*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: trang bubble ^^  

Sau khi bữa tiệc kết thúc, Dương quý phi mặc kệ Ngao Lôi có đồng ý hay không, đã định ra vụ hôn nhân này.

Mọi người tản đi, Ngao Lôi không được như ý ngã ngồi ở trên ghế, cho đến khi Mộ Lam Yên và Tư Không Thận xuất hiện, mới khiến nàng ta ngạc nhiên ngẩng đầu lên, lúc nhìn về phía Mộ Lam Yên thì trên mặt lộ ra vẻ chán ghét.

Tố Quý nhìn thấy tiểu thư nhà mình rốt cuộc an toàn trở về, chạy tới bên cạnh Mộ Lam Yên, giống như một đứa bé mới vừa chịu hoảng sợ.

"Tiểu thư tiểu thư, ngươi đi đâu vậy? Để Tố Quý một mình ở bên cạnh thật là sợ."

Mộ Lam Yên có chút cưng chìu sờ sờ cái đầu nhỏ của đối phương: "Đừng lo lắng nữa, ta đi đâu cũng sẽ không bỏ ngươi lại."

Tư Không Thận đăm đăm nhìn Tố Quý đột nhiên xông tới, trong đầu đột nhiên thoáng qua một hình ảnh, chính là dò hỏi: "Ngươi từng là nha đầu trong Mạnh phủ ở Yến Thành?" 

Tố Quý nghe tiếng, mới chú ý tới Tư Không Thận bên cạnh Mộ Lam Yên, không còn kịp hành lễ nữa, chính là dẫn đầu trả lời: "Đúng vậy. Cửu hoàng tử điện hạ biết ta?"

Mộ Lam Yên nhìn Tố Quý mới vừa rồi còn cả mặt lệ thuộc vào nàng, giờ phút này trên mặt đối diện với Tư Không thận chính là mặt hoa si. Nàng thật sự có chút không nhẫn tâm nhìn xuống. Nhưng, Tư Không Thận tiếp lời lại làm cho nàng sửng sờ dừng một chút.

"Ngươi còn có thể nhớ rõ có người thay ngươi đi phòng bếp trộm bánh bao thịt?"

Yến Thành, Mạnh phủ, bánh bao thịt, cộng thêm Tố Quý, không phải là lúc nàng giết Lâm Khỏa? Lần trước đã nói một đời trước Tố Quý là Tư Không Thận tìm đến cho nàng. Bây giờ nhìn lại, số mạng đời này vẫn không có ngăn cản bước chân họ nhận biết trước tiên!

Tố Quý đầu tiên là mặt mê mang, sau đó trong nháy mắt chính là giống như đã phát hiện bí mật động trời gì đó, nắm cánh tay Mộ Lam Yên bèn muốn thét chói tai. Nhưng nhìn quanh bốn phía một cái, hiểu không phải là ở Liễu Tâm viện của mình, không thể kêu to.

Nhưng vẫn không ngừng vui mừng nói: "Tiểu thư tiểu thư, còn nhớ rõ bánh bao thịt mà ta mang cho người không? Chính là Cửu hoàng tử trộm cho người!"

Mộ Lam Yên nhanh chóng gật đầu, khi đó nàng đã hoài nghi cô gái nhỏ này ở đâu có bản lĩnh lấy bánh bao cho nàng. Nhưng trước mắt, nàng càng sợ đối phương nói thẳng ra nàng còn nhân tiện giết bản thân. 

Nha đầu Ngao Lôi thấy ba người trước mặt hoàn toàn không thấy bọn họ, mà tiểu thư nhà mình lại là loại dáng dấp này, có chút nóng nảy hỏi: "Tiểu thư, nhị tiểu thư chuyện này......"

Một câu nói, dẫn ba người Mộ Lam Yên về điểm khởi đầu.

Tư Không Thận liếc mắt nhìn chung quanh, quả thật đã sớm không có người, bèn làm chủ mở miệng: "Dìu tiểu thư nhà các ngươi đứng lên đi, ta đưa các ngươi trở về."

Nghe tiếng nói của Tư Không Thận, lúc này một đôi mắt mê mang của Ngao Lôi mới nhìn đối phương.

Đây từng là người tình trong mộng của nàng ngày xưa, nhưng bây giờ nàng lại thành hoàng tẩu của hắn, trong lòng cảm thấy thật là tức cười. Vậy mà nhìn về phía Mộ Lam Yên lại là bộ dáng ra vẻ vô tội, thù hận trong lòng càng thêm dày đặc ba phần.

Muốn nàng lập gia đình thì có thể, nhưng cũng sẽ không để cho những người khác tốt hơn!

"Nha đầu, đỡ ta lên!" Ngao Lôi đột nhiên lớn tiếng nói, nha đầu chợt giật mình nhanh chóng đỡ tiểu thư lên.

Lúc gần đi, Mộ Lam Yên ba phen mấy bận muốn từ chối Tư Không Thận đưa tiễn, không biết làm sao người ta lại như kẹo cao su dính chặt, dọc đường đi theo đến Liễu Tâm viện của nàng!

Trở lại Ngao phủ thì đã khuya khoắt.

Cả phủ, trừ Thanh Hà viện của lão phu nhân đã ngủ, trong sân đều là đèn đuốc sáng choang chờ họ trở về.

Thượng Quan Thuần Nhi là người đầu tiên ở tại cửa ra vào nhào lên nghênh đón các nàng. Thấy trong mắt Ngao Lôi có tia máu sau khi đã khóc với ngón tay bị băng bó, đầu tiên là tim căng thẳng, vô cùng đau lòng. Nhưng khi nghe Tư Không Thận nói sau này nàng sẽ là hoàng tẩu của hắn, Thượng Quan Thuần Nhi chính là kích động hận không thể hôn lên Ngao Lôi một cái.

Không biết là ánh sáng phía trên đèn lồng quá mờ hay là nhỏ thế nào, Ngao Tháp và Mẫn phu nhân đứng ở bên trong, khiến Mộ Lam Yên cảm thấy hơi xa lạ. Đợi Ngao Lôi rời khỏi cửa, trở về thì lúc này Nhị lão mới lên trước, nhàn nhạt nói một câu: "Trở lại là tốt rồi."

Mộ Lam Yên nhìn bọn họ, trong lòng tất nhiên vô cùng lạnh lẽo, đáp lại bọn họ cùng một giọng điệu.

Lúc rời đi, trong lòng nàng đã quyết định chú ý, nếu có thể an toàn trở lại, thì nhất định phải nghĩ biện pháp thoát khỏi Ngao phủ này. Bây giờ nhìn lại, có lẽ trong lòng bọn họ cũng nghĩ như vậy. Trải qua nửa tháng trước, chuyện Ngao Lôi ồn ào một đợt như vậy, bao gồm Mẫn phu nhân, chỉ sợ cũng trong lòng hiểu có một số việc không cưỡng cầu được.

"Mẫu thân, thời tiết hơi lạnh, chúng ta tạm đi vào trước thôi." Mộ Lam Yên khuyên giải an ủi một câu, chính là muốn đỡ Mẫn phu nhân vào cửa.

Ngao Tháp đi vào trước làm một cái vái chào với Tư Không Thận: "Tạ Cửu hoàng tử điện 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play