*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chu gia quả thật không hổ danh là nhà chế tạo vũ khí hàng đầu thế giới. Trong khoảng thời gian nhanh nhất máy bay của Chu gia đã đưa đám người Hạo Nhân và Huy Vũ về lại bản doanh chính của Long gia tại Las Vegas. Máy bay hiên ngang đáp giữa sân vườn rộng lớn của Long gia. Hạo Nhân vừa cõng Huy Vũ bước xuống máy bay đã nhìn thấy Long Thành, Thẫm Thế Phong và Trần Hải đứng đợi. Bên cạnh ba người còn có cả La Vĩ Thành và Dương Nhẫn vốn vừa nhận được tin Huy Vũ trúng độc cũng đã vội vàng bay về bản doanh từ lâu.

Nhìn thấy Huy Vũ trên lưng Hạo Nhân đang trong tình trạng mê man bất tĩnh, mọi người vốn sốt ruột lại càng lo lắng bội phần. Huy Vũ được đưa vào trong một căn phòng rộng lớn với đầy đủ những thiết bị y tế hiện đại. Dương Nhẫn đuổi ngay mọi người ra ngoài liền bắt tay vào việc kiểm tra tình hình của Huy Vũ.

Nếu nói phía nội tình Long gia đang trong tình trạng lo lắng bất an thì phía Chu gia cũng hoãn loạn không kém. Bản doanh chính của Chu gia nằm ở San Fransicco, Chu Khắc Kiệt dáng vẻ vội vàng với mỗi bước chân sải dài bế Thái Mi đang mê man trên tay đi thẳng vào phòng điều trị.

Đặt Thái Mi nằm ngay ngắn trên giường, Khắc Kiệt cúi mặt nhìn người phụ nữ đang nằm với dáng vẻ yếu đuối, hơi thở mong manh tựa hồ trong bất kì mọi lúc đều có thể sẽ chết. Nắm tay của anh ta dần siết chặt, nét yêu mị ngày nào đã biến mất chỉ còn lại là một sắc diện đầy hoang mang, một ánh mắt chứa tia dao động lại ánh lên chút hung tàn. Bộ plet màu trắng nhuộm lẫn màu máu đỏ của Thái Mi càng toát lên dáng vẻ ma mị của một tử thần.

Chu Khắc Kiệt không nhìn Alix vẫn cúi mặt nhìn chăm chăm vào Thái Mi, chậm rãi nhả từng chữ một: “Nếu Thái Mi chết, các người cũng không cần phải ra ngoài trình diện tôi.” Để lại một câu nói lạnh lùng liền dứt khoác bỏ đi ra khỏi phòng.

Alix vừa là bác sĩ riêng vừa là thuộc hạ tâm phúc của Chu Khắc Kiệt, ông ta hiểu rõ tính cách vui buồn của thiếu gia. Tuy nhiên đây lại chính là lần đầu tiên ông nhìn thấy cơn thịnh nộ hiếm hoi, một bá khí bức người, một sát khí hung thần không thua kém gì với một Long Huy Vũ tàn nhẫn lạnh lùng. Nếu Alix nhớ không lầm, cách đây vài năm có lần lão đạo của ông là Chu Thiên Cát bị một viên đạn bắn vào điểm chí mạng tưởng như chết đi, cũng không nhìn thấy dáng vẻ như Tử Thần này của thiếu gia.

Sau câu nói sặc mùi chết chóc của Khắc Kiệt, Alix thoáng chốc rùng mình nhưng cũng nhanh chóng cùng với một vài người bắt tay vào việc phẩu thuật vết thương của Thái Mi. Lời nói của thiếu gia quá rõ ràng, nếu Hà Thái Mi chết, bọn họ tốt nhất cũng nên tự kết liễu bản thân theo cùng. Xem ra lần này, mạng của ông đã gắn liền với tính mạng của cô.

Cách không xa với cửa phòng phẩu thuật, Khắc Kiệt lạnh nhạt ngồi trên một chiếc ghế đơn do một thuộc hạ mang đến. Dáng người trầm mặc, với một gương mặt sát thần, đáy mắt sâu thẫm đỏ ngầu lóe lên chút tan thương lẫn máu tanh. Tuy anh ta không đưa mắt nhìn nhưng cửa phòng phẩu thuật lâu lâu lại có người mở cửa chạy đi chạy vào với dáng điệu vô cùng khẩn trương. Có người còn mang theo mấy túi máu tươi chạy vào phòng, Khắc Kiệt biết đó là máu để truyền vào cơ thể Thái Mi, cô bị mất máu quá nhiều. Nắm tay của Khắc Kiệt chậm rãi siết chặt đến mức các khớp xương kêu lên crăng crắc.

Chu Minh đứng bên cạnh nhìn vào bộ comlpet trắng đã dính đầy máu, khó khăn cũng bước lên phía trước cúi đầu trước Khắc Kiệt: “Thiếu gia, áo của thiếu gia đã dính máu, tình trạng của Hà tiểu thư tôi sẽ ở đây giám sát, thiếu gia có nên về phòng tắm rửa.”

Chu Khắc Kiệt tuy là một lão đại tương lai nổi danh thủ đoạn lãnh khóc nhưng dáng vẻ bề ngoài lại mang nét thanh tao nhã nhặn. Anh ta tuy thích lấy máu người khác nhưng lại không muốn để máu của đối phương rơi chính vào cơ thể của mình. Dù chỉ một giọt máu cũng đủ khiến Khắc Kiệt phải nhăn mày nhíu mặt. Nhưng lần này cả một người dính đầy máu của Thái Mi lại không khiến Khắc Kiệt cảm thấy khó chịu ngoại trừ sự câm phẫn không ngừng gia tăng đang lan tỏa khắp gian nhà. Chu Minh chưa từng nhìn thấy một Chu Khắc Kiệt luôn nở nụ cười yêu diễm nay lại bày ra sát khí ngút trời khiến người người nhìn vào đều sợ hãi. Trong khoảng khắc ông ta hiểu rằng, Long Huy Vũ và Hà Thái Mi, trong hai người nếu có một người sẽ chết, không biết đại thiếu gia mà ông kính trọng sẽ trở nên điên cuồng đến mức nào.

Nghe thấy như không lời nói vừa rồi của Chu Minh, Khắc Kiệt không hề kìm nén nộ khí, cất giọng khàn khàn: “Tình hình ở hòn đảo?”

Chu Minh thầm thán trong lòng, cũng không dám tiếp tục khuyên nhủ, cúi đầu trả lời: “Thiếu gia, hòn đảo đã bị thiêu rụi, không nói đến mạng người, cả một cọng cỏ cũng không thể tồn tại.”

“Tôi nói là hủy diệt, tôi muốn anh nhấn chìm hòn đảo, anh nghe không rõ sao?” Khắc Kiệt đột nhiên gầm lên, giọng nói ngông cuồng xen lẫn máu tanh. Chỉ tiêu diệt hết sự sống trên hòn đảo vẫn không đủ thỏa đáng với ngọn lửa đang bừng cháy trong người. Chu Khắc Kiệt hận bản thân không thể tự mình tiêu hủy hòn đảo, anh ta buộc phải ở lại đây, tính mạng của Thái Mi sống chết không rõ, anh không thể rời đi. Nhưng dù anh không thể chính tay hủy diệt, thì hòn đảo đó dù đã là hòn đảo chết cũng đừng mong còn được tồn tại trên Thái Bình Dương.

“Rõ!” Chu Minh cúi đầu nhận lệnh rồi cũng xoay người bỏ đi ngay. Lưu lại nơi đây cũng chỉ là một bóng người cô độc.

Dương Nhẫn vốn được Chriss liên hệ thông báo sơ lược về tình trạng của Huy Vũ cùng với những lời căn dặn của Thái Mi, không mấy khó khăn anh ta đã đoán được phần nào loại độc Huy Vũ đã trúng phải. Sau

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play