Từ hôm đó, nó không còn thấy anh đến tìm nó nữa,gọi điện không nghe máy, gọi cho Thiên Tổng và Nguyên Nhi thì chẳng ai biết, nó bắt đầu cảm thấy lo lắng,nó khoác chiếc áo da đen rồi đi ra ngoài tìm, Tuyết Nhi tìm những nơi anh thích và hay đến cũng không có. Nó bất lực nhìn ở một nơi xa chỉ thấy người và người, biết tìm anh ở đâu.
Nó lặng im nhưng lại chợt nhớ ra điều gì đó, nó nhớ lại trước kia khi ở Mĩ nó từng tặng anh chiếc vòng cổ có viên thạch khắc tên của nó và anh, nó nhờ Nam anh trai của mình làm đặc biệt có gắn tín hiệu ở viên đá đó có lẽ anh vẫn còn đeo, nó lấy điện thoại ra bắt đầu dò vị trí của anh.
- Vùng Ngoại Thành ư là ở đâu chứ?-- nó nhíu mày lại.. “Vùng Ngoại Thành, Ngoại thành”
Nó nhớ lại lúc trước nó được Hoàng Anh, Khánh Anh, và Ranny đưa đến nơi đó,nơi đó ít người sinh sống và chủ yếu là những nhà bỏ hoang, mục đích đưa Nhi tới đó là vì muốn dạy nó một số điều, cũng là nơi yên tĩnh để nó suy nghĩ về mọi thứ.
Nó gọi cho ai đó.
- Alo! anh Khánh
- Ừ Tuyết Nhi có chuyện gì vậy?
- Vì giờ là anh Hoàng đang đi cùng Băng nên em không muốn làm phiền anh cũng đừng nói gì với anh ấy và cả anh em, hiện giờ Anh Khải bị bắt cóc ở vùng Ngoại THành nên trong vòng 2 tiếng em không quay trở về lúc đó anh và chị Ranny vào đó hỗ trợ em nhé.
- Một mình em đi được không? Hay để anh vào trong đó cùng em.
- Dạ thôi em một mình vào được rồi, em phải tìm ngay vị trí đó đây, anh muốn biết vị trí của em thì anh nhờ tới Hyun nhé.
- Ok
Nó cúp máy rồi bắt đầu hành động nó để chế độ rung vì khi Khánh Anh, Ranny, Hyun nhờ tói tín hiệu định vị vị trí thì mát sẽ kêu. Nếu giờ mà có Hại Khánh, Viết Anh, Kì Thiên, Hae Hô, và Yoong Gi ở đây thì có lẽ mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn.
Ở vùng Ngoại Thành.
Nó bật điện thoại nhưng ở đây lại không bắt được sóng, chiếc vòng của anh là thiết kế đặc biệt nên có thể vắt được mọi vị trím nó lo lắng không biết mọi chuyện sẽ đi về đâu nó lo mọi người sẽ không biết nó ở đâu.
Nó bắt đầu đi tìm từng căn nhà bỏ trống, khi đến căn nhà cuối cùng nó mới phát hiện ra một chục tên mặc đồ đen mạnh mẽ cao to đứng xanh gác ngoài cửa.
Bên trong.
Ào -- tiếng nước đổ vào người anh, trời lạnh nên khi đổ vào rất lạnh và buốt khiến nhiệt cơ thể hạ xuống đột ngột.
Anh đang đứng hai tay dơ cao lên bị trói bởi chiếc dây thường treo lên cột nhà cao. Áo sơmi trắng bị nhuốm một màu đỏ ghê sợ, mặt đầy máu chảy xuống từ trên trán và khóe miệng, cả thân người đầy thương tích. Anh bị đánh bởi An An,lực khá mạnh từng cú đấm đánh liên tiếp vào bụng. Rồi dùng một thanh sắt vụt vào cơ thể, thật đau xót.
An An từng lại.
- Vương Tuấn Khải có phải như vậy là nhẹ với mày không? mày có gì hơn tao chứ? Mày thì có tất cả mọi thứ cái gì cũng hơn tao, phải không? TẠI SAO HẢ? -- anh hét to đạp một phát mạnh vào tường tức giận, có vẻ nó ở ngoài ở trong bụi rậm cũng có thể nghe thấy, Nhi phần nào liên tưởng hình ảnh anh lúc này như thế nào.
Anh nhếch mép cười: “ Tại sao mày không giết tao luôn đi sao cứ phải dày vò hành hạ tao thế này, như vậy có phải nam tử bán không?
Bụp -- một cú đấm giáng trời vàò anh
- Câm mồm, tao thích vậy tao thích dày vò mày, chỉ khi mày chết Tuyết Nhi sẽ thuộc về tao thôi haha.
Mọi chuyện sẽ ra sao? Tuyết Nhi có thể cứu được anh khỏi đó không? Khánh Anh và Hoàng Anh phải làm sao để tìm thấy chỗ Nhi mộ cách nhanh nhất?. Các đọc giả theo dõi chap tiếp theo nhé.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT