Hồ Ly bình thường cũng là người để ý mọi chuyện…… Nhưng Thanh Dạ, từ khi nào cũng trở lên trầm mặc như vậy ?
“Hai người……”
Chu Luật cũng không biết nên nói gì mới thích hợp lúc này.
“Thật sự là khó gặp được cậu…… Mộ Vũ Thanh Dạ.”
Người mở miệng đầu tiên là Hồ Ly.
“ Quả thực rất khó .” Thanh Dạ cười cười,“ hội trưởng Cách Lãng Địch Á.”
“Tiểu Luật đã được cậu chiếu cố rồi.”
“Không có. Nhân tài nhà chúng mình, ngược lại đã được Luật chiếu cố thực nhiều.”
“Úc, phải không? Xem ra tương lai của Ánh Sáng thật đáng để người ta chờ đợi.”
“Cám ơn cậu đã khích lệ. Bất quá Cách Lãng Địch Á cũng không kém đâu.”
“……”
Hai người khẩu khí cũng không hiền lành.
Bề ngoài bình tĩnh vô cùng, nhưng bên trong tựa hồ như có mạch nước ngầm bắt đầu khởi động.
Ai……
Chu Luật thở dài.
Tâm tình vốn đang không tốt, lại gặp phải tình huống này, thật đúng là phản cảm.
Hiện tại lựa chọn tốt nhất, chính là chính mình biến mất. Nhắm mắt làm ngơ. Mặc hai người họ ở cái góc này, muốn nháo cái gì thì cứ tiếp tục nháo đi.
“Tiểu Luật.”
Hồ Ly gọi cậu lại.
“Ân?”
“…… Đi theo tớ một chút, tớ có điều muốn nói với cậu.”
Hồ Ly tựa hồ đã muốn hoàn toàn quên Thanh Dạ vẫn đang nói chuyện với mình.
“Bây giờ?”
“Uh, ngay bây giờ.”
“……”
Thật ra cũng rất khó. Đây là lần đầu tiên, kể từ việc hôm trước, Hồ Ly chủ động nói chuyện với mình.
Tuy rằng không biết có chuyện gì, tuy rằng tâm tình hôm nay không tốt, nhưng trước lời thỏa hiệp của cậu ấy, Luật vẫn là tất nhiên đồng ý.
Hồ Ly muốn nói chuyện với mình, điều đó có nghĩa khúc mắc trong lòng cậu ấy đã được cởi bỏ. Cùng bằng hữu tốt nhất khôi phục quan hệ bình thường, chính là chuyện làm cho người ta vui vẻ.
“Uh.”
Chu Luật gật gật đầu. Sau đó nói với Thanh Dạ :
“Anh đi trước nhé. Tôi sau khi nói chuyện xong sẽ logout luôn, không cần tìm tôi .”
Cùng bạn bè nói chuyện, là chuyện rất bình thường. Thanh Dạ hẳn là cũng không có ý kiến gì đi?
Nhưng Thanh Dạ lại cười cười, nói:
“Tôi sẽ ở nơi này, chờ cậu về.”
Chu Luật nghĩ anh ta không hiểu ý mình vừa rồi, lại nói tiếp:
“…… Thời gian không còn sớm , tôi cùng Hồ Ly nói xong chuyện xong sẽ đi ngủ. Anh cũng không cần chờ tôi.”
“Ân.”
Thanh Dạ khẽ gật đầu, nói:“Tôi biết…… cậu đi đi.”
Thanh Dạ trong hiểu biết của Chu Luật, vốn là một người khá bướng bỉnh.
Nhưng hiện tại Thanh Dạ không ngăn trở, cũng không nói nhiều, chỉ yên lặng nhìn theo mình cùng Hồ Ly rời đi.
Không biết làm sao, khiến cho bản thân có điểm muốn dừng bước.
“Tiểu Luật…… Gần nhất công việc không bận rộn chứ?”
“Vẫn tốt.”
“Có gặp phiền toái gì hay không?”
“Không có.”
“Hàng xóm cách vách có ồn ào như ngày xưa không?”
“Vẫn……”
“Cây Tiên nhân chưởng trồng trên ban công còn sống không?”
“…… nó vốn sống rất dẻo dai.”
“Mợ gần đây có còn giới thiệu đối tượng gặp mặt cho cậu không?”
“Có…… Nhưng tớ sẽ không gặp mặt nữa .” Chu Luật bị hỏi thập phần buồn bực, không nhịn được liền ý kiến:
“Hồ Ly…… Quanh co lòng vòng lâu như vậy, cậu thực sự muốn nói rốt cuộc là cái gì?”
Hồ Ly sửng sốt, cười khổ nói:
“Mấy ngày này, cậu cảm thấy ở Ánh sáng thật sự là vẫn tốt?”
“Đúng.”
Chu Luật thẳng thắn thừa nhận.
“ Xác thực……” Hồ Ly thở dài,“Thanh Dạ đối với cậu tốt lắm, tớ đã nghe Quả Quả nói.”
“……”
Tiểu muội kia…… Thật là đúng là một sinh vật nguy hiểm. Thật không biết cô bé lại dây dưa với Hồ Ly từ khi nào.
“Tiểu Luật, thật có lỗi với cậu. Việc trước đây tớ cũng có điểm tùy hứng, không để ý đến suy nghĩ và tâm tình của cậu.”
“Bây giờ còn nói chuyện này làm gì……” Chu Luật lắc đầu,“Đều đã là chuyện trong quá khứ , tớ cũng không muốn nhắc lại.”
“Dù vậy tớ vẫn muốn giải thích . Tớ không hy vọng sau này tình bạn giữa chúng ta sẽ xuất hiện rạn nứt.”
“Sẽ không, cậu có thể hiểu được điều đó, tớ cũng rất cao hứng .” Chu Luật hơi hơi cười,“Nói đi nói lại, trong chuyện này tớ cũng chưa hẳn là đúng. Có lẽ ngay từ đầu đã sai lầm rồi……”
“Tiểu Luật?” Hồ Ly có điểm hoang mang nói,“Có phải hay không tớ ngay từ đầu không nên gọi cậu vào Cách Lãng Địch Á? Quả thực…… cậu hẳn là đã có lựa chọn của chính mình .”
“Tơ không phải có ý này, cậu hiểu lầm rồi .” Chu Luật nhớ tới chuyện quá khứ, trong lòng cảm khái,“Khi còn ở Cách Lãng Địch Á, đại khái tớ cũng có sai lầm. Kỳ thật, không phải ai cũng đều chịu được thái độ hà khắc như vậy .”
“Cậu cũng vì muốn tốt cho bang hội……”
“Nhưng điều đó quả thật cũng đã trở thành một mồi lửa không phải sao? Rời đi, đối với tớ lúc đó mà nói, có lẽ là sự lựa chọn tốt nhất”. Chu Luật ôn hòa nói,“Mấy ngày nay tớ đã trải qua một số việc, nhận thức một số ngừoi, cảm thấy suy nghĩ của mình đã ở dần dần thay đổi. Tớ ảnh hưởng tới bọn họ, bọn họ ảnh hưởng tới tớ, chúng tớ đều cảm nhận được rất nhiều cảm giác trước nay chưa có, bọn họ thái độ xử sự so với trước kia ngày càng tốt hơn . Cho nên nói, không chỉ bọn họ trưởng thành, tớ cũng đã trưởng thành hơn.”
“Tiểu Luật……” Hồ Ly cảm thán nói,“Cậu đã thật sự thay đổi, cho tới bây giờ, tớ cũng chưa từng nghe cậu nói những lời như vậy.”
Chu Luật cười cười:“Trước kia, tớ có phải hay không giống một cái dùi, gặp ai liền chọc ngoáy người ta?”
“Nói thực ra, cũng đúng.” Hồ Ly gật gật đầu,“Đôi khi, ngay cả tớ cũng đã từng bị .”
“A……”
“Tiểu Luật, có lẽ hiện tại nói những lời này có vẻ hơi thừa.” Hồ Ly do dự một chút, mở miệng nói,“Cậu có từng nghĩ là…. sẽ trở về Cách Lãng Địch Á không?”
“Hồ Ly……”
“Sau khi cậu đi, bọn Vân Trung đều rất nhớ cậu, đều hi vọng cậu có thể trở về. Mà tớ cũng hi vọng như vậy”. Hồ Ly thở dài, “Mọi người cùng nhau nghĩ biện pháp, vốn không khó khăn gì không thể vượt qua”
Trở về. Trở lại cùng các bằng hữu cũ, cùng họ kề vai sát cánh chiến đấu. Thực làm cho người ta tâm động.
Nhưng là, hiện tại bên cạnh mình còn có những người đó…Cá Chết, Đu Đủ, Mèo Lười, Ly Ca…… Còn có Thanh Dạ, sao có thể rời bọn họ mà đi?
Này một nhóm chuyên gây chuyện thị phi, không có ai để ý, nhất định sẽ đem công hội biến thành một trận gà bay chó sủa…
Mà tên Thanh Dạ một chút thường thức cũng không có kia, sau một thời gian nữa, nói không chừng ngay cả chính mình nên làm gì cũng không biết…
Chu Luật nghĩ đến đây, hơi hơi nở nụ cười.
Sau khi suy nghĩ, đã chọn ra được con đường cho mình
Thấy cậu nửa ngày không có phản ứng, Hồ Ly tự nhiên cũng hiểu được ý tứ của Luật.
“Không quan hệ, cho dù không trở lại …… Chỉ cần cậu sống tốt, tớ cũng không có gì để nói .”
“Cảm ơn cậu, người anh em.” Chu Luật cười nói.
“Nhưng mà, Tiểu Luật. Có chuyện tớ muốn nói rõ với cậu.”
“Cậu nói đi?”
“Tớ cùng Thanh Dạ……” Hồ Ly dừng một chút, có chút gian nan nói:“Tớ cùng…… Đỗ Vũ Trạch, kỳ thật đã quen nhau trước đây .”
Đỗ Vũ Trạch, một cái tên hoàn toàn xa lạ .
Hồ Ly vừa nói, đó là tên của Thanh Dạ
Bọn họ đã quen nhau từ trước, nhưng lại không nói với mình. Chu Luật bỗng dưng có chút ngơ ngẩn cả người.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT