Nhan Dung dường như có thể lý giải quẩn bách của nàng, thở dài nói, "Mặc dù làm ra lựa chọn phi thường gian nan, đến cuối cùng, ngươi cũng đã có quyết tâm đến cùng với hôn sự."

Ánh mắt hắn bình tĩnh nhìn nàng trong mắt đã mông lung, Nhan Dung ép hỏi, "Nếu như theo như ngươi nói, thực sự có như vậy một ngày, muốn giữa Nhan Hi và thân nhân làm ra lựa chọn, ngươi làm sao?"

Đào Tiểu Vi cười lộ vẻ sầu thảm, thong thả nhắm lại hai mắt, lông mi thật dài không tự chủ được run run, "Ta nói rồi, Người xấu là lựa chọn duy nhất của ta."

Nhan Dung thở dài một hơi, từ trong tay nàng tiếp nhận chén rượu, để ngừa ngay mai tân nương say khướt, "Chưa đủ để gọi là yêu, hiện tại ngươi còn không phân biệt được giữa yêu và thích sao ?" Hắn ánh mắt nhìn thẳng đến thất đệ đang nắm chặt nắm tay đến kêu lên răn rắc, "Ta nghĩ ngươi nhất định đã biết rồi."

Đào Tiểu Vi rốt cục cũng không chống đỡ nổi thân thể, Nhan Hi mở ra song chưởng, tiếp được nàng, cúi người ôm lấy, liền hai chân trần băng lãnh cũng ủng vào trong ngực.

Nàng say, thật ra từ thật lâu trước đó lúc vừa uống nàng đã say, cơn buồn ngủ đã ập đến, nhưng toàn bộ bằng bản năng chống đỡ cùng Nhan Dung đối thoại, khi hắn cuối cùng không chút do dự đâm vào đáy lòng của nàng, nói ra điều mà Đào Tiểu Vi đã sớm biết rồi, làm nàng mất đi khúc mắc không chịu thừa nhận, nàng liền cũng không duy trì được nữa, tùy ý để cơn buồn ngủ tập kích.

"Thất đệ, muốn cười thì cười a, hà tất nhẫn như vậy khổ cực!" Khó có được cơ hội trêu chọc Nhan Hi, hai tay của hắn đang vội vàng ôm tiểu thê tử, sẽ không có khả năng hành hung, Nhan Dung sẽ không bỏ qua cơ cơ hội tốt ngàn năm này."Tính ra ngươi gặp may mắn, cư nhiên nhặt được tiểu nữ oa thú vị như thế."

"Ngươi cũng gặp may mắn, còn có hàm răng để ăn gà nướng."

Nghe được Nhan Hi lạnh lạnh ngữ điệu, Nhan Dung cảnh giác che lại miệng, rất sợ tiếp theo hàm răng trắng nõn đã làm điêu đứng biết bao thiếu nữ nói lời cáo biệt cùng hắn, hắn lui về phía sau vài bước cùng Nhan Hi bảo trì cự ly an toàn, lúc này mới dám mở miệng tiếp tục trêu chọc vừa rồi còn chưa nói xong, "Bất quá ngươi trong lòng người ta không phải là trượng phu hợp tình hợp lý do người ta chọn, Lão Thất a, không phải ta không nói, cưới vợ chuyện này tổng nên là ngươi tình ta nguyện mới tốt, dùng bạo lực uy hiếp, chỉ có thể ứng với câu kia « dưa hái khi còn xanh không ngọt »."

Nhan Hi ôm Đào Tiểu Vi xoay người hướng phòng ngủ đi.

"Lão Thất u, nếu quyết định muốn thành thân với người chưa yêu đủ sâu này, ngươi chính là nên dùng nhiều quan tâm giải quyết một chút bất an trong lòng nàng, sau này cũng đừng trách ca ca không nhắc nhở ngươi, cẩn thận có một ngày. . . ."

"Quá ồn!" Nhan Hi hừ lạnh.

Trong bóng tối, một quả cây trường không, vô thanh vô tức bay đến Nhan Dung, đợi hắn phát giác, đã gần trong gang tấc, vô pháp né tránh, thẳng tắp bắn trúng huyệt đạo, duy trì cánh tay cầm bầu rượu, một tay đặt ở thắt lưng, chân còn khoát lên gốc cây, một tư thế không được tự nhiên kinh hô, "Lão Thất, ngươi thế nào điểm huyệt đạo ta, cởi ra a, uy, ngươi không có nghe sao? Như vậy rất khó chịu a."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play