Ngồi chờ Mại Khải họp xong, cô liền gọi điện cho tỷ tỷ báo tin buổi liên hoan dời ngày, hơn nữa phải gọi cho bà bà, ngờ bà bà chăm sóc cho Tiểu Vũ, cô cùng Mại Khải đi Chương Hóa giải quyết chuyện của nông dân, buổi tối sẽ trở về.
Bà bà vừa nghe, vui vẻ vô cùng, liền bảo hai người đi thêm vài ngày không cần phải quay về , bà sẽ chăm sóc cho Tiểu Vũ, liền bảo Giang a di mang quần áo của hai người tới công ty của Mại Khải...
Bà bà đang nghĩ gì vậy? Bọn họ đâu có ngủ lại!
Lương Nhược Du thật muốn té xỉu , mà Kỳ Mại Khải đứng một bên thì cười không dứt, không nói một câu.
Bọn họ lấy tốc độ nhanh nhất xuất phát đến chương hóa, dọc theo đường đi Kỳ Mại Khải có điện thoại không ngừng, hắn vẫn còn đang giải quyết vụ án, khiến cho cô có chút đứng ngồi không yên ——
"Hay chúng ta hôm khác lại đến?" Khi hắn đang cất điện thoại, cô liền hỏi.
"Không cần, ngày mai vừa vặn là cuối tuần, chúng ta xử lí chuyện của bạn em trước."
"Vậy anh sẽ mệt chết đó, đến cả ngày cuối tuần cũng phải đến tòa án?"
"Có em bên cạnh anh một chút cũng không mệt." Kỳ Mại Khải nháy mắt bỡn cợt
Cô là mẹ Tiểu Vũ , nhưng cũng đã là một thục nữ, một câu tùy tiện trong lời nói của nam nhân đâu có dễ gì đánh động cô như vậy? Cô thưởng cho hắn một cái ánh mắt cảnh cáo,rồi quay đầu không để ý tới hắn, nhưng khóe miệng lại khiến cô lộ tẩy tất cả...
Ở Tam hợp viện này Trương tiên sinh vừa là nông dân trồng hoa vừa là cổ đông, năm nay đã gần sáu mươi, tóc đã hoa râm, còn là một người thành thật, địa chủ lại quá cường thế khiến ông không biết phải làm thế nào cho phải, vừa nghe Lương tiểu thư dẫn bạn bè là luật sư đến, ông liền vui vẻ kêu to, tổ tiên phù hộ, mẹ tổ nương nương đưa phúc tinh đến nhà hắn !
"Lương tiểu thư, cám ơn cô rồi! Cô thật là đã giúp chúng tôi một việc lơn!"
Trương tiên sinh cùng người nhà nhiệt tình khoản đãi bọn họ, đồng thời cũng nói cho Kỳ luật sự chuyện phát sinh, hóa ra là địa chủ muốn trở mặt lấy lại mảnh đất, hoàn toàn không bận tâm tới hoa sắp thu hoạch, cũng không hề nghĩ đến sự khó khăn của nhân dân trồng hoa khi mà hoa có cũng đã sắp thu hoạch được .
Kỳ Mại Khải sau khi nghe xong liền đề nghị, đưa ra giải pháp.
Lương Nhược Du ngồi nghe một bên , hắn phân tích có trật tự, giải thích sự việc một cách đơn giản dễ hiểu cho Trương tiên sinh, hắn thật sự chuyên nghiệp, tự tin của hắn, mọi thứ của hắn đều cho Lương Nhược Du cảm thấy kiêu ngạo.
Giấc mơ của hắn là có thể làm một luật sư lợi hại, hắn cố gắng dụng tâm trong công việc của hắn, thực lực của hắn khiến cho đối thủ phải e ngại, càng làm cho những người mà hắn giúp đỡ an tâm.
"Kỳ luật sư là bạn trai của Lương tiểu thư sao?" Trương thái thái đem Nhược Du kéo đến một bên, vặn hỏi.
Đây quả thực là một vấn đề xấu hổ, bọn họ cũng đều biết cô đã ly hôn, nhưng máy lão nhân gia suy nghĩ cổ hủ, nếu biết hai người đã ly hôn mà còn qua lại thân thiết như vậy thực khiến họ không đáng tin, cũng sẽ đưa ra một trăm vấn đề, ân, cô tốt nhất là lảng tránh vẫn đề này."Ách, chính là bạn bè..."
Trương thái thái nghiêng đầu, vẻ mặt khó hiểu."Không đúng a, tôi là người già cả rồi nhưng nhìn thoáng qua cũng biết hai người đối xử với nhau thân thiết như vậy, làm sao có thể chỉ là bạn bè? Lương tiểu thư, không cần ngượng ngùng rồi, hắn là ngươi bạn trai của cô đúng không?"
Trương thái thái nghĩ đến Lương Nhược Du đã tìm được mùa xuân mới cho mình.
"Không phải rồi, thật sự chỉ là bạn bè thôi..." Lương Nhược Du cười đến thực xấu hổ.
Trương thái thái vẻ mặt tiếc hận nói: "Ác, kia rất đáng tiếc, vị Kỳ luật sư này cũng thật tốt, bộ dạng vừa mắt, ý nghĩ lại rất rõ ràng, còn là một luật sư! Cơ hội thật sự khó được, Lương tiểu thư cô phải nắm thật chắc vào!"
"Ách, thật sự chỉ là bạn bè thôi..." Lương Nhược Du một thân mồ hôi lạnh.
Ở đây có quy tắc chỉ có con trai mới thảo luận việc vườn tược, cho nên nữ nhân nhà Trương gia gia mới có cơ hội tìm nàng hỏi về quan hệ giữa cô và Kỳ luật sư, các bà rất nhiệt tình, cảm thấy cô thật phúc khí tìm được một nam nhân mà các cô gái ở đây dù đốt đèn lồng cũng chưa chắc đã tìm được, đây là mẹ tổ ban ân, cô phải biết quý trọng.
"Nếu cô không cần, tôi sẽ giới thiệu chắt nữ của tôi cho Kỳ luật sư quen biết!"
Giới thiệu? Ách... Cô có thể nói cái gì?
"Ách, tôi không ý kiến..."
Nhưng mà bà bà thật quá lợi hại đi , cư nhiên biết rằng họ sẽ ngủ lại Chương Hóa?
Đúng vậy, bởi vì địa chủ đang ở Hongkong ngày mai mới quay về nước, vì giúp Trương tiên sinh cùng địa chủ hiệp thương, Kỳ Mại Khải phải ở lại đây, Trương tiên sinh liền để họ ngủ ở đây, nhưng vấn đề đến đây, bọn họ rốt cuộc là quan hệ như thế nào? Là muốn một gian khách phòng? Hay là hai?
"Bằng hữu quan hệ."
"Vợ chồng quan hệ."
Hai người đồng thanh bất đồng điều, Lương Nhược Du mắt hạnh trừng trừng, đỏ mặt trừng hắn."Kỳ Mại Khải, ai là vợ chồng với anh..."
Kỳ Mại Khải từ trước đến nay tự tin, mặc kệ là sự nghiệp của hắn hay cảm tình, cùng Nhược Du là vợ chồng tuy trước kia có chuyện, nhưng ai nói không thể nặng đến một lần?"Nếu dựa theo kế hoạch của anh, chúng ta sẽ tái kết hôn."
Trương tiên sinh cùng người nhà vừa nghe, lập tức hiểu được kỳ luật sư chính là chồng trước của Nhược Du! Chuyện này thật giống trong phim truyền hình khiến họ ai cũng muốn vỗ tay khen ngợi, thậm chí khuyên Lương Nhược Du đừng nữa do dự, duyên phận đến đây rồi thì trốn cũng trốn không xong, còn phải giúp họ đi cầu với mẹ tổ nương nương cầu phúc cho họ tái hôn có thể hạnh phúc khoái hoạt.
