Chẳng mấy ai hứng thú với việc tập thể dục buổi sáng. Lộ Viễn cũng không phải ngoại lệ, bằng chứng là cậu ta đang vác bộ mặt lép xẹp ghé vào nhà Hạ Tiểu Xuyên.

Hạ Tiểu Xuyên ngạc nhiên: “Cậu bị làm sao vậy?”

Lộ Viễn tức đen mặt, phồng miệng:

“Không thể hiểu nổi tại sao hôm nay tập thể dục chỉ có mỗi mình tớ là con trai.”

“Vậy rốt cuộc cái gì đã chọc tới cậu?”

Lộ Viễn hậm hực: thầy thể dục thấy quá ít người nên lôi tớ ra trút giận chứ còn gì nữa.”

Hạ Tiểu Xuyên thở phào: “Tớ không đi quả là một quyết định sáng suốt.”

Lộ Viễn làm vẻ mặt hờn dỗi, bắt đầu quay sang ‘đậu đen rau muống’ Lương Thành Quân: “Tất cả đều tại tên đê tiện nhà ngươi không chịu đi vào chung đấy.”

Lương Thành Quân liếc xéo tên lắm lời bên cạnh một cái sắc lẻm: “Chứ không phải hôm trước cậu bảo rằng cả đời không muốn đi chung với tôi à?”

Lộ Viễn đuối lý, nghiến răng nghiến lợi ngồi im. Hạ Tiểu Xuyên nhìn hai tên dở hơi, lo lắng quay sang ra hiệu cho Lý Minh: ‘Liệu họ có sao không nhỉ?’

Lý Minh nhìn cậu chằm chằm, giơ hai tay lên quay đầu cậu về hướng màn hình TV, mặc kệ hai tên kia cãi nhau chán rồi lấy sách vở ra tự học. Bộ phim đang chiếu nói về mối tình đầu. Chứng kiến cảnh hai nhân vật chính hết gặp lại rồi đến chia tay làm Hạ Tiểu Xuyên liên tưởng đến chính mình, vác bộ mặt tèm lem quay sang Lý Minh: “May là lúc đó em gọi anh lại đấy, nếu không giờ chúng ta cũng đi đóng phim được rồi.”

Lý Minh nhoài người đặt lên bộ mặt nhem nhuốc của Hạ Tiểu Xuyên một nụ hôn. Cậu bị bất ngờ liền đẩy ra trong vô vọng, đành để tên kia hôn tới đã mới chịu ngừng.

Hạ Tiểu Xuyên dáo dác nhìn quanh, may là hai tên kia đã sang phòng khác tự học nên không sao, quay sang tiếp tục mò mẫm bờ môi Lý Minh.

Có ai đó đã từng nói rằng: hôn môi chính là một liều thuốc phiện, đặc biệt là những cặp mới yêu nhau. Cậu và Lý Minh chính là đang ở trong trường hợp này, một khi đã yêu thì dù cho dính lấy nhau cả ngày cũng chẳng đủ.

Khi Lộ Viễn và Lương Thành Quân đã về, Lý Minh chuyền sang cho Hạ Tiểu Xuyên một mảnh giấy: ‘Này, anh có phải là mối tình đầu của em không nhỉ?’

Hạ Tiểu Xuyên im lặng, hồi cấp hai cậu từng thích một cô bé nhưng không thổ lộ mà hai người cũng chẳng học cùng trường, thôi cứ coi như đó không phải mối tình đầu cũng được đi ha? Đoạn quay sang gật đầu hết sức tự tin: “Tất nhiên rồi, không anh thì ai vào đây chứ!”

Lý Minh nghe xong cười vô cùng khoái chí.

Buổi tối tắm xong, Hạ Tiểu Xuyên phát hiện Lý Minh đang lật tới lật lui quyển vở gì đó, tò mò: “Anh đang đọc cái gì mà chăm chú dữ vậy?”

Lý Minh đẩy quyến vở sang một bên làm Hạ Tiểu Xuyên thiếu điều muốn nhảy dựng. Cha mẹ ơi, đó là cuốn nhật ký của cậu… Hạ Tiểu Xuyên luống cuống, có vẻ như Lý Minh đã giận rồi thì phải. Cậu đành lật ra xem hắn đã đọc những gì? Hồi còn nhỏ cái gì tốt xấu đều nhét vào đây, giờ nghĩ lại thật là đáng nguyền rủa.

Cậu kinh ngạc nhận ra những trang có tên cô bé kia đều bị gạch bỏ, trang cuối cùng của cuốn nhật ký có mấy dòng chữ mới viết:

‘Thứ bảy, ngày x, tháng y, năm z.

Hạ Tiểu Xuyên, anh mới chính là người tình đầu tiên của em’

Phía dưới còn có chữ ký của chính hắn nữa mới ghê chứ.

Hạ Tiểu Xuyên chịu không nổi cười lăn lộn, thực tình chính mình cũng không tưởng tượng được trong lòng vui cỡ nào!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play