tiên mà Sở gia đang xem, Y Đình vẻ mặt hoảng sợ, mắt mở to hèn mọn, một tay che mắt một tay kiều diễm như hoa chỉ vào Sở gia thét chói tai, “A! Trời ơi! Bạn… Bạn là một nữ sinh như thế nào có thể xem loại này nọ a!”

“Bạn bạn bạn… Ngươi là em nha!” Sở gia không quen nhìn Y Đình thật lâu, mỗi ngày đều soi mói này ghét bỏ kia, hôm nay nói người này nhân phẩm kém, ngày mai nói người kia tố chất thấp, chính mình lại để mắt lên đỉnh đầu, câu tối thiểu là cám ơn và xin lỗi đều không bao giờ nói, nên lúc này liền phản kích nói, “Dựa vào! Ngươi cho ngươi là đứa trẻ ngây thơ ba bốn tuổi chắc?! Đều là người trưởng thành rồi, cái gì mà bách hợp nhỏ trang với cả thuần?” Hèn mọn trừng mắt liếc Y Đình một cái, “Tôi không giống các người không phải đệ tử của tên học trưởng đần độn kia, đừng ở trong phòng ký túc xá lấy bộ mặt ghê tởm này ra!” Nói xong cũng không nhìn Y Đình đã tức giận đến trắng bệch cả mặt, quay đầu tiếp tục nghiên cứu “Học thuật”, hơn nữa trực tiếp mở màn hình lớn hơn!

Đại mỹ nhân và Lộ Diêu biết tình huống không đúng, nên đi lên tính giảng hòa, làm nổi lên sự việc này cũng có phần của các cô, dù sao cũng cùng một phòng nháo quá cũng không tốt. Kết quả hai người cũng bị quở trách một phen, mọi người kết thúc không vui gì, từ đó không mặn không nhạt mà duy trì, trừ khi là tình huống bắt buộc còn không cũng không nói lời nào.

Sở gia đeo tai phone tiếp tục xem, Lộ Diêu và đại mỹ nhân cùng nhau đi rửa mặt, Y Đình tháo trang sức thay quần áo, mọi người không can thiệp chuyện của nhau.

“Anh đoán em là ai?” Lộ Diêu che hai mắt của Cố Dịch Huân, làm như không biết mệt chơi mãi trò trẻ con.

“Thiết Tây Á? Tống thư ký? Ngô!” Cố Dịch Huân sớm biết là ai lại cố ý trêu cô, đoán đi đoán lại chính là không chịu nói tên Lộ Diêu, kết quả bị Lộ Diêu cắn lỗ tai.

Cố Dịch Huân thân thủ nhanh nhẹn đem mèo hoang nhỏ đang khóc lóc om sòm trên người túm xuống dưới, hung hăng hôn cô, nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn của Lộ Diêu nhiễm hồng mới vừa lòng buông ra, ôm cô vào trong ngực hỏi, “Sao giờ này lại đến đây?”

“Không có tiết học nên đến thôi. Anh thường xuyên cùng những người kia chơi loại trò chơi này?” Lộ Diêu xoay xoay, tìm vị trí thoải mái ở trong lòng Cố Dịch Huân tà nghễ nhìn anh, vi suyễn hỏi.

“Ghen tị?” Cố Dịch Huân hạ xuống môi Lộ Diêu, không đáp mà hỏi lại. Trong lòng chính là âm thầm bật cười, trừ em ra có ai không được anh cho phép lại dám tới gần trong vòng năm bước chân, còn có thể dám chơi trò chơi như vậy? Hương vị của em, cách một cánh cửa anh cũng phát hiện được. Huống chi khi cô gái nhỏ vừa mới tiến vào trong cửa công ty, nhân viên tiếp tân đã bấm điện thoại nội tuyến báo cáo Lộ tiểu thư vừa đến. Khi Cố Dịch Huân nghe xong điện thoại vẻ mặt liền ôn hòa hiếm có, quan sát ngôn ngữ cùng sắc mặt, thám thính chuyện của lão đại là kinh nghiệm của bát quái, hiểu biết lão đại đang vui, đây là kỹ năng cơ bản của các vị quản lí, nên có vài vị quản lí ở phương diện này về lão đại đã được xưng là tôi luyện thành công, một phen không tiếng động mà dùng ánh mắt trao đổi và cuối cùng đưa ra kết luận: có việc khởi tấu cũng coi như không có mà bãi triều! Mọi người tự động trong vòng 5 phút rút lui sạch sẽ.

“Hừ!” Lộ Diêu hừ một tiếng, “Đội bóng rổ ở trường mời em tham gia hỗ trợ đội cổ động viên, em nghĩ sẽ đi.” Tối hôm qua trước lúc tắt đèn, Y Đình vẻ mặt ôn hoà lôi kéo Lộ Diêu nói chuyện phiếm và giỡn mấy câu, Lộ Diêu lúc ấy cảm thấy thực ngạc nhiên, sao băng xuất hiện sao (ý nói chuyện hiếm gặp)? Không phải luôn luôn chướng mắt với mình sao, như thế này là sao? Rất nhanh câu chuyện tiến vào chủ đề chính, Y Đình vẫn là Y Đình, không có chuyện không cố ý đến gần người khác, dùng người hiện tại giao tiếp, chính là muốn mời Lộ Diêu tới dạy đội cổ động viên của đội bóng rổ cũng là chiếu cố chính mình. Vốn Lộ Diêu là không nghĩ sẽ tham gia loại hoạt động này, nhưng là nghĩ đến có thể xem rất nhiều người cao lớn uy mãnh, tâm tư Lộ Diêu lại linh hoạt, người không phong lưu thật uổng tuổi trẻ a! Tuy rằng cô có Cố Dịch Huân đã rất uy mãnh, nhưng không thể chậm trễ cô tiếp cận tự nhiên, ở trong rừng rậm tìm kiếm tóc đẹp a, vì thế… Lộ Diêu động tâm!

Sau đó Lộ Diêu mới biết được căn bản không phải cô ấy mời mình đi hỗ trợ, mà là cô ấy thích đội trưởng ở đội bóng mà ở đó có một người bạn cùng chơi bóng đang muốn theo đuổi mình, cầu cô có thể chiếu cố. Lộ Diêu lúc này còn không biết chính mình cứ như vậy bị bán đi, càng không dự đoán được chính mình sau một hồi phong ba tình cảm sẽ biến thành giúp người hay tiểu tam không biết xấu hổ hay là đồng lõa!

“Đội cổ động viên?” Cố Dịch Huân nhíu mày, từ lúc cùng Diêu Diêu ở chung một chỗ, khoảng cách giữa hai mày kiếm của anh càng lúc càng ngắn, mi tâm lộ màu hơi thâm. Ở bữa tiệc tối Lộ Diêu múa thật khuynh thành, anh liệu định sau này sẽ có nhiều phiền toái, quả nhiên đã đến… Còn chưa bớt lo đối với cô gái nhỏ trước mắt này, chỉ sợ đến đội cổ động viên cũng không đơn giản là vì nhảy múa, Cố Dịch Huân hơi hơi ti hí mắt, che khuất tia sáng lợi hại chợt léo rất nhanh liền biến mất.

“Ừ” Lộ Diêu vui mừng gật đầu, ôm người đàn ông của chính mình chờ mong nhìn, thuận tiện vươn hai ngón tay dùng sức làm mày nhăn của anh hướng hai bên mà vuốt thẳng, vốn đã già hơn, lại lộ nếp nhăn sẽ biến thành càng thêm già đi!

“Tốt, em thích cứ đi đi!” Cố Dịch Huân đột nhiên thay đổi nét mặt, kéo bàn tay nhỏ bé tác quái của Lộ Diêu nắm ở trong bàn tay to ngăm đen của mình vuốt ve, sủng nịch nói.

“Thật sự?” Lộ Diêu nghi hoặc nhìn anh, nói chuyện tốt như vậy? “Có điều kiện gì?” Lộ Diêu cảnh giác hỏi.

“Ân. Điều kiện… Chuyển đến đây ở cùng anh!” Đại sói xám gian trá mở miệng.

“…” Hừ, chỉ biết nói chuyện không thể tốt như vậy!

“…” Cố Dịch Huân im lặng, nhàn nhã đùa nghịch tay nhỏ trắng nõn của Lộ Diêu, mặt cười cười nhìn Lộ Diêu vẫn còn đang rối rắm, chờ cừu nhỏ tự mình mắc câu. Nghịch ngợm là phải trả giá đại giới…

“…” Nội tâm Lộ Diêu không ngừng kịch liệt giãy dụa. Đi hay không đi, đó là một vấn đề! Dù sao ăn cũng bị ăn rồi, đi cũng sẽ không có tổn thất gì… Đi?

“Được!” Lộ Diêu hào khí vạn trượng đáp ứng rồi, Cố Dịch Huân lộ ra nụ cười mỉm vì đã thực hiện được ý đồ. Sau đó, Lộ Diêu mới ý thức được chính mình vì một sắc tâm nho nhỏ phải trả giá đại giới là thế nào! Lộ Diêu rùng mình, coi như là xả thân thủ sắc đi.

————————————————————————–

[1] Triệt quyền đạo: Triệt quyền đạo hay Tiệt quyền đạo (截拳道) là một môn võ thuật chú trọng đến hiệu quả và thực tế. Tên tiếng Anh là Jeet Kune Do.

[2] Châu Mục Lãng Mã Phong: Đỉnh Everest (còn được biết đến ở Việt Nam với tên đỉnh Chomolungma) là đỉnh núi cao nhất trên trái đất khi so với mực nước biển. Trong tiếng Trung Quốc, nó có tên phiên âm từ tiếng Tây Tạng là Châu Mục Lãng Mã Phong (珠穆朗瑪峰) hoặc được dịch nghĩa làThánh Mẫu Phong (聖母峰), “đỉnh núi của Thánh mẫu”.

[3] Cao nguyên Hoàng Thổ: có diện tích khoảng 640.000 km² tại thượng và trung du Hoàng Hà ở Trung Quốc.

[4] Nhã miệt điệp: là loài bướm quý hiếm nhất trong 14000 loài bướm trên thế giới, ở Châu Á tại cao nguyên Tây Tạng đã phát hiện ra 2 con.

Ngoài ra, đây cũng là một từ giả trung văn, được xuất phát từ phiên âm từ “yamate” trong tiếng Nhật, có nghĩa là “đừng”.

Ở đây là nghĩa sau, Mituot định để từ tiếng Nhật, cơ mà thô quá mà cũng ngại.

[5] Tinh tẫn nhân vong: Hết tinh mà chết

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play