Ý nghĩ của hắn làm cho cô áy náy tim đập, cô nghĩ đến những ngày vừa qua, cái loại này tim liền tim thật giống như những ngày mới kết hôn tràn ngập hy vọng...
Khi đó thật sự thật hạnh phúc, cho dù có bà bà không cố ý làm khó dễ, nhưng kết hôn xong ngày nào cũng cảm thấy vui vẻ.
Cả nhà Trương tiên sinh ai cũng nhiệt tình, Trương thái thái lại càng cho rằng họ thật sự có quan hệ vợ chồng, dù cho Lương Nhược Du giải thích thế nào cũng vô dụng, bọn họ chuẩn bị một gian khách phòng, cả nệm cũng thay bộ mới, phấn hồng, gội còn thêu cả một đôi uyên ương cùng với hai chữ song hỷ...
Lương Nhược Du liền phát ngốc, cái này, chỉ có tân hôn mới dùng thôi, nhưng cô cùng Kỳ Mại Khải không phải...
"Đây là đồ mới mua, vốn dùng cho con tôi, nhưng hai người dùng trước cũng không sao đâu!"
"Trương thái thái, dùng loại bình thường là được rồi ..."
"Ai nha, không sao, như vậy mới nhiều không khí vui mừng a, để may mắn, để may mắn thôi!"
Có thể cự tuyệt sao? Lương Nhược Du sợ hãi, lại ngượng ngùng cự tuyệt người khác thật là không tốt...
Cho nên, hai cái cứ như vậy bị "Đưa vào động phòng" .
Trời ạ, có ai lại đi ngủ cùng chồng trước không, nhưng lại bảo trì trấn định?
Lương Nhược Du ở phòng tắm đợi đã lâu, cuối cùng mới cố lấy dũng khí đi ra, chồng trước ngồi ở giữa giường, dựa tủ đầu giường nhìn tài liệu trong tay, hắn mặc nội y, bắp tay lộ ra lực lưỡng, thật là muốn nữ nhân vì hắn mà chảy nước miếng... Hô, ít nhất không có lõa nửa người trên, cô cứ như vậy an ủi mình.
"Muốn ngủ?" Hắn hỏi.
"Uh, có chút mệt mỏi." Cô rón ra rón rén, thật cẩn thận nằm lên giường, đưa lưng về phía hắn nằm xuống, lúc này ngủ là an toàn nhất...
Kỳ Mại Khải bỏ tư liệu xuống, mỉm cười nhìn mái tóc nhược Du bung ra trên gối."Không tâm sự?"
Cô lắc đầu, có cái gì vui đâu...
"Không được, tôi mệt mỏi quá."
"Vậy ngủ đi."
Kỳ Mại Khải cười cười, đem văn kiện cất kỹ, xuống giường tắt đèn, chỉ để lại ngọn đèn ngủ.
Sau đó hắn trở lại trên giường, thuận tay chụp tới, đem ôm Nhược Du vào lòng.
Cô đưa lưng về phía hắn, toàn thân cứng ngắc như tượng, sửng sốt vài giây sau bắt đầu giãy dụa."Buông..."
"Không."
"Anh muốn làm cái gì?"
Lương Nhược Du giãy dụa thực không có lực, giọng điệu cũng không đủ kiên định, kỳ thật cô có thể một cước đem hắn đạp xuống giường, nhưng như thế nào cũng làm không được...
"Chúng ta tâm sự."
Hắn thực kinh ngạc không ngờ lại khống chế được mình
Ngày hôm sau địa chủ từ Hongkong đã trở lại, hắn mang theo luật sư, tràn đầy tự tin mà chuẩn bị đến giải ước, không nghĩ tới đối phương luật sư vừa nhìn thấy luật sư thay mặt cho Trương tiên sinh, mặt liền tái đi ——
Kỳ Mại Khải? !
Địa chủ và luật sư đương nhiên ddeuf biết rõ về Kỳ luật sư nổi tiếng giới tư pháp, hiệp thương còn chưa có bắt đầu, quan tòa đã không có dung khí đấu võ, địa chủ và luật sư đã nhanh muốn giải hòa, nếu không địa chủ sẽ bị tổn thất càng nhiều.
