Quý Bạch luôn luôn cho rằng anh rất xúi quẩy. Bởi vì chuyện xấu cứ tự động tìm tới anh. Giống như hiện tại này rõ ràng là tới khám thai cũng không để cho bác sĩ như anh kiểm tra một chút, mà là thong thả ngồi ở trên sô pha, một bên uống sữa, một bên hưởng thụ một người đàn ông mát xa, còn một bên bớt chút thời gian dùng ánh mắt tà ác liếc anh mấy cái.

Ha ha, Quý Bạch chà xát cánh tay, cười hì hì nhìn về phía Du Duyên:”Em dâu a, chúng ta bắt đầu kiểm tra được không?”

“Quý Bạch, tôi hôm nay đến đây khám thai là nhất định rồi. Bất quá tôi hy vọng sau khi kiểm tra xong có thể cho tôi xem bộ dạng đứa nhỏ, anh nói được không?”

“Được được.” Quý Bạch nhanh chóng cười làm lành,”Chính là sóng từ máy siêu âm B đối với đứa nhỏ không tốt lắm, cậu xác định sẽ siêu âm chứ?”

“Phải không? Vậy đem ảnh chụp siêu âm lần trước cho tôi xem là được.” Du Duyên cũng nghe Chu Viên nói qua, tốt nhất là không nên dùng máy siêu âm B. Một khi đã như vậy thôi, cậu đương nhiên nên phối hợp một chút.

“Lần trước a, ha ha ~~~”

“Như thế nào, anh đã đánh mất? Không thể nào, anh là bác sĩ mà, như thế nào một chút đạo đức nghề nghiệp đều không có?”

Quả nhiên cùng một loại người với Doãn Lam, một chút đả kích cũng không chịu nổi. Quý Bạch tức giận đứng lên, lớn tiếng nói:”Ai nói, tôi lập tức đưa cho cậu xem.” Một bên nói liền một bên lục tìm.

“Anh hai, anh……” Doãn Lam nháy mắt nửa ngày, sốt ruột kêu ra tiếng.

” Ưm, nó đâu rồi?”

Vẫn là Du Duyên lợi hại, một ánh mắt khiến cho anh đến một cái rắm cũng không dám đánh, tiếp tục mát xa. Anh hai a, anh tự cầu cho mình nhiều phúc đi, vợ thật sự hung ác nga.

“Tìm được rồi, ở trong này.” Anh ta không biết từ đâu lôi một ra cuộn phim. Hơn nữa còn từ tuần trước cũng may anh tìm thấy nó trong đống tư liệu dưới đáy tủ.

Quý Bạch lau mồ hôi, đem một tấm phim đặt lên trước bóng đèn, đem ánh đèn chiếu tới mấy cái chấm đen đen gì đó trên tấm phim:”Cậu xem, là bọn nó a. Thấy không, một cái hai cái ba cái…… Cái thứ tư ở trong này, bị che mất!”

Du Duyên mở to hai mắt nhìn nhìn kỹ, này, này, đây là cái gì? Một cái một cái, đây là bốn đứa nhỏ của cậu sao?! Không thể nào?!

“Vợ à, em xem bọn nó rất đáng yêu nga. Ha ha ~~~ trông giống như một cục thịt, ha ha ha ha ~~~~” Doãn Lam nhìn nửa ngày đột nhiên nở nụ cười, nhưng là anh nói thật nga, những cục thịt này thật sự đáng yêu.

“Em dâu, mới hơn ba tháng đứa nhỏ còn chưa có thành hình. Cậu đương nhiên là nhìn không ra cái gì với cái gì a.”

“Phải không? Bọn họ hiện tại chính là một cái một cái này?!” Không thể trách Du Duyên không biết, một người đàn ông bình thường chưa từng kết hôn cũng chưa bao giờ làm con cái nhà người ta lớn bụng, đương nhiên là sẽ không biết việc này.

Doãn Lam cười hì hì sờ sờ tấm phim:”Đúng vậy. Các con còn chưa có thành hình, cuộn tròn thành một khối cũng thực đáng yêu thôi.”

“Nga.” Du Duyên thụ giáo gật gật đầu, thì ra là thế. Nhưng, mấy điểm này thật quá nhỏ đi, cũng chỉ bằng một nắm tay nho nhỏ. Cậu nếu có chút đăm chiêu sờ sờ bụng mình, khó trách bụng cậu khi mang thai so với trước kia ăn no, chỉ lớn hơn một tý.

Quý Bạch nhìn Du Duyên, lập tức ngồi thẳng thân mình, hiện tại là anh truyền thụ những hiểu biết cơ bản khi phụ nữ mang thai.

“Thông thường khi mang thai tới tháng thứ ba bụng vẫn chưