Đào Tiểu Vi cũng nghĩ tới chuyện này, cũng đã từng không hiểu chuyện mà cùng Nhan Hi thảo luận qua, đáng tiếc không có kết quả.

Nhan Hi cùng Nhan Dung là thân huynh đệ, đó là do thiên định ai cũng không đổi được.

Nhan Noãn Noãn, Nhan Tử Hiên cùng Nhan Sơ Ngọc cũng là huynh đệ tỷ muội thân nhất, đời này bọn họ chỉ có thể là thân tình mà không phải là cảm tình uyên ương, đối với nữ nhân hay ảo tưởng mà nói, thật đúng là một tiếc nuối khó có thể đền bù nha.

Rượu qua ba tuần, ánh trăng đã cao giữa trời mà mấy người còn chưa có ý muốn tan cuộc, lại để cho người đổi rượu nóng và tiếp tục bưng lên thức ăn, ai cũng không muốn nói trước rời tiệc.

Nhan Dung thỉnh thoảng liếc thấy Đào Tiểu Vi, ánh mắt thâm tình nhìn gương mặt nghiêng của Nhan Hi, mà lão Thất lãnh băng băng cũng không ngừng gắp cho nàng những món ăn thật ngon để đầy trong chén, trong lòng hắn liền một trận thở dài. Cái này bảo hắn làm sao yên tâm để cho Vân Diễm thấy người “chính chủ” được, nếu tiểu tử kia vẫn cư dây dưa, không phải là làm cho phu thê Thất đệ hiểu lầm sao?

Ai biết lão thiên gia sẽ an bài cái dạng biến cố gì đâu, nếu là thật sự ảnh hưởng tới mối tình thâm kiêm điệp này, tội của hắn thật sự rất nặng.

Thôi, mình gây ra chuyện nên là chính mình giải quyết. Mặc dù hắn không cách nào cho Vân Diễm gặp Đào Tiểu Vi thật, ít nhất còn có thể bảo đảm để cho Vân Diễm thấy một người mà hắn ngày nhận định, đến lúc đó thật tốt nói với hắn rõ ràng, để cho Vân Diễm hết hy vọng .

Nhan Dung xấu xa cười gian, vạn nhất Vân Diễm động thủ động cước, hắn nhất định sẽ hối hận cả đời.

Dựa theo ước định cùng Vân Diễm, ngày mai là ngày Đào Tiểu Vi chính thức khỏi tháng ở cử, cũng là ngày hắn thực hiện hứa hẹn, lúc này Nhan Dung rốt cục có quyết định cuối cùng, trong lòng cũng cảm thấy dễ dàng hơn một chút. Không phải hắn tự tin đã lừa gạt được một lần thì lần sau cũng suông sẽ, lúc này thêm một lần nữa ngược lại sẽ dễ lộ ra sơ hở, nhưng chỉ là cự tuyệt chân tình của một nam nhân mà thôi đúng không, dù không có kinh nghiệm gì nhưng chắc là sẽ không khó để thực hiện.

“Phu quân, chàng đang nghĩ gì thế? Vẫn đang cười khúc khích.” Trúc Diệp Đồng kéo nhẹ ống tay áo Nhan Dung, không hiểu nhìn hắn.

“Không có chuyện gì, hôm nay vui như vậy, hai đứa bé đầy tháng, Nhan Noãn Noãn của chúng ta cũng có thể ngồi vững rồi, ta chỉ là rất vui vẻ mà thôi.” Không muốn làm cho thê tử lo lắng, Nhan Dung nói qua loa lý do, quả nhiên Trúc Diệp Đồng cũng không có hoài nghi cái gì, mỉm cười đem tay trùm lên bàn tay to của hắn, truyền lại thâm tình không nói lên lời.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play