*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Nhìn thấy Huy Vũ nằm bất động trên giường, Tô Chí Khanh mặt mày đổi sắc liền trầm giọng: “Huy Vũ thế nào rồi?”
Không ai có thái độ kinh ngạc khi nhìn thấy sự trở về thình lình của Chí Khanh và Phạm Long. Vừa rồi bọn họ nhận được liên lạc từ tâm phúc của Phạm Long, sớm đã biết bọn họ sẽ quay về trong đêm nay. Chỉ là khi nghe thấy câu hỏi của Chí Khanh, mọi người trong phòng liền trở lại với trạng thái trầm lặng.
“Cũng may Hạo Nhân kịp thời đưa về đến đây. Tớ đã cho Huy Vũ uống thuốc giải, nhanh thì sáng mai sẽ tỉnh lại.” Dương Nhẫn lên tiếng trả lời, anh ta kéo tấm chăn lên đấp lên người Huy Vũ rồi bỏ đi tới ghế sofa tùy tiện ngồi xuống.
Thấy bàn tay của Dương Nhẫn vẫn đang chảy máu, Thế Phong lấy thuốc sát trùng và vải băng tới ngồi cạnh: “Tớ băng tay giúp cậu.”
Phạm Long quay sang nhìn Hạo Nhân đang trong bộ dạng thảm hại không kém liền nhíu mày lên tiếng: “Rốt cục là đã xảy ra chuyện gì? Lão già Lục Thông có vấn đề?”
Nghe thấy câu hỏi đầy nghi ngờ của Phạm Long, Hạo Nhân cũng đoán được hòn đảo mà Chí Khanh và Phạm Long tìm đến cũng quỷ dị không kém.
“Lục Thông thì có liên quan gì?” Ngay khi Hạo Nhân đưa Huy Vũ vào đây, đám người Long Thành vì lo lắng cho Huy Vũ nên không ai còn tâm trạng quan tâm đến tình hình dẫn đến cục diện tồi tệ này. Đến khi nghe Phạm Long hỏi đến, Long Thành mới sực nhớ ra.
Phạm Long không trả lời câu hỏi của Long Thành, vì đáp án chỉ có mỗi Hạo Nhân là người duy nhất ở đây có được. Mọi người đều đổ dồn ánh mắt vào Hạo Nhân vốn tự lúc nào đã ngồi trên cạnh giường ngay bên cạnh Huy Vũ đang nằm.
Hạo Nhân không rời mắt nhìn bất kì ai, chỉ chung thủy nhìn về một phía, mệt mỏi mở miệng: “Lục Thông là do Chu Khắc Kiệt sắp đặt.”
“Sao?” Như một tiếng sét đánh vào tai, gương mặt mọi người chợt biến sắc, như khó tin vào sự thật vừa mới nghe thấy. Ngay cả Thế Phong đang băng vết thương ở bàn tay của Dương Nhẫn cũng kinh hãi thốt lên.
Đáp trả lại dáng vẻ kinh ngạc và chờ đợi từ mọi người, Hạo Nhân chậm rãi kể lại mọi tình tiết đã diễn ra trên hòn đảo. Về việc tàu chiến của bọn họ bị rắc rối bởi khối nam châm khổng lồ dưới chân hòn đảo, rồi đến việc đối đầu với hàng chục con cá mập trắng trên đại dương. Tiếp đến việc gặp phải tộc người thổ dân rồi để lạc mất Huy Vũ và Thái Mi. Từng lời kể, từng chi tiết, từng tình huống lần lượt được Hạo Nhân trần thuật cặn kẻ và ngắn gọn nhất. Hạo Nhân kể đến đoạn đám người bọn họ vừa tìm được Huy Vũ và Thái Mi ngoài bờ đảo thì một tiếng động thật lớn vang ra cắt đứt ngay lời đang kể của Hạo Nhân.
Chí Khanh tàn nhẫn một
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT