“Dừng … dừng …” Thiếu niên Ngọc Bách xua xua tay nói “Aha~ Xin chào ta tên là Ngọc Bách”

“Ta là Greeneries …” Thiếu nữ nói “Đầu ngươi chắc chắn có vấn đề rồi”

“Đậu …” Ngọc Bách mặt đen lại nghĩ thầm “Đầu cô mới có vấn đề”

Đánh giá Ngọc Bách một hồi thiếu nữ cầm tay thiếu niên nói “Đi thôi. Hiện tại đi kiểm tra xem ngoài đầu óc ra ngươi có bị hỏng cái gì không”

“Lại kiểm tra …” Thiếu niên Ngọc Bách ủ rũ nói “Có thể không cần kiểm tra không vậy”

“Không được …” Thiếu nữ Greeneries mỉm cười nói “Ngoan ngoãn kiểm tra đi. Bằng không … Hắc hắc …”

“Được rồi …” Ngọc Bách nghe thiếu nữ Greeneries nói mà mặt đen lại vội vàng nói “Kiểm tra thì kiểm tra. Kiểm tra thôi mà chưa tới mức độ không sống được” Nghĩ lại một màn cô nàng này nổi điên triệu hồi bộ cơ giáp kia một đập vào người hăn. Cảm giác đau đớn toàn thân không tự chủ được cả người hắn khẽ run lên.

“Ah~ …” Thiếu nữ Greeneries thấy thiếu niên dứt khoát vậy cũng không nói thêm gì nữa một đường dắt hắn xuống dưới phòng thí nghiệm của mình. Lại thêm một lần thiếu nữ tự hào giới thiệu những cỗ máy phân tích nàng chế tạo rồi cuối cùng dừng lại cỗ máy thô sơ.

Không chơ thiếu nữ giới thiệu hắn trực tiếp nhảy lên nằm xuống. Nói đùa, không giới thiệu còn đỡ, để thiếu nữ giới thiệu bộ máy này chức năng Ngọc Bách chỉ muốn tự tử luôn a. Máy phân tích búp bê … Thiếu niên bi ai nghĩ bản thân mình thật sự không phải búp bê a,

“Oh~ …” Thiếu nữ Greeneries nghi hoặc nhìn Ngọc Bách nói “Ngươi biết chức năng của cỗ máy này à”

“Biết …” Thiếu niên ủ rũ nói

“Ah~ …” Thiếu nữ Greeneries có chút mất mát nói “Vậy có cần ta giới thiệu lại không”

“Xin đừng làm vậy …” Thiếu niên mặt đen lại nói “Làm vậy sẽ làm tinh thần ta tổn thương a.”

“Phì …” Thiếu nữ nghe vậy không tự chủ được cười nói “Tiểu tử đầu của ngươi hỏng rồi còn gì nữa mà tinh thần này nọ chứ”

“Đầu của ta chưa có hỏng a” Ngọc Bách buồn bực nói “Ta cảm thấy bản thân rất là bình thường. Chỉ nghĩ không ra tại sao ta lại xuất hiện ở đây a”

“Ôh~ …” Thiếu nữ Greeneries mỉm cười nói “Vậy mới nói đầu ngươi bị đụng hỏng rồi. Dữ liệu đã bị mất đi thì làm sao biết mình xuất hiện ở đây làm gì a. Không sao. Hiện tại đã có ta ở đây ta sẽ hảo hảo chiếu cố ngươi a.”

Nói xong thiếu nữ Greeneries chuẩn bị cho chiếc máy phân tích này hoạt động. Rất nhanh thiếu nữ đã chuẩn bị xong rồi thao tác cho chiếc máy vận hành. Từ cỗ máy sinh ra một dòng điện chạy khắp cơ thể của Ngọc Bách khiến thiếu niên không tự chủ được mà nhớ tới cảm giác khi SIRA phân tích cơ thể mình.

Nhưng lần phân tích này hành hạ thiếu niên lâu hơn so với khi SIRA phân tích nhiều. Mất tới gần bốn tiếng phân tích mới hoàn thành. Mà trong cả quá trình ngoài tâm lý không thoải mái ra thì Ngọc Bách không cảm thấy có cái gì khó chịu cả.

Thậm chí Ngọc Bách còn cảm thấy nghiện cái cảm giác dòng điện đi qua cơ thể. Nghĩ tới thiếu niên không khỏi có cảm giác buồn cười. Hiện tại hắn đang nằm mơ a mọi chuyện trong giấc mơ đều là không thể dùng kiến thức bình thường mà nói được.

“Kết quả phân tích không phát hiện ra vấn đề nào” Giọng nói của thiếu nữ Greeneries vang lên “Kết qua phân tích vỏ giáp độ bên 100%. Kết quả phân tích mạch độ bền 100%. Kết quả phân tích dữ liệu ghi nhớ chỉ có dữ liệu một giờ đổ lại. Không có dữ liệu cũ. Xem ra dữ liệu cũ gặp vấn đề.”

“Ngươi nói vậy làm ta có cảm giác mình giống một cỗ máy a” Thiếu niên buồn bực nói

“Đúng rồi …” Thiếu nữ Greeneries nói “Ngươi là một siêu cấp người máy a”

“Ta là Siêu Cấp Người Máy …” Thiếu niên không nhìn được cười lớn nói “Giấc mơ này cũng quá viễn tưởng rồi”

“Mơ. Ha ha …” Thiếu nữ Greeneries cười nói “Người máy không biết mơ a. Nếu ngươi có thể mơ thì chúc mừng. Lúc đấy ngươi đã chân chính tiến hóa thành một con người a”

“Ta đang mơ thật mà …” Thiếu niên Ngọc Bách ủ rũ nói “Đây là lần thứ hai ta tới đây rồi”

“Lần thứ hai …” Thiếu nữ Greeneries nghe vậy nghi hoặc nói “Không thể nào. Đây là lần đầu tiên ngươi tới đây a.”

“Ah~ …” Thiếu niên Ngọc Bách cười nói “Có phải ngươi có một cơ giáp màu xanh lá cây không.”

“Đúng rồi …” Thiếu nữ nghi hoặc hỏi “Sao ngươi biết”

“Lần trước ta tới đây bị nó chụp chết a” Ngọc Bách cười cười nói

“Bị chụp chết …” Thiếu nữ vẻ mặt lạnh lùng nói “Tại sao ta phải chụp chết ngươi a”

Ngọc Bách nghĩ lại lúc đó hắn có hơi quá khi gọi thiếu nữ trước mặt là bà điên a. Bất quá thiếu niên biết điều không có nói ra. Nói không khéo lại bị chụp thêm cái nữa chết tươi a. “Chỉ là hiểu lầm …” Thiếu niên cười cươi nói “Bất quá hiện tại không có vấn đề gì rồi”

“Hiểu lầm …” Thiếu nữ Greeneries khó hiểu trầm mặc một lúc rồi nói “Rõ ràng là dữ liệu ghi nhận cách đây vài tiếng thôi mà sao ngươi có thể biết được ta có một bộ giáp màu xanh …

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play