Lộ Viễn: “Này, bình thường cậu xưng hô thế nào với Tiểu Xuyên vậy?”
Lý Minh: Hạ Tiểu Xuyên.
Lộ Viễn: “Có thật không vậy trời? Như vậy còn cái quái gì là tình thú nữa?”
Lý Minh: ‘…..’
……….
Đêm hôm đó, sau một hồi mây mưa gió bão, Lý Minh đột nhiên đứng dậy, bộ dạng nghiêm túc viết lên giấy: ‘Hạ Tiểu Xuyên, em là đại bảo bối của cuộc đời anh’
Hạ Tiểu Xuyên: “Thôi khỏi em biết rồi, anh lo tranh thủ thời gian làm thêm một hiệp nữa đi.”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT