Lúc xoát đại phiêu, trong đội trừ bỏ Nhẹ cười, cùng Thư Hiệp, đám Mộc tử mộc đi vào đều chết lên chết xuống nhiều lần. Từ đầu cho đến khi đến nơi của Lý Thu Thủy đều gian nan không gì tả nổi, Nhẹ cười buồn bực …. cả đám đều thao tác chậm chạp, bước đi thì YD , đêm nay thật sự là không bình thường chút nào?
【 Đội ngũ 】[ Nhẹ cười nghiêng thế gian ]Các ngươi xảy ra chuyện gì vậy? Chết còn nhiều hơn ta.
【 Đội ngũ 】[ Chiến Ý Phi Dương ]khụ… Không có việc gì.
【 Đội ngũ 】[ Phá bàn tính ]không có việc gì không có việc gì.
【 Đội ngũ 】[ Sô-đa bính ]cám ơn chị dâu quan tâm. Thật sự không có việc gì. ︶︿︶
【 Đội ngũ 】[ Nhẹ cười nghiêng thế gian ]được rồi được rồi, Đứa nào cũng kêu không có việc gì.Thẳng thắn khai báo, kháng cự… hanh hanh, thì đi làm nhiệm vụ xây dựng bang phái…
【 Đội ngũ 】[ Phá bàn tính ] lão đại, là chị dâu bức a. Không liên quan chúng ta đâu. Chị dâu, chúng ta đang suy nghĩ lễ vật tân hôn cho người a…
【 Đội ngũ 】[ Nhẹ cười nghiêng thế gian ]Thư Hiệp heo, sao lại thế này?
【 Đội ngũ 】[ Thư Hiệp ]ách… Này, cái gì kia…
【 Đội ngũ 】[ Sô-đa bính ]Lão đại yêu cầu chúng ta không được phép tặng lễ vật trùng nhau. Đám hủ nữ bọn họ nhanh tay đi tiên phong tặng nào là thời trang, đồ thủ công rồi trân thú biến dị . Chúng ta suy nghĩ thật lâu cũng không biết phải đưa cái gì…
囧 … Tặng quà có chút khó coi sẽ bị lão đại khinh bỉ, mà quà quý hiếm đều có người chọn trước rồi. Này thật sự là… Khổ bức đến tuyệt đỉnh.
【 Đội ngũ 】[ Nhẹ cười nghiêng thế gian ]Chuyên tâm một chút qua cho xong đại phiêu! ! Ta chịu không nổi Lý Thu Thủy ! ! Lễ vật gì đócác ngươi đến dự thì tốt rồi. Không cần quan tâm Thư Hiệp heo, chỉ cần ta vui vẻ là được. Không cần chú ý nhiều như vậy, các ngươi coi như Thư Hiệp heo đánh rắm là xong. Nếu ta tiếp tục phải hồi sinh, ta sẽ săn chết các người từng người từng người một !
… Chị dâu, người thật sự là uy vũ vương bát chi khi như vậy sao?
【 Đội ngũ 】[ Mộc tử mộc ]không hổ là người có thể trấn áp Thư Hiệp đại thần, đỏ mắt mà ngưỡng mộ…
Đại phiêu là phó bản cuối cùng trong ngày, còn thừa lại một lần, Nhẹ cười cự tuyệt, không xoát nữa. Từ tứ tuyệt đến thiếu thất, lại đến là tiểu và đại phiêu, tay cậukhông cầm nổi chuột nữa rồi. Hơn nữa đã trễ thế này, sáng sớm ngày mai còn phải đi cửa hàng bánh ngọt. Sau khi cùng mọi người nói chúc ngủ ngon 쳌, cậu cùng Thư Hiệp lặng lẽ nói.
Khung nói chuyện phiếm:
[ Nhẹ cười nghiêng thế gian ]Ngươi gây sức ép cho bọn họ làm gì vậy? Ta cũng không phải vì muốnnhững lễ vật kia mới cho ngươi kết hôn.
[ Thư Hiệp ]ách… Ta chỉ là tùy tiện nói, đâu nghĩ tớibọn họtin thật.
[ Nhẹ cười nghiêng thế gian ]Vô nghĩa, tất cả mọi người kính trọng ngươi, làm sao có thể không cho là thực đây? Sau này đừng loạn nói như vậy.
[ Thư Hiệp ]lão bà… Ngươi thật sự, thực đặc biệt.
Tô Bắc Bằng đỏ mặt, tuy rằng hai chữ‘Đặc biệt’ không biết là ngụ ý gì, nhưng lại khiến cậu mặt đỏ tim đập.
[ Nhẹ cười nghiêng thế gian ]Nói bậy gì vậy?
[ Thư Hiệp ]Có nhiều người lừa đảo qua cầu rút ván,cònngươi, dù đưa tới cửa cũng không muốn.
[ Nhẹ cười nghiêng thế gian ]kia là bọn họngốc! Chơi game chỉ cần vui vẻlà được. Cần gì phảirước lấy thêm phiền phức cho mình, khiến cho bản thân mệt mỏi như vậy, còn không bằng đi ngủ.
[ Thư Hiệp ]cho nên ngươi trong lòng ta là đặc biệt nhất.
Được rồi… Tô Bắc Bằng mặt càng nóng , có chútđổ mồ hôi.
[ Nhẹ cười nghiêng thế gian ]Ta đây trước ngủ. Thứ bảy… Kháo,chính là ngày mốt?
[ Thư Hiệp ]Ân, ngươi nhớ đúng giờ!
[ Nhẹ cười nghiêng thế gian ]╮(╯▽╰)╭ đã biết, chúc ngủ ngon쳌.
Logout, tắm, ngủ.
Cậubi kịch phát hiện… Chính mình lại bất giácnhớ đếnThư Hiệp heo. Lấy điện thoại cầm tay ra, xem đi xem lại tin nhắn lúc trước anh nhắn cho cậu mỗi đêm, trong lòng cảm thấy như có gì đang cọ cọ, vừa ngứa vừa thoải mái, còn có loại cảm giác ngọt ngào. Đêm nay còn không có nhắn tin tới, anh ta không gửi nữa sao? Mới vừa nghĩ như vậy, liền nghe được chuông điện thoại di động tin nhắn.
‘Mộng đẹp. Không cần nhớ anh quá nhiều, nhớ ít thôi cũng được. Chồng yêu quý của em, Lăng Quân Diệu.’
Ách! Đồ tự kỷ, ai sẽ nhớ anhchứ. Không biết xấu hổ…
Tiếp đó lạinhậnđược một cái tin ngắn.
‘Bằng tử, chúng ta tìm được nhà rồi. Đã dọn qua đó ở. Ở đường Cơ Hữu khu 4 nhà số 419.’ [ Hẳn là 419 :3 ]
Nơi đó thậtbình thường, không xa hoa cũngkhông quá sơ sài, có một nơi che gió che mưa đã tốt lắm rồi.Ở DM thị tấc đất tấc vàng này, giá đất caomuốn chết. Trả tiền thuê phòng chắc hao tốn quá nửa chỗ tiền dành dụm kia, cũng không biết ba mẹ cậucó chịu được không.
Trả lời tin ngắn cho mama cậu xong, Tô Bắc Bằng nhắm mắt lại, ngủ. Nhưng tại sao… Trong mơ, bóng dáng Thư Hiệp trong trò chơi, cùng nam nhân mặc âu phục sáng nay gặp phải, quỷ dị và hài hòachồng lên nhau? Không muốn không muốn ! Phiền chết đi được …
※
Sáng sớm bảy giờ, đúng là thời gian tiệm bánh ngọt đông đúc nhất. Mới sáng sớm mà khách mua bánh nối liền không dứt, đem Tô Bắc Bằng ép đến mệt đến chết được, không nhìn ra hình người. Cửa hàng hơn một trăm mét vuôngcũng không nhỏ a, bên này chạy bên kia chạy lại, chân mỏi nhừ muốn chết.
“Ca ca!”
Đột nhiên chân hung hăng bị đụng phải, Tô Bắc Bằng thiếu chút nữa kinh hách mất hồn té ngã. Cúi đầu vừa nhìn, đúng là tiểu bao tử xế chiều hôm qua! ! “Là Tô Tô a, lại đây ăn bánh ngọt àh?”
“Đúng vậy ” Lăng Quân Diệu tiến lên, dắt con traicó chút vô lễ, “Tiểu tử này chắclà rất yêu thích cửa hàng bánh ngọt này . Lúc nào cũng nói bên tai tôi ‘Sau này muốn mua bánh ngọt cũng chỉ ở cửa hàng này ! Bơ thiệt nhiều thiệt nhiều, còn có soái ca ca!’ “
Anh bắt chước bộ dáng có chút nghịch ngợm của trẻ con, ngược lại cho Tô Bắc Bằng cảm giác thân thiết hơn. Lúc trước nhìn thấy anh bộ dạng nghiêm túc, hôm nay lại thấy bộ dạng thoải mái, làm Tô Bắc Bằng cảm thấy giữa hai người chênh lệch quả thật khác xa nhau nha. Nhưng mà hiện tại…
Soái ca ca? ! !
Là chỉ cậu sao là chỉ cậu sao? (… Lúc này mới kịp phản ứng )
“Ha ha ha, Tô Tô ánh mắt thật tốt a. Ca ca rất là soái sao?” Tô Bắc Bằng thật vui vẻ, còn có điểm kích động vuốt ve đầu Tô Tô.
“Dạ. Em muốn một cái bánh ngọt như hôm qua thật nhiều thật nhiều bơ.” Tô Tô lại chỉ tùy tiện phụ họạ, ánh mắt dán chặt vàocái bánh ngọt anh đào để trong tủ kia , cả khuôn mặt như dính luôn lên cái cửa kính.
Sau khi tiếp đón xong Lăng gia phụ tử, Tô Bắc Bằng lại bên này chạy bên kia chạy, nơi nào cần thì chạy nơi đó. Lén lén được một lúc rãnh rỗi nâng người lên thở sâu, nhìn thấy Lăng Quân Diệu đang chuẩn bị đi ra cửa kia đột nhiên quay đầu lại, đôi mắt sâu thẳm nhìn chằm chằm chính mình, trong nháy mắt đó… trong đầu óc cậu một mảnh trống không, cảm giác tim đập càng lúc càng nhanh.
Cặp mắt kia tựa như sương mù mà Lý Thu Thủy múa kiếm tạo ra, Tô Bắc Bằng nháy mắt hóa thành một chiếc lá nhỏ, ở trong bão sương mà đung đưa đong đưa, giống như ngay sau đó sẽ bị cuốn đến trái tim của đối phương …
“Cậu trai, cậu trai?”
Khách hàng nhìn thấy Tô Bắc Bằng đăm đăm ngó cửa ngẩn người, có điểm nghi hoặc nhìn ra ngoài cửa, cũng không có gì kỳ quái mà. Không biết cậu còn đứng đó làm gì, liền kêu to gọi cậu.
“A… Ác ác, thật ngại quá, xin hỏi ngài muốn cái gì?” Tô Bắc Bằng nhanh chóng bắt buộc chính mình khôi phục bình thường, không thèm nghĩ nữa vừa nãygiốngnhư trúng tiếng sét ái tình , phi phi phi, trong tích tắc thấy đầy hỏa hoa, phi phi phi! Trong tích tắc đầy thâm tình? ! Ách, không biết nên dùng từ gì giờ … Cậu phát hiện, cậu càng ngày càng nghĩ lung tung này nọ , cứ tiếp tục như vậy, tinh thần không tập trung sẽ không làm việc được. Tóm lại, cảm giác vừa rồi thật làm cho người ta cảm thấy đáng sợ…
Úy Kiệt thấy Tô Bắc Bằng quả thật bận rộn quá mức, rồi lại bất khả tư nghị. Thông báo tuyển dụng còn dán ở cửa, nhưng sao chẳng có ai đến xin việc. Điều kiện rõ ràng rất hậu đãi, làm sao lại không ai đến đây? Y nghĩ mãi mà không rõ.
Buổi chiều còn có khóa, buổi trưa, Tô Bắc Bằng ăn cơm xong, cầm hai miếngbánh ngọt quay về trường học.
Sau khi trở lại Kí túc xá, Cừu Thiên Ngọc cùng Nghiêm Vĩ Hứng không ngờ lại có mặt trong phòng. Một tênngủ ngon trên gường, một tênthì… được rồi, nằm ở đầu giường, xem tạp chí AV? Sách… Tại sao có thể có nam nhân hủ bại như vậy? Đầu của hắn đều là tinh trùng đi?
“Vĩ Hứng, các cậuăn cơm chưa? Tôicó hai miếngbánh ngọt đem về cho các cậuđây.” Tô Bắc Bằng đem bánh ngọt đưa đến trước mặt Nghiêm Vĩ Hứng.
Đối phương mặt mày hớn hở, “Oa! ! Tiểu Bằng Bằng thân ái của tôicũng biết đau lòng cho anh em, tôi thật sự là cảm động đến tột đỉnh! Ca muốn lấy thân báo đáp , như thế nào?” Tên không biết sống chết này,lúc nào cũngthích dùng miệng chiếm tiện nghi.
Tô Bắc Bằng nhíu mày, “Chỉ một khối bánh ngọt, cậu liền lấy thân báo đáp. Nếu mời cậuăn một bữa, cậuchẳng phải đem toàn bộ bản thân và gia đình giao ra?”
“Nha! ! Củatôicũng là của cậu? Còn phân rõ ràng như vậy làm gì, hiện tại để cho tôigiao ra cũng được nữa.”
Nhìn tên Nghiêm Vĩ Hứng kia giống như đang ước gì có thể đem toàn bộ gia sản giao ra đây, trôngtiện như vậy, Tô Bắc Bằng thật tình muốn tát một cái lên khuôn mặt đó .
“Đi tìm chết đi! ! Dám lấy thủ đoạn để tán tỉnh nữ nhân mà đem đối phó với tôi, cậungứa da có phải không ? Tôicho cậu chết không toàn thây ~~~!!“
“Ai… Thật sự là tuyệt tình mà. Vì cái gì ông trời tạo ratôiđa tình, lại làm cho tôiyêu người vô tình như cậu…” Nghiêm Vĩ Hứngthất hồn lạc phách, thương tâm thống khổ nhìn Tô Bắc Bằng. Nhướng đôi lông mày, đôi mắt lóe lệ quang…
Thật đúng là diễn kịch quá đạt.”Ách. Đừng diễn tình thánh ! ! Tôiphải ngủ một lát, một chút còn có khóa.”
Nhìn Tô Bắc Bằng ở trên giường cuồn cuộn lăn, xoay xoay xoay, tìm được tư thế thoải mái,sau đó nhắm nghiền mắt, Nghiêm Vĩ Hứng lộ ra nụ cười chua xót,thu lại thất vọng trong đáy mắt, đem khối bánh ngọt đưa lên miệng cắn. Có chút ngọt, có chút chua… Cũng có chút khổ. [ =A= ]
※
Buổi tối, Tô Bắc Bằng online, lại phát hiện, Thư Hiệp đi vắng. Thường thường đều là anhđứng ở lôi đài chờ cậuonline, ngày hôm nay lại đến phiên cậusao? Khụ… Tâm tình của cậulại có chútvi diệu , không tự chủ được liền đứng ở địa phương mà Thư Hiệp hay đứng – Lôi đài, ngồi thiền , tìm phim xem.
Lúc này, Lăng Quân Diệuđang theo đại ca của anh cùng Trần thế thúc ngồi ở một phòng trong nhà hàng xa hoa.
“Đại ca, Tô Tôở bên kia không nghịch ngợm chứ?” Bởi vì đêm nay có hẹn, Lăng Quân Diệukhông thể làm cơm cho Tô Tô ăn, liền để nhị ca đemTô Tôđón trở về Lăng gia chủ trạch.
Lăng Quân Giasang sảng nở nụ cười, “Cháu traicủa anh ngoan như vậy, saolại nghịch ngợm? Nhưng thật ra tiểu tử em, tất cả mọi người nhớ emmuốn chết a. Quay trở về nhà ở đi.”
Lăng Quân Diệuthở dài, “Em cũng muốn. Chính là…”
“Lão nhị đã thay đổi rồi, chẳng qua còn đặc biệt khẩn trương lo cho em, thương em. Rõ ràng nhớ em như vậy, lại không biết là thẹn thùng hay là sao màkhông dám mở miệng.”
“Ân… Rồi nói sau. Trần thúc, lệnh thiên kim có mạnh khỏe?”
Trần Minh thấy đối phương nhắc tới tâm can của mình, khuôn mặt tươi cười như nở hoa, xem đó là thành công của bản thân “Ha ha, nhờ phúc hiền chất a. Lúc nào cũng khỏe mạnh.”
“Trần thúc, cháunghĩ… hẳn là nên cùng ngài nói rõ. Cháuđối với muội muội xinh đẹp lung linh, không có cái cảm giác tim đập thình thịch, hô hấp gia tốc gì cả. Hoặc là nói trắng ra chút… Cháuthích nam nhân?”
Lăng Quân Giađang uống trà thơm, thấy đệ đệ nóimột câu như vậy, thiếu chút nữa nhịn không được đem phun đầy nước trà lên người họ Trần kia. Thật là có điểm kinh ngạc … Lăng Quân Diệuthích nam nhân, dùnhà bọn họcũng không cần vợ hiền dâu thảo gì, các huynh đệ tỷ muội hạnh phúc mới là trọng yếu nhất.
Trần Minh cũng bị dọa không nhẹ, mắt trợn tròn, muốn từ trên mặt Lăng Quân Diệu tìm ra một tia đùa giỡn, lại không thu hoạch được gì. Đối phương bộ dáng chân thành, hoàn mỹ không có kẽ hở. Bất quá, ông cũng thực có can đảm nói, anh tasẽ không sợ ông đem chuyện này lan truyền bốn phía một phen, mượn dịpuy hiếp sao? Hừ, ông thừa hiểu. Ai kêu Lăng gia nhiều tiền địa vị lại cao như vậy?
“Này, nhân duyên tất nhiên là không thể miễn cưỡng. Cảm tình liền càng không cần phải nói, các cháu đều là người trẻ tuổi, chúng tagià rồisao quản được nhiều như vậy, là duyên phận hay là phúc kia đều là do ông trời sắp đặt rồi. Ha ha ha, không đề cập tới không đề cập tới, chúng ta cũng đừng làm mất hứng uống rượu.” Trần Minh cũng coi như là một lão hồ ly, trên mặt vẻ xấu hổ đãbiến mất không còn một mảnh, trước tự mình uống bachén rượu nhỏ, uống một hơi cạn sạch.
“Cháu sẽ không uống rượu đâu,Trần thúc. Uống rượu lái xe, nhị ca củacháusẽ nổi giận.” Lăng Quân Diệu có chútbất đắc dĩ.
“Trần thúc, cháuthay mặtnómời thúc! Cạn ly.” Lăng Quân Giahào sảng uống cạn hai ly, lúc sau trừng mắt nhìn đệ đệ của mình, ý bảo: mau mau đi đi.
Tiệc rượu này, dù có bão táp,Lăng Quân Diệu vẫnthoải mái mà thu phục . Đến nỗi Phiêu Vũ, đó cũng là sớm hay muộn cũng sẽ giải quyết.
※
【 Loa 】[ Dương mị mị ]đừng cười chết người ! ! Một nhân yêu cùng đại thần đứng đầu server WD kết hôn, chẳng lẽ là thế giới trở nên điên loạn rồi?
【 Loa 】[ Nhạc nhạc ]thật sự là trơ mặt mo ra a trơ mặt mo ra. Mẹ của hắn khẳng định không dạy hắn viết qua chữ xấu hổ a.
【 Loa 】[ Tịch Nhan ]nhé nhé nhé, các ngươi đỏ mắt nha? Tận tình hâm mộ đố kị đi.
【 Loa 】[ Hôn nhẹ miệng ]cái gì kia, nói cái gì đó? Là xấu xa mà còn giả bộ thuần lương? Đại thần đệ nhất server cùng nhân yêu Nhẹ cười nghiêng thế gian, thật là muốn bị người luân mà?
【 Loa 】[ Chiến Ý Phi Dương ]Miệng tiện ăn nói cho sạch sẽ. Khi nào thì đến phiên ngươi tới YY hả? Thực đem mình làm [rễ hành] sao?
【 Loa 】[ Tân minh duật ]Ngươi là người không có tư cách mở miệng nhất. Cả ngày giống như chó ở phía sau Thư Hiệp vẩy đuôi mừng chủ, ngươi có biết thẹn hay không?
【 Loa 】[ Nhẹ cười nghiêng thế gian ]Một đám khùng toàn thân đều bị trĩ sang phải không? Ta kết hôn thì liên quan gì đến dòng họ nhà các người? Nhìn lại bản thân mình, các ngươi có tư cách gì nói. Cái gọi là Tân Rác Rưởi kia, cái này là do chính ngươi tự tìm phiền phức. Luận ghê tởm, ngươithứ hai không ai dám là thứ nhất.
【 Loa 】[ Nhẹ cười nghiêng thế gian ]Nữ nhân của ngươi chỉ cần tùy tiện nói hai câu ngon ngọt, dụi vài cái ngực, ngươi liền chịu thua phải không, nữ nhân gọi ngươi làm gì ngươi liền làm, thân là nam nhân, tôn nghiêm của ngươi đâu? Ngươi ghê tởm hay là ai ghê tởm hơn? Đừng đem chính ngươi đi mà so sánh với người khác.
【 Loa 】[ Nhẹ cười nghiêng thế gian ]Còn có đám nam nữ nhàm chán bang Hồi Ức kia, ta không muốn ân cần thăm hỏi mười tám tổ tông các ngươi, cũng đừng suốt ngày cắn loạn như chó điên, thật là nhiễu dân.
【 Loa 】[ Liền yêu đản sao cơm ]nhô lên!
【 Loa 】[ Phá bàn tính ]chị dâu thật là bưu hãn a thật là bưu hãn a!
…
【 Thế giới 】[ Sống bốn trăm năm ]hắn chính là người đáng yêu nhất vĩ đại nhấtserver trong truyền thuyết … nhân yêu?
【 Thế giới 】[ Bán bánh xốp ]ừ, a, thực là khí thế.
【 Thế giới 】[ Không trát tóc ]bất quá… Hắn có phải hay không rất… quá đángsao?
【 Thế giới 】[ Yêu nha yêu nha hận nha ]cái rắm, đó là ngươi chưa từng thấy đám nữ nhân ngu xuẩn đê tiện kia thôi. Chậc chậc… Theo như hảo hữu ta kể lại Nhẹ cười sama lúc vừa mới vào bang Hồi ức, cái đám nữ nhân câu dẫn nam nhân đề nghị bang chiến, sau đó thừa dịp loạn để đánh Nhẹ cười sama, làm cho người ta phải lui bang, liền ngưng chiến,mấy câu nhưtát muối đuổi ôn thần đều nói ra. Còn kém không phóng pháo hoa.
【 Thế giới 】[ Yêu nha yêu nha hận nha ]Đám nữ nhân kia, ai… Không có năng lực chiếm được lòng đại thần coi như xong, còn làm chướng ngại vật ngăn cản nhân duyên tốt của người ta, thật sự là…
【 Thế giới 】[ Khiên trong tay ta, dẫn ta đi ]thu mua đồ thủ công 80 cấp có thể mang loại thượng hạng, cho Tiêu Dao dùng, ai có PM ai có PM ai có PM ~~~~~
【 Thế giới 】[ Mỗi ngày đánh bụi cơ ]trò chơi, tất cả chỉ là trò chơi mà thôi?
…
Lúc sau Lăng Quân Diệu online, liền chứng kiến loa thế giới không ngừng xoát. Không ngờ anhđi vắng có xíu màđã có người khi dễ Nhẹ cười sao? ( đại thần… Có vẻ như tiểu thụ nhà ngươi tương đối mạnh thế. )
【 Bang phái 】[ Không cần sờ ta ]lão Đại, ngươi lên rồi sao. Chị dâu lại cùng người khác ‘ân cần thăm hỏi’ .
【 Bang phái 】[ Mộc tử mộc ](#‵′) Móa bọn hắn thực quá đáng, Bàn tính chỉlà phátloa thu mua con pet biến dị Điệp luyến hoa, muốn làm lễ vật đưa cho Nhẹ cười sama, tuy rằng không cẩn thận làm cho một số người biết tin tức sắp kết hôn… Đám tiểu nhân kia liền níu lấy việc này mắng chửi suốt một giờ , Nhẹ cười sama cũng mới vừa trở về, mới mắng xong.
【 Bang phái 】[ Phá bàn tính ]lão đại, bọn họ có phải là ăn no rửng mỡ ?
【 Bang phái 】[ Nhẹ cười nghiêng thế gian ]^_^ Thư Hiệp heo, ngươi lên a. Chúng ta đi hạ phó bản đi?
【 Bang phái 】[ Cầu ái ]không phải chứ Nhẹ cười sama, ngươi bị chửi lên loa hơn một giờ còn cười được? 囧
【 Bang phái 】[ Thư Hiệp ]đó là bởi vì hắn gặp được người mà hắn ngày nhớ đêm mong a!
Tô Bắc Bằng kinh hãi… Nói, nói đúng! ! Mặc dù không phải làngày nhớ đêm mong qua như vậy, chính là không thể phủ nhận, khi nhìn thấy Thư Hiệp,không hiểu sao tâm tình của cậu thật tốt.
【 bang phái 】[ Tọa ủng thiên hạ ]Bác gái, ngươi nói xem tường thành bang phái của chúng ta có dày bằngda mặt lão đại hay không?
【 bang phái 】[ Phá bàn tính ]nhìn ra hẳn là có, chính xác là không dày bằng …
【 bang phái 】[ Chiến Ý Phi Dương ]khẳng định không có dày bằng!
【 bang phái 】[ Thư Hiệp ]học một chút đi. Không mặt chai mày đá như thế làm sao truy người yêu đến tay?
【 bang phái 】[ Tọa ủng thiên hạ ]thụ giáo . Bác gái thân ái, chúng ta đi thân thân đi.
【 bang phái 】[ Thương ly mộng ]ta không biết tênnày ta không biết tênnày ta không biết tên này…
【 bang phái 】[ Cầu bạo ]này thật sự là… YD(*** đãng) dụ thụ?
【 bang phái 】[ Ta có một con thảo nê mã ](¯﹃¯) nước miếng
【 bang phái 】[ Cầu ái ]JQ mới…
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: oa Kaka… Xem quan vừa lòng hay không?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT