Kim Diệu Liên cũng không vội nói chuyện, bưng ly trà của mình lên chậm rãi uống, mượn cớ che lấp chút bối rối trong lòng mình.

Nàng ta dùng thời gian mười ngày thu thập tin tức về Tiểu Ngọc, lúc có toàn bộ tư liệu hoàn chỉnh, nàng ta đã hạ một quyết định quan trọng.

Kim Diệu Liên hoàn toàn không giống với những thiên kim chỉ biết quản gia, đây có lẽ ảnh hưởng từ mẹ nàng ta. Lý thị mẫu thân của nàng ta là con gái của Tiết Độ Sứ, xuất thân hiển quý, lúc trước gả cho phụ thân Kim Trung, là vì cảm thấy Kim Trung văn thải xuất chúng, nên mới bảo bà mối tới cầu thân.

Lý thị sau khi xuất giá ở Kim gia làm chủ việc bếp núc, sửa trị một đại gia tộc gọn gàng ngăn nắp, lại dùng quan hệ nhà mẹ đẻ để Kim Trung thăng quan tiến chức. Kim Diệu Liên thuở nhỏ lấy mẫu thân làm tấm gương, một lòng muốn học mẫu thân tìm một lang quân tốt, vì hắn chăm lo gia nghiệp, làm một hiền thê xứng chức.

Người đến Kim gia cầu thân tuy nhiều, nhưng cửa ải Lý thị này đều qua không được, không một người vừa ý. Kim Trung sợ vợ đã quen, dựa theo khi tục, hôn sự của con gái cho vợ làm chủ, cho nên phu nhân nói không tốt, Kim Trung cũng từ chối luôn.

Ngày đó ở Linh Ẩn tự gặp Tống Tiềm, vẫn là lần đầu Kim Diệu Liên chủ động chú ý một nam tử. Hắn có đôi mày đẹp, sống mũi cao, còn có khí độ ngạo nghễ bất phàm. Kim Diệu Liên không biết cái gì là vừa gặp đã yêu, nhưng lần đầu tiên nàng ta nhìn thấy Tống Tiềm, nam tử này đã để lại ấn tượng rất sâu đậm.

Nàng về nhà lật xem thi tập, nhìn thấy hai câu “Đầu tường xa xa nhìn nhau, vừa thấy biết quân tức đoạn trường” trong lòng vô hạn phiền muộn.

Sau lại biết Tống Tiềm là tiến sĩ, rồi sau đó, tin Tống Tiềm đỗ trạng nguyên lọt vào tai nàng ta. Trái tim thiếu nữ của Kim Diệu Liên không kiềm nổi ái mộ, nhưng hắn cố tình lại có thê tử!

Nhưng ông trời vì sau cho nàng ta đi ngang qua mẹ con Mai gia, để nàng ta nghe thấy câu kia?

Đó không phải ông trời đang yên lặng nhắc nhở nàng, không được buông tha sao?

Trong khoảnh khắc hàng loạt ý niệm luân chuyển trong đầu, lúc nàng ta đặt ly trà xuống, đã hoàn toàn bình tĩnh lại.

Đúng vậy, nàng ta muốn nam nhân này!

Kim Diệu Liên mở miệng nói: “Tống phu nhân, ta muốn hai người chúng ta nói chuyện riêng, được không?”

Trong lòng Tiểu Ngọc thầm kêu “Tới rồi đây”, gật đầu bảo Huệ nương rời đi.

Nàng nhất định phải biết rõ Kim tiểu thư này đang muốn làm trò gì.

Sau khi mọi người ra ngoài, Tiểu Ngọc nói: “Kim tiểu thư, cô muốn nói gì, giờ có thể nói rồi chứ?”

Kim Diệu Liên bình tĩnh nhìn Tiểu Ngọc, nói: “Ngươi không phải Mai Minh Châu.”

Tiểu Ngọc kinh hãi, nàng hoàn toàn không ngờ một nữ tử xa lạ trong lúc này lại có thể vạch trần bí mật thân thế của nàng.

Sao nàng ta lại biết? Mà sao nàng ta lại muốn biết?

“Ngươi không phải Mai Minh Châu, phụ thân của ngươi là hạ nhân chuyên thu mua đồ dùng trong phòng bếp Mai gia, gọi là Mai Ngũ, bốn năm trước tạ thế. Mẫu thân ngươi qua đời sớm hơn, bà ta là nữ đầu bếp Mai gia. Ngươi là Mai Ngọc, tỳ nữ bên người con gái duy nhất của Mai gia Mai Minh Châu, mọi người đều gọi ngươi là Tiểu Ngọc, ta nói đúng không?”

Tiểu Ngọc khiếp sợ nói không ra lời.

Nàng từng nghĩ Mai Minh Châu sẽ vạch trần nàng, cũng từng nghĩ các hương thân phụ lão ở Tống gia Mai gia sẽ biết được thân phận của nàng, thậm chí nghĩ tới đám hạ nhân ở Mai gia sẽ tiết lộ ra ngoài...... Dù sao chuyện nàng gả thay, lúc ấy gấp rút tiến hành, có sơ sót là khó tránh khỏi.

Nhưng Kim Diệu Liên thoạt nhìn vô cùng xa lạ này lại nói đến, thật ra là có rắp tâm chi đây?

Kim Diệu Liên nhìn vẻ mặt không thể tin của Tiểu Ngọc, biết chuyện mình điều tra được là thật, gánh nặng trong lòng cũng buông xuống.

“Làm sao cô biết?”

Tiểu Ngọc cố gắng để giọng điệu của mình bình tĩnh chút.

Nàng không phản bác lời của Kim Diệu Liên.

Nếu Kim Diệu Liên đã nói rõ ràng như vậy, có lẽ đã có chuẩn bị trước, nàng phản bác cũng vô dụng. Còn không bằng sớm biết rõ tình huống, tìm cách giải quyết.

“Tống phu nhân, kỳ thật biết được chuyện này cũng rất dễ dàng. Mai gia vẫn chỉ có một nữ nhi, làm sao có thể nhiều hơn một người? Sau khi ngươi xuất giá, căn bản không có lại mặt, hai nhà Tống – Mai như người dưng nước lã, không kì lạ sao? Ngươi thay Mai Minh Châu xuất giá, toàn bộ hạ nhân của Mai gia đều biết, chỉ cần người có dụng tâm, tùy tiện điều tra, thì sẽ biết tất cả thôi.”

Tiểu Ngọc bắt lỗi từng câu chữ, chậm rãi nói: “Xem ra Kim tiểu thư là người có dụng tâm!”

Kim Diệu Liên nói: “Đúng. Có lẽ có một chuyện khác, Tống phu nhân cũng có hứng thú biết?”

Tiểu Ngọc trong lòng rùng mình, nói: “Nguyện nghe tường tận.”

“Tôn phu Tống Thiên Thành đại nhân đang Quốc Tử Giám cũng không yên ổn gì, ngươi có nghe qua?” Kim Diệu Liên nhìn gần Tiểu Ngọc.

“Có chuyện này?” Tiểu Ngọc sốt ruột hỏi: “Chàng...... Xảy ra chuyện gì?”

“Còn không phải gặp chuyện không may, cũng không phải bị người ta dùng đao lớn làm bị thương, mà là bị kim nhỏ đâm vào người, hơn nữa cũng rất khó chịu. Tống phu nhân hiểu chưa?” Kim Diệu Liên ám chỉ nói.

Tiểu Ngọc cân nhắc lời Kim Diệu Liên nói, nữ tử này rõ ràng đang nói có người gây khó dễ cho Tống Tiềm. Nàng nghĩ tới trước tiên là Ân Bình quận vương Triệu Bá Cửu, nhất định là gã!

“Là vì tướng công ta đắc tội nhân vật lớn sao?” Tiểu Ngọc hỏi.

Kim Diệu Liên cũng không che giấu: “Tống phu nhân, nếu ngươi cho là Tống Đại nhân ở trong triều chỉ có một kẻ địch là Ân Bình quận vương, vậy mười phần sai. Ân Bình vương gia là người có khả năng cạnh tranh ngai hoàng đế, thế lực của ngài đương nhiên không tha cho kẻ đắc tội mình, nhưng Tống Đại nhân còn vô tình đắc tội những người khác nữa.”

“Những người khác? Tướng công ta luôn giúp mọi người làm điều tốt, làm sao có thể đắc tội với người ta?” Tiểu Ngọc rất sốt ruột, thật ra chuyện gì đây?

“Có lẽ ngươi không biết, tam giáp thi đình, thật ra trước cuộc thi đã được quyết định rồi.”

Thi đình cũng điều động nội bộ?

Tiểu Ngọc đương nhiên biết là có chuyện gì, làm một cú đêm lên mạng thường xuyên cập nhật tin tức, sau mỗi cuộc thi làm sao không có mấy vụ lùm xùm? Chỉ là không nghĩ tới mấy ngàn năm trước cũng có chuyện quy tắc ngầm như thế.

“Trong tam giáp được điều động nội bộ lúc đó, còn có hai vị công tử của Tham tri Chính sự và Lễ bộ Thượng Thư. Hoàng thượng lại thưởng thức Tống Đại nhân, khâm điểm chàng làm trạng nguyên, do đó làm cho Tham tri Chính sự và Lễ bộ Thượng Thư ghi hận Tống Đại nhân. Hai vị đại nhân này cũng là trọng thần trong triều, bọn họ hợp lực cùng Ân Bình quận vương, người bình thường căn bản không thể chống lại. Tống Đại nhân tuy rằng được thánh sủng, cũng chỉ có thể tạm thời hoãn việc lại, đợi đến hoàng thượng không cảm thấy mới mẻ nữa, khi đó những phiền toái của chàng càng nhiều hơn!”

Tiểu Ngọc bây giờ dường như đã quên chuyện thân phận mình bị tiết lộ, một lòng vướng bận tiền đồ của Tống Tiềm.

“Kim tiểu thư, nếu nói như vậy, tướng công của ta nên làm thế nào cho phải?”

Kim Diệu Liên hít sâu một hơi nói: “Tống Đại nhân sở dĩ gặp khốn cảnh như hiện tại, vấn đề lớn nhất, căn cơ của chàng quá nhỏ bé.”

“Căn cơ quá nhỏ bé?”

“Đúng. Chàng đang là một người đối chọi với cả đám người, làm sao có thể không thua?”

“Vậy......”

Kim Diệu Liên nói: “Tống Đại nhân cần, là một nhạc gia hùng mạnh!”

Tiểu Ngọc không thể tin nhìn Kim Diệu Liên, rốt cục hiểu được mục đích Kim Diệu Liên tới tìm mình.

Nàng ta vậy mà muốn tới tranh đoạt trượng phu với mình!

Nói thật, Tiểu Ngọc sau khi kinh ngạc, cũng càng bội phục Kim Diệu Liên.

Ở thời đại này, nữ nhân chủ động theo đổi nam tử đã ít, mà nữ nhân đứng ra cạnh tranh với người khác, thật sự là vô cùng hiếm có!

Nhưng mà Kim Diệu Liên làm sao có thể coi trọng Tống Tiềm?

Tiểu Ngọc nói: “Kim tiểu thư có ý...... Là Tiểu Ngọc không xứng với tướng công ta?” Nàng tự xưng “Tiểu Ngọc”, đương nhiên chính là cam chịu lí do của Kim Diệu Liên.

“Không, Tống phu nhân, ta không cho là như vậy.”

Ngoài dự đoán, Kim Diệu Liên lại nói vậy. Nàng ta nói tiếp: “Tống phu nhân, ta đã điều tra toàn bộ chuyện của ngươi. Ngươi là một nữ nhân rất giỏi, cho dù ngươi xuất thân như thế nào, nhưng ngươi có thể không ghét bỏ lúc Tống Đại nhân lâm bệnh, có thể tự lực mở hai gian cửa hàng, thậm chí được hoàng hậu nương nương thưởng thức, cũng không phải nữ tử bình thường nào cũng làm được!”

“Nhưng mà, Tống phu nhân, ngươi có thể giúp Tống Đại nhân chữa khỏi bệnh, có thể giúp chàng gầy dựng gia nghiệp, cũng không có cách giúp chàng thay đổi cục diện trong triều. Đây không phải vấn đề của ngươi, mà là nhà mẹ đẻ của ngươi...... Nếu Mai gia cũng coi như nhà mẹ đẻ của ngươi mà nói.”

Tiểu Ngọc lớn mật nói ra suy nghĩ trong lòng:

“Kim tiểu thư, ý của cô là, cô càng thích hợp làm thê tử của Thiên Thành hơn ta?”

Sắc mặt Kim Diệu Liên không thay đổi, không chút áy náy: “Đúng!”

Nếu không phải đứng ở vị trí tình địch, Tiểu Ngọc có lẽ nên khen ngợi Kim Diệu Liên.

Nữ tử mạnh mẽ như vậy, nếu sinh trễ mấy trăm năm, không biết sẽ có địa vị cao cỡ nào trong xã hội.

Kim Diệu Liên nói: “Không dối gạt Tống phu nhân, nhà mẹ đẻ mẫu thân của Diệu Liên là Tiết Độ Sứ, lời nói trong triều cũng coi như có trọng lượng. Cha ta là Lễ bộ Thị Lang, môn sinh trong triều vô số, tuy rằng không phải dưới một người trên vạn người, nhưng giúp Tống Đại nhân mở một con đường mới, vấn đề không lớn. Tống Đại nhân bây giờ không thiếu tài hoa, cũng không phải kỳ ngộ, mà là người đỡ đầu sau lưng. Điểm này, Tống phu nhân chắc hiểu được?”

Nghe những lời Kim Diệu Liên nói, Tiểu Ngọc không biết như thế nào, nhớ tới một cụm từ “Giang can nữ” ở đời sau.

Giang can nữ, là chỉ nữ nhân có thể “Vượng phu ích tử”. Giang can nữ thông minh có thể lợi dụng một điểm tựa, đem chồng hoặc bạn trai của mình “bẩy” đứng lên, giúp hắn thành công.

Tuy rằng không biết nguyên nhân, nhưng vị Kim tiểu thư này có dây tơ tình với Tống Tiềm, một lòng muốn làm “nữ nhân sau lưng” của Tống Tiềm!

Tiểu Ngọc vẫn là lần đầu đối diện tình địch, mà tình địch này, hiển nhiên là một đối thủ cực kì mạnh mẽ.

Nàng nên làm cái gì bây giờ?

Tiểu Ngọc nhìn Kim Diệu Liên nói: “Kim tiểu thư, cô có thể chắc chắc, Thiên Thành sẽ chấp nhận cô?”

Kim Diệu Liên cắn cắn môi dưới, nói: “Tống phu nhân, ta bây giờ là đang nói chuyện với ngươi. Những lời hôm nay của ta, đều là vì tốt cho Tống Đại nhân, nếu ngươi thật sự muốn Tống Đại nhân có thể phát triển tốt hơn, thì không nên liên lụy chàng. Dù sao, thân phận của ngươi một khi sáng tỏ, chỉ có thể trở thành cái cớ của kẻ địch công kích chàng mà thôi!”

Tiểu Ngọc đương nhiên biết lời Kim Diệu Liên nói không phải lời đe dọa suông.

Nhưng mà, cứ như vậy rời khỏi Thiên Thành? Nàng làm không được!

Ta nói chứ, theo đuổi hạnh phúc không xấu, quan trọng ở chỗ đó có phải hạnh phúc của mình hay không.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play