Đồng Nhan ngồi trên xe cảm thấy cực kỳ phiền muộn, chỉ vì người đàn ông kia vừa lên xe đã lạnh lùng. Sắc mặt Trác Chính Dương rất ít khi như vậy, nhất là đối với Đồng Nhan thì càng ít.
Trác Chính Dương nhanh chóng mở cửa duổi đôi chân dài ra ngoài, cơ thể hơi nghiêng bước xuống xe. Trước kia, ở ký túc xá của cô có một nữ sinh vô cùng hâm mộ Trác Chính Dương, có lần, không biết cô nàng nhìn thấy Trác Chính Dương bước xuống xe ở đâu mà về ồn ào mãi
"Đẹp trai chết mất, động tác Trác Chính Dương bước xuống còn đẹp hơn lúc đàn ông rút ví, chỉ có anh ấy mới xứng với chiếc xe kia"
Khi ấy, Đồng Nhan không thể giải thích được động tác bước xuống xe của Trác Chính Dương rốt cục đẹp ở chỗ nào, nên lúc về cố tình đi ngang qua nhà anh, lôi kéo cổ áo anh
"Nào, bước xuống xe cho em nhìn một chút đi"
Nghĩ tới đây, Đồng Nhan chợt khẽ cười
Trác Chính Dương nhìn cô
"Sao vậy, tự dưng co giật"
Cô cười cười
"Bỗng nhiên em thấy anh rất ‘ngọc thụ lâm phong’ nhé"
Đồng Nhan hơi hối hận khi đồng ý cho Trác Chính Dương đi chợ với cô, nhìn anh không hề hợp với bầu không khí ở chợ gì cả, đôi mắt anh còn sáng lên, thoáng ý cười , anh đi dạo ở chợ mà giống như được đi dạo trong kỹ viện vậy.
"Bà à, rau cải của bà thật tươi....."
Trác Chính Dương cầm một bó rau cải lên, sau đó chỉ huy Đồng Nhan sau lưng
"Anh muốn mua rau cải, Nhan Nhan, trả tiền"
Đồng Nhan thở dài, mua một mớ rau cải xanh.
Lúc bà cụ giả lại tiền lẻ cho Đồng Nhan còn cười híp mắt với cô nói
"Bạn trai thật quan tâm cháu, còn cùng cháu đi chợ nữa"
Trác Chính Dương đã nhanh chóng tới một gian hàng khác rồi gọi cô qua. Cô đi tới, anh cởi áo khoác ra đưa cho cô, sau đó xắn tay áo định bắt cá trong chậu
"Em thấy con nào ngon hơn"
Đồng Nhan nhìn xuống bể cá
"Con kia, bơi qua bơi lại nhìn rất hoạt bát, có lẽ không tệ"
"Anh đúng là người ngoại đạo, nghe anh nói mới biết anh chẳng hiểu gì cả"
Trác Chính Dương bật cười
"Được, thì lấy con kia, trông nó gầy tong teo, không ngờ lại lọt vào mắt xanh của em"
Sau đó, anh đưa tay bắt con cá đó lên.
Đồng Nhan nhìn Trác Chính Dương, một người đàn ông cao to 1m8, đang ngồi xổm bắt cá, cô cười sau đó xoay người hỏi ông chủ giá cả. Giả xong tiền, ông chủ hỏi cô và Trác Chính Dương
"Có muốn tôi làm cá luôn cho không?"
Đồng Nhan
"Được ạ"
Trác Chính Dương
"Không cần"
Đồng Nhan nhìn anh
"Thế anh sẽ làm cho em sao?"
Trác Chính Dương ung dung nói
"Một con cá thôi mà, chuyện nhỏ"
Đồng Nhan không tin nhìn anh
"Đừng khoe mẽ quá nhé...”
Trác Chính Dương không thèm để ý cô, nhận lấy con cá chép từ tay ông chủ, sau đó vỗ đầu cô
"Đi, chúng ta đi mua thịt lợn"
Đồng Nhan giả tiền xong xuôi, rồi bước theo Trác Chính Dương
"Em vốn tưởng anh đến chợ để đi dạo, không ngờ cũng biết mua bán đấy chứ"
"Đương nhiên, anh khi học ở nước ngoài, anh đều tự mình đi chợ, nấu ăn đấy”
"A, tại sao chờ mình ăn xong rồi các cậu mới về thế?"
Trác Chính Dương cười với cô nàng
"Chúng tôi cố ý đấy"
Trình Mai Mai tức giận cãi nhau ầm ĩ với Trác Chính Dương, sau đó ngồi trước máy tính của cô kiểm tra đơn đặt hàng mới.
Đồng Nhan cuối cùng cũng nấu xong, cô đặt thịt kho tàu và cá chép trên bàn, còn Trác Chính Dương và Cách Lạp đang chăm chú xem một show giới thiệu bản mới của bộ phim truyên hình "Tây Du Ký" rất nổi tiếng, trailer nói rằng bộ phim này năm sau sẽ được chiếu.
Cách Lạp suy nghĩ rồi nói
"Hóa ra đây chính là Tây du ký, con thấy hơi kỳ quái"
Cách Lạp lớn lên ở nước ngoài, chưa có cơ hội xem Tây du ký, trước kia Đồng Nhan từng kể cho nó nghe cốt truyện, nó vẫn rất muốn xem thử một lần
Đồng Nhan cũng đi qua nhìn màn hình
"Trư Bát Giới sao lại xấu xí hơn vậy"
Trác Chính Dương nâng cằm nói
"Có điều Bạch Cốt Tinh xinh đẹp hơn nhỉ, nhìn khá giống Nhan Nhanh "