*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: trang bubble ^^  

Lời Mộ Lam Yên nói quả thật có hiệu quả. Ngao Tương xoay người, có chút không xác định mở miệng: "Nhưng ngươi tin tưởng ta sao?"

Tin tưởng nàng sao? Mộ Lam Yên dừng một chút, lại không giải thích được bị một đôi mắt vô tội trước mắt cảm hóa, xoay người, không muốn trả lời.

Quay người lại thì bất ngờ phát hiện chẳng biết lúc nào Tư Không Thận đã đứng ở cửa Liễu Tâm viện của nàng.

Hắn đang dùng một đôi mắt ưng chính là tập trung khóa chặt họ.

Nàng nhìn vậy, trong lòng đột nhiên hơi hồi hộp một chút. Ngao phủ này thật thật giả giả, từ trước đến giờ trong lòng nàng có một chút, cho nên hắn cũng là thật thật giả giả đáp lại. Mà người ngoại lai Tư Không Thận này đột nhiên xuất hiện, lại làm cho nàng vô cùng chột dạ.

Vừa định giơ mũi chân lên rời đi, phía trước chính là truyền đến tiếng Tư Không Thận: "Ta cảm thấy được vị muội muội này của ngươi, không có nói láo."

Thân thể của Tư Không Thận vốn bị Mộ Lam Yên che khuất. Giờ phút này nghe giọng nam bất thình lình, khiến trong lòng Ngao Tương cũng có một chút sợ hãi, khom thân thể thấy phía trước cửa có một bóng dáng quen thuộc, trên mặt mới lộ ra nụ cười: "Tham kiến Cửu hoàng tử điện hạ, làm sao điện hạ lại xuất hiện ở chỗ này?"

Tư Không Thận nhíu mày, nhưng dường như cũng không muốn trả lời Ngao Tương. Chẳng qua nhấc chân dần dần đến gần Mộ Lam Yên: "Ngươi rõ ràng không ghét người muội muội này của ngươi, tại sao phải làm bộ xa cách chứ?"

Lời Tư Không Thận nói làm cho Mộ Lam Yên cảm thấy buồn cười, hừ lạnh một tiếng, chống lại đôi mắt của đối phương: "Chuyện của ta, ai cần ngươi lo chứ?"

"Ngươi là bồi luyện của ta, đương nhiên là cần ta trông nom." Tư Không Thận cũng không nóng giận, nhàn nhạt cười.

Ngao Tương đang ở phía sau bị đối thoại này hù dọa đến. Mặc dù nàng là một đại tiểu thư phách lối, nhưng hiểu được tôn ti có thứ tự. Nàng quấy rối nữa, tuyệt đối sẽ không quấy rối đến trên đầu người hoàng gia. Thấy bầu không khí hai người trước mặt dần dần khẩn trương, trong lòng thay Mộ Lam Yên toát mồ hôi dầm dề.

Mộ Lam Yên lo lắng lại tiếp tục nữa, tối nay sợ là nàng không được nghỉ ngơi rồi. Trước mắt quay đầu, nàng nói với Ngao Tương sau lưng: "Ta tin tưởng sự kiện kia không phải ngươi làm. Nhưng bây giờ cũng không sớm, ngươi hãy mau đi về nghỉ đi!"

Ngao Tương nghe vậy, nhưng trong lòng thì không giải thích được vui mừng bắt đầu nói, đáp một tiếng, bèn cùng Linh Linh quay trở về Mộng Tương viện của mình.

Hiện tại trước mặt chỉ còn sót lại Tư Không Thận và Mộ Lam Yên, vào lúc Ngao Tương Ly rời khỏi thì Tố Quý thức thời ngoan ngoãn rút về Liễu Tâm viện, thấy đầy sân còn người đang đứng nghênh đón các nàng, vội vàng sai bảo trở về.

Gió lạnh sâu kín đánh vào trên mặt của hai người, không có quá nhiều hơi người, khiến Mộ Lam Yên cảm thấy chung quanh càng thêm lạnh lẽo. Lúc này, Ngao Tháp nhất định đã sớm trở về Đức Mẫn viện. Về phần Tư Không Thận này, sợ rằng thuyết phục được đối phương, mới sẽ xuất hiện ở Liễu Tâm viện của nàng.

"Làm sao ngươi còn chưa trở về?" Mộ Lam Yên hỏi.

"Ta nói, ngươi là bồi luyện của ta, ta sẽ không rời khỏi ngươi." Tư Không Thận có chút vô lại, làm cho Mộ Lam Yên mở rộng tầm mắt. 

Một lần, nàng đã từng cho rằng người trước mặt này là thuộc về kiểu cao lãnh, lại không nghĩ rằng cao lãnh không bao nhiêu thời gian, vẻ mặt không nghiêm chỉnh này lại bắt đầu bộc lộ. Ngáp một cái, chính là xoay người chuẩn bị đi vào trong.

Liễu Tâm viện của Mộ Lam Yên nàng, tại sao có thể để một đấng mày râu đi vào!

"Ngươi chờ một chút, chỗ này của ta không có phòng!" Mộ Lam Yên lớn tiếng ngăn cản.

Không biết làm sao đối phương quả nhiên là hồ ly tinh chuyển thế, rất giảo hoạt: "Vào lúc ngươi trở lại, Ngao đại nhân cũng đã giúp ta lệnh bọn hạ nhân trong viện của ngươi dọn dẹp xong phòng cho ta. Nữ nhân như ngươi đây quả nhiên là càng ngày càng giả, rõ ràng chỉ vì muội muội của ngươi hy sinh nhan sắc quyến rũ ta, rồi lại luôn là dáng vẻ không thèm để ý người ta. Ôi, ta có chút mệt mỏi, đi ngủ trước đây nhé!"

Tiếng nói vừa ngừng, phòng dành riêng cho Tư Không Thận chính là đóng cánh cửa lại. Dáng người Mộ Lam Yên đuổi sát, ngón tay thiếu chút nữa thì 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play