Cuối cùng song phương đạt hiệp nghị, địa chủ không cam lòng mà đồng ý , nguyên bản nghĩ rằng thừa dịp giá đất đang tang cao mà muốn bán quách mảnh đất này cho xưởng xí nghiệp nào đó, sao biết nửa đường lại nhảy ra một tên Trình Giảo Kim, là Kỳ Mại Khải!
Cáo biệt Trương gia nhiệt tình, hai người khởi hành quay về Đài Bắc, buổi chiều Chủ Nhật người lên Đài Bắc rất đông , BMW đi trên đường cao tốc cũng có chút chậm chạp, tốc độ xe thong thả.
"Cám ơn anh đã giúp đỡ ."
"Em có thẻ hôn anh để báo đáp." Kỳ Mại Khải chỉ chỉ vào má mình.
Lương Nhược Du thưởng cho hắn một cái lườm, tối hôm qua hờn dỗi vẫn chưa có tiêu, trong lòng vẫn có thật nhiều nghi vẫn.
Đột nhiên di động vang lên, tai nghe hắn đã lỡ cho vào hành lý , mà hiện tại bởi vì ở lái xe,an toàn.., hắn đưa điện thoại di động mở to.
"Hello, Mikan~~ "
Âm thanh ngọt ngào của Hạ Lâm từ điện thoại truyền ra.
"Hắc, em nghe Trình luật sư nói anh bỗng nhiên đi Thanh Hóa ? Như thế nào đột nhiên tới Chương Hóa vậy?" Cô là trợ lý của hắn, đương nhiên biết rõ lịch trình công tác của hắn.
Kỳ Mại Khải nhìn sang Nhược Du bên cạnh, cô cả người hướng bên cửa xe, cũng không nhìn hắn cái nào, biểu tình nghiêm túc.
"Hạ lâm, tôi đang lái xe, chờ tôi trở về bàn lại."
Hạ lâm cũng không biết bên cạnh hắn còn có người khác, Trình luật sư chỉ nói Chương Hóa có vụ án gì đó, về phần án đó là án gì, có người đi cùng hay không, Trình luật sư đều chưa nói.
"Em mới không cần đâu, chỉ cần tới Đài Bắc anh sẽ quên em mất, trong lòng sẽ chẳng có em đâu."
Hạ Lâm nói giọng điệu oán hận nghe thật quen thuộc ——
"Anh chẳng quan tam tới gia đình, trong lòng chỉ nghĩ đến cái giấy phép luật sư kia!"
Ngữ khí kia, nén giận như mình sáu năm trước, Lương Nhược Du rùng mình một cái, hai tay ôm lấy chính mình.
Phản ứng của Nhược Du khiến Kỳ Mại Khải nhăn mi."Chờ tôi trở về nói sau, tôi đang lái xe, Hạ Lâm."
"Mikan, anh conf thichs em khoong? Anh có thể thích Tiểu Vũ, có thể bởi vì quan hệ giữa Tiểu Vũ và người vợ trước mà quan tâm cô ta , nhưng anh không thể để ý đến cô ấy! Em phát hiện anh còn để ý vợ cũ , Mikan, van cầu anh, đừng cho kẻ thứ ba đó phá hoại tình cảm của chúng ta..." Hạ Lâm cũng muốn hỏi cho rõ ràng.
Kẻ thứ ba? !
Thật là muốn cho cô một cái án tử!
Từ người vợ trước danh chính ngôn thuận bị đẩy sang làm kẻ thứ ba? !
Đúng vậy, cô nhưng lại quên, Hạ Lâm là bạn gái của Kỳ Mại Khải, cô đương nhiên trở thành kẻ thứ ba.
Lương Nhược Du lau đi nước mắt yếu đuối, loại tình huống này do bên nào rơi nước mắt, còn cô thì không thể chịu nổi, nếu có thể đổi ý, một giây hắn ôm cô vào hôm qua, cô nên đem hắn đạp xuống giường.
Kỳ Mại Khải nhìn tới nước mắt của Nhược Du, tâm hắn quýnh lên, nghĩ muốn ấn tắt, nhưng Lương Nhược Du lại ra tay ngăn cản.
Cô muốn nghe Hạ Lâm muốn nói gì nữa, như vậy mới có thể hết hy vọng, mới có thể nhận rõ sự thật!
"Nhược Du ——" Kỳ Mại Khải cầm tay vợ.
Hạ Lâm ở đầu máy bên kia nghe bạn trại gọi tên, cô không thể tin được trừng lớn mắt.
"Mikan, vợ trước của anh sao lại ở trong xe? ! Vì cái gì lại như vậy? !"
Khi Hạ Lâm đang cao giọng kháng nghị, đồng thời hai người họ đang tranh đoạt di động, phía sau đột nhiên có xe vượt qua, mắt liền thấy sắp bị đụng ——
"A!" Lương Nhược Du ôm đầu thét chói tai.
Ngàn cân treo sợi tóc, Kỳ Mại Khải mau chóng khởi động tay lái, xe tránh đi trực tiếp va chạm, liền bị tạt vào lề đường có vòng bảo hộ, hắn một tay nắm chặt tay lái, một tay ôm cô, bảo vệ cô khỏi lực lớn của xe, rốt cục, xe cũng tạt vào vòng bảo hộ rồi ngừng lại.
"Nhược Du, em không sao chứ? !" Kỳ Mại Khải vội vàng hỏi.
Lương Nhược Du sắc mặt trắng bệch, suýt chết khiến cô toàn thân run rẩy.
"Đừng sợ, không có việc gì , đừng sợ..." Kỳ Mại Khải cởi bọ dây an toàn của hắn, đem cô ôm vào trong lòng.
Lương Nhược Du giơ tay ôm cổ hắn."Đáng sợ quá ..."
"Không sợ, không có việc gì ."
"Trời ạ, Mại Khải, thật sự thật là đáng sợ!" Cô khóc đến thê thảm.
Đầu xe BMW bị bóp méo, thoạt nhìn vô cùng thê thảm...
"Không có việc gì ."
Bọn họ nói rất đúng, bọn họ dựa vào cảm giác của đối phương, toàn bộ đều được Hạ Lâm nghe được.
Hạ Lâm nắm chặt nắm tay, chấm dứt trò chuyện.
XE cảnh sát lập tức liền xuất hiện ở hiện trường, BMW bị kéo đi sửa chữa ,còn bọn họ được đưa đến bệnh viện kiểm tra, cô được Mại Khải bảo vệ nên chỉ bị trầy da, ngược lại là kỳ Mại Khải bị nặng hơn, bác sĩ liền đưa hắn đi chụp X quang.
Trong bệnh viện người đến người đi, bọn họ nói rất ít, cô gắt gao nắm chặt lấy hai tay, khi sinh mệnh tưởng như sắp mất đi, cô nghĩ tới điều gì?
Cãi nhau vào sáu năm trước?
Lý do chia tay?
Cảm giác khi ở bên hắn?
Toàn bộ đều không phải, nàng nghĩ đến chính là, nếu sẽ không còn được gặp lại hắn, cô phải làm sao bây giờ?
Cô nhẹ nhàng dựa vào cánh tay của hắn, cảm giác bây giờ dù có bao nhiêu lời cũng không nói hết ra được ——
Còn sống, thật tốt.
Vì không muốn kinh động người nhà, bọn họ quyết định không nói cho bà bà chuyện này.
Khi Mại Khải đang đi chụp X quang, lại có người đến khiến cô giật mình —— hạ lâm.
Cô làm sao biết được mình và Mại Khải ở bệnh viện?
Hạ Lâm dường như nhìn thấu nghi vấn của cô, lạnh lùng nói: "Mikan đâm xe là chuyện lớn, cảnh sát đương nhiên phải thông báo, hiện tại toàn bộ luật sư chắc đều biết tin tức , muốn tôi tìm được các người cũng không phải điều khó."
Cô ta ngồi xuống bên cạnh Nhược Du.
"Mikan không có việc gì đi?"
"Sauk hi chiếu X quang , bác sĩ mới chẩn đoán được."
Hạ lâm hừ lạnh một tiếng."Tôi là hiện tại, cô chỉ là quá khứ , tôi là bạn gái hiện giờ của anh ấy lại phải đi hỏi tình hình của bạn trai, cô có cảm thấy thực châm chọc không?"
Lương Nhược Du không nói câu nói, cô mím môi, không có phản ứng.
"Cô dừng có làm quyết tâm của Mikan bị lay động nữa, mặc kệ tương lai tôi và anh ấy có thế nào, ít nhất trước khi cô xuất hiện, tôi cùng anh ấy cũng vô cùng vui vẻ."
Cô không nói lời nào.
Hạ lâm nói tiếp: "Sao cô không nói?"
Cô vẫn trầm mặc.
Hạ lâm thở dài, nhẹ nhàng mà nói: "Cầu ngươi đưa anh ấy trả lại cho tôi."
Còn?
Lương Nhược Du nắm chặt nắm tay, nhìn xuống hốc mắt đầy lệ, cô đứng dậy, không nói một câu, cũng không quay đầu lại rời đi bệnh viện.
Hạ Lâm lau bỏ nước mắt, tình yêu khiến cô bị thương, đồng thời cũng khiến vợ trước của hắn bị thương, nếu Mikan biết vợ trước của hắn không cần hắn, cô sẽ không cần phải đau khổ như vậy...
Kỳ Mại Khải chụp X quang xong , tới khu chờ, hắn nhìn đến Hạ Lâm, lại không thấy vợ trước của hắn.
"Nhược Du đâu?"
Hạ Lâm nhếch miệng."Người đang dứng trước mặt anh là em , anh không thấy sao? Trước mặt em anh lại hỏi vợ trước, lẽ nào không sợ em sẽ đau lòng sao?"
Kỳ Mại Khải đẩy tay mà Hạ Lâm đang ôm lấy ra."Hạ lâm, tôi —— "
Hạ lâm lắc đầu, không muốn nghe hắn nói, ngày đó ở nhà hắn cô đã nghe thấy lời hắn cự tuyệt .
"Em không muốn nghe, dù sao mẹ Tiểu Vũ cũng đã quyết định rời đi, quan hệ của em và Tiểu Vũ nhất định sẽ tốt hơn."
"Rời khỏi?" Kỳ Mại Khải sửng sốt.
Hạ lâm hỏi: "Cô ta không nên rời đi sao? Các ngươi đã ly hôn rồi !"
Kỳ Mại Khải không nói hai lời, trực tiếp đi đến chỗ y tá đang đứng."Y tá, tôi có việc gấp trước hết rời đi, tôi sẽ xem báo cáo khám bệnh sau, giúp tôi tính tiền trước."
Sauk hi hoàn thành thủ tục, Kỳ Mại Khải không để ý tới Hạ Lâm mà tự mình rời khỏi bệnh viện.
Hạ lâm nhìn bóng lưng của hắn, nghĩ đến hai người ngày đó ở nhà Mikan nói chuyện ——
"Xin lỗi đã khiến em không thoải mái."
"Anh có ý gì?"
"Tôi và mẹ Tiểu Vũ đang muốn quay lại ."
"Anh không cần em ?"
"Hạ Lâm —— "
"Em hỏi anh, nếu Lương Nhược Du chưa có trở về Đài Bắc, anh có yêu em không?"
Ngày đó, vấn đề của cô hắn không trả lời, mấy ngày này, cô luôn suy nghĩ, có lẽ từ trước tới nay cô không có ở trong tim hắn, từ đầu đến cuối đều là cô chủ động, chủ động hẹn ăn cơm, chủ động làm bữa tối lãng mạn, hắn chưa từng vì cô mà làm bất cứ chuyện gì, giữa hắn và cô almf gì có tình yêu cuồng nhiệt...
Nếu hắn rời đi, cô và hắn có cái gì để nhớ lại ?
Không có, cái gì cũng đều không có.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT