Nhan Dung sao lại không biết Vân Diễm muốn gặp người nào.

Bất quá vì để phối hợp, hắn cũng phải giả ra vẻ mặt dị thường kinh ngạc, “Ngươi muốn gặp đệ muội? Các hạ, có chuyện ta phải giải thích cho ngươi hiểu, đương kim hoàng đế Yến quốc ngươi đã nhìn thấy, chính là Nhan Hi lúc ban ngày đã cùng ngươi đánh một trận khí thế ngất trời, người ngươi chính là Đào Tiểu Vi – thê tử kết tóc của bệ hạ, là chính thất cưới hỏi đàng hoàng cũng đã lạy thiên địa, mặc dù bây giờ chưa có danh hiệu, nhưng vẫn còn được gọi là Duệ vương phi, nhưng tính ra lại không thua gì thân phận Đế hậu.”

Lời ngầm nói chính là, khẩu vị của ngươi cũng quá lớn a, nữ nhân của hoàng thượng không phải dễ dàng gặp như vậy.

Vân Diễm hàm răng cắn chặt, bực tức nói, “Ngoài năm bình rượu mới vừa rồi đáp ứng ngươi, ta đưa thêm hai đàn bình nữa làm thù lao.”

Hắn không tiếc bất cứ giá nào.

Nhan Dung vẫn là mặt ủ mày chau, vẻ mặt làm khó nói, “Đây cũng không phải là vấn đề rượu, khó khăn này quá lớn, Thất đệ kia của ta ngươi không biết đâu, ai dám đụng tới cọng lông mao của thê tử đệ ấy, nếu vì vài hũ rượu giúp ngươi hoá liều, vạn nhất bị bắt được, lột da của ta cũng không đủ.”

“Tổng cộng mười bình, sáng mai cửa phủ vừa mở, ngươi sẽ thấy đã có người đưa tới đây.” Vân Diễm đã hoàn toàn nắm tính tình Nhan Dung, lợi thế tiểu nhân, giậu đổ bìm leo, không phải là vì rượu sao? Hắn cho! Bao nhiêu cũng cho!

Chỉ cần có thể nhìn thấy nàng một lần, bất kể Đào Tiểu Vi có phải hay không là nàng, Vân Diễm cũng chấp nhận.

Nhan Dung mặt mày hớn hở, trong nháy mắt liền biến sắc mặt, tinh thần phấn chấn nói, “Này nhiều quá không tốt, bất quá…”

“Ta ddem theo chỉ có mười bình, toàn bộ cho ngươi, nếu còn muốn thêm, thật cũng không có.” Vân Diễm nổi giận, thanh âm bốc hỏa, đi thẳng qua mặt Nhan Dung bước tới.

Biết là đã thật sự bóc lột hết rượu của vị giáo chủ này, Nhan Dung thỏa mãn gật đầu, rất có lương tâm không tiếp tục trù dập nữa, vỗ vỗ vai bị thương của Vân Diễm trấn an, “Đệ muội nàng hôm nay mới vừa sinh một đôi long phượng tử, bây giờ còn trong tháng, không thể thấy gió, không thể rời giường, ngươi muốn gặp nàng cũng phải đợi nàng có thể động mới có thể, lúc này một ngày mười hai canh giờ có ít nhất mười mấy nha hoàn và bà mụ thay phiên chăm sóc, cho nên ta nói thật sự gặp nàng là rất khó khăn.”

Oanh một tiếng như sét đánh, thẳng tắp bổ vào đỉnh đầu Vân Diễm, tạc hắn mắt nổ đom đóm.

Nàng sinh hài tử, hôm nay sinh, còn đang trong tháng, không thể rời giường.

Nàng nói hận không gặp nhau lúc chưa gả, nhưng là nàng lại trở về Yến quốc sinh con cho người khác.

Không, tuyệt đối không phải là nàng.

Nàng sẽ không tàn nhẫn như vậy với hắn.

Không

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play