Bắc Thần Vũ thấy cũng không sao cả, Mộ Dung Vũ Phỉ có cự tuyệt hắn, chính là do hắn uống quá nhiều rượu, nên mới nhịn không được mà muốn nàng.
Hậu viện của hắn có thêm một nữ nhân cũng không nhiều lắm, huống hồ, cảm giác vừa rồi rất kỳ diệu, trước đây hắn chưa bao giờ cảm thấy như vậy.
Tròng mắt nhất thời để lộ ra một tia ham muốn.
Mộ Dung Cẩn Thiên lắc đầu than nhẹ, khuôn mặt dày dạn kinh nghiệm cũng như già đi mấy tuổi, lúc này hắn cũng chỉ là một người phụ thân đau lòng cho nhi nữ, đúng là tức chết hắn, Phỉ nhi nguyện ý thì hắn còn có thể làm thế nào? Việc đã đến nước này còn nghi ngờ cái gì nữa? Chỉ có thể tận lực tranh thủ quyền lợi cho Phỉ nhi thôi.
Hắn xoay người nhặt quần áo trên đất, nén lại cho người trên giường, sau đó nâng cánh tay buông màn che, “Mặc y phục vào nhanh.” Nói xong, hắn bình tĩnh quay đầu nhìn hai mẹ con Dao Phi cùng Bắc Thần Vũ lạnh lung nói, “Đi ra tiền điện nói chuyện, việc này đừng nghĩ như ậy là xong, hừ!”
Dao phi sớm đã không đứng thẳng được, tay nàng ta túm chặt cạnh bàn chống đỡ cho cơ thể không bị ngã xuống, nàng ta sợ buông lỏng một chút, sẽ lập tức không đứng dậy được.
Tốt, nàng ta đã nghi ngờ sao tự nhiên đại ca lại đến kinh thành, lúc đầu còn tưởng hắn nhớ đến tình cảm huynh muội, không nghĩ tới hắn còn chiêu ngầm này! Nữ nhi kai của hắn cũng không phải tốt lành gì, tuổi còn nhỏ đã đi quyến rũ người, người đó lại còn là con của nàng ta!
Vũ nhi sao lại không hiểu chuyện như vậy, nàng ta đã sớm dặn không thể động tới nữ nhân này, không nghĩ rằng cuối cùng vẫn xảy ra chuyện.
Nàng ta liếc mắt nhìn phía màn trướng đầy khinh thường, bên trong truyền ra tiếng mặc y phục loạt xoạt, ánh mắt lại liếc qua bóng dáng Mộ Dung Cẩn Thiên ở phía trước, âm thầm cắn môi, nghĩ rằng bọn hộ đã như vậy rồi thì nàng ta không có cách sao? Muốn vị trí hoàng tử phi, không dễ dàng như vậy!
Ngày mai Bắc Thần An chắc chắn sẽ ban thánh chỉ lập thái tử trước triều đường, nàng ta cũng không tin đại ca lại không làm gì để cho Diệp Hạo Nhiên đối thủ một mất một còn với mình nâng đỡ Bắc Thần Thụy hơn nữa, đến lúc đó chỉ còn cách hướng các gia tộc lớn cùng gia tộc của Diệp Mạn Thanh ngang nhau cầu hôn, như vậy mới có cơ hội đạp đổ Bắc Thần Thụy.
Lúc này Bắc Thần Vũ cùng Mộ Dung Cẩn Thiên đã ngồi trước bàn, Mộ Dung Cẩn Thiên sắc mặt nghiêm nghị, Bắc Thần Vũ lại một bộ dạng không có chuyện gì nhìn Dao phi, Mộ Dung Cẩn Thiên thấy vậy nhíu mày.
Không lâu sau, Mộ Dung Vũ Phỉ cũng đi ra, vài sợi tóc rơi xuống còn chưa kịp sửa sang lại, sắc mặt nàng ta đỏ bừng, đôi mất còn ánh đầy nước mắt, cúi đầu hạ mi, tất cả đều là một bộ dáng sợ hãi.
Nàng ta nhẹ nhàng đi tới trước bàn, bàn tay trắng nõn cần lên ấm trà men xanh, rót trà cho cả ba người, Mộ Dung Cẩn Thiên nhìn thấy nẽ nhi dịu ngoan như vậy, chút trách cứ trong nội tâm cũng đã biến mất vô tung, chỉ còn cảm thấy vô cùng đau lòng.
Dao phi lạnh lùng nhìn, đôi tay đưa tới rót trà khẽ run, ánh mắt tạm thời che đi sự khinh thường tronng đó.
Bắc Cực Vũ nhíu mày, biểu muội này cuẩ hắn cũng không làm cái gì sai, hắn vừa mới làm nàng ta mệt như vậy, mẫu phi lại nhìn nàng ta kỹ như thế, cũng thực ủy khuất nàng ta.
Hắn liền chỉ cái ghế bên cạnh, săn sóc mở miệng, “Đến đây, Phỉ nhi, ngồi bên cạnh biểu ca này.”
Mộ Dung Vũ Phỉ cảm kích ngẩng đầu, trong mắt lệ quang tràn đầy, trên khuôn mặt lại nhẹ nhàng mang theo chút tình ý, Bắc Thần Vũ thấy vậy đau lòng không thôi, vừa rồi nàng ta đã đẩy hắn ra, hắn cũng rất bực bội. Đây là lần đầu tiên của Phỉ nhi, hẵn cũng không nhẹ nhàng chăm sóc, muốn trách cũng phải trách mẫu phi,đột nhiên xông vào, nhất định làm Phỉ nhi sợ hãi.
Lại nhìn đến mỹ nhân đang miễn cưỡng cười, Bắc Thần Vũ lại hạ thêm quyết tâm, biểu muội này hắn nhất định phải thú!
Chỉ có Dao phi dùng ánh mắt phức tạp nhìn Mộ Dung Vũ Phỉ, nhanh như vậy đã thu được tâm của Phỉ nhi?
Bản tính của nàng ta vốn đã nhát gan? Hay tất cả từ trước tới giờ chỉ là gải vờ, chất nữ này của nàng ta, tâm kế cũng quá sâu đi.
Nàng ta sẽ không so đo chuyện này, Vũ nhi nhất định phải lấy người kia rồi, nàng ta muốn thử xem, chất nữ này về sau sẽ tìm cơ hội như thế nào.
Nhưng hiện tại, nàng ta phải đem điều bất lợi gạt bỏ đi trước, “Đại ca, cho dù Phỉ nhi đã là người của Vũ nhi, muội muội cũng không thể để nàng ấy làm chính phi, huynh nếu cảm thấy như vậy là ủy khuất nàng ta, muội muội cũng không có biện pháp.”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT