“Không thể nào.” Nếu
hoàng đế có thể quản thúc được hắn, thì hôm nay, người ngồi ở vị trí
chính phi sẽ không phải là Đào Tiểu Vi, Nhan Hi trong lòng không có nửa
điểm do dự, chỉ là có chút việc hắn cần phải làm, hắn không muốn nói cho nàng rõ về sự lợi dụng trong quan hệ hoàng thất, khi hắn còn có giá
trị, phụ hoàng sẽ không vì chuyện nữ nhi mà trở mặt với hắn.
“Vạn nhất hoàng thượng dùng chiêu việc đã rồi thì sao, chờ chúng ta về đến
kinh thành, mới phát hiện ra là hoàng đế đã nhét người vào Duệ vương
phủ?” Đào Tiểu Vi vận dụng hết đầu óc suy nghĩ.
“Vậy phải phiền
phụ hoàng ban tang sự cho bọn họ rồi.” Phương thức trả lời đặc biệt này
của Nhan Hi làm Đào Tiểu Vi hít không thở không thông, trên đời này sẽ
không có người nào không hiểu " phong tình " tuyệt đối như hắn a.
Bất quá, may sao đây là Tướng Công của nàng.
“Vậy nghe theo Tướng Công phân phó, để Chu Khải vào phủ.” Nàng không hề cố
chấp, mềm nhũn ghé vào trên ngực Nhan Hi, trong lòng đã nở hoa vì tình
cảm duy nhất hắn dành cho nàng.
Có phu quân như vậy, còn cầu gì hơn.
… … . . . .
Trong lúc đó, lão hoàng đế đang hưởng thụ nằm giữa vòng tay hai vị hoàng quý
phi, tay trái ôm lấy Ngọc quý phi thiên kiều bá mị, tay phải ôm Tuyết
quý phi trầm tĩnh rụt rè, trong đầu luôn nghĩ đến Đào Tiểu Vi.
Ngọc quý phi biết hoàng đế rất thích nghe nàng kể những chuyện xưa có liên
quan đến Đào Tiểu Vi, vừa hay, cái miệng nhỏ nhắn liên tục đem chuyện
Đào Tiểu Vi lúc còn rất nhỏ, mọi thứ đều kể ra, chuyện này cứ nối tiếp
chuyện kia. Tuyết quý phi có mấy lần nháy mắt ngăn cản đều bị Ngọc quý
phi bỏ qua, ai, muội muội này của nàng đã bị cuộc sống cô quạnh chốn
lãnh cung làm cho sợ hãi, trước mặt hoàng đế, nàng ta thi triển hết mọi
phong tình, thậm chí không tiếc tình thân tỷ muội hòng giữ được lực chú ý của hoàng đế.
Nàng ấy trước đây không phải loại người như vậy,
là nỗi sợ vĩnh viễn tịch mịch đã ăn mòn, nàng mới trở thành như vậy,
Tuyết Quý Phi trở mình, sờ sờ vào mặt, nàng muốn biết, có phải mình cũng giống như nhị muội, dường như tràn ngập khát vọng đối với nam nhân, đối với quyền lực, đối với cẩm y ngọc thực?
Có khi nàng cũng là cái dạng người đó.
Nếu không phải, vì sao nàng cũng cùng nhị muội ngồi chung trên chiếc giường này, cùng nhau hầu hạ hoàng đế, dùng môi miệng cùng cái lưỡi thơm tho
cúng bái cái " công cụ tôn quý " nhưng đã sớm già nua bất trị theo ý
muốn, làm một việc mà chính nàng cũng chế giễu mình.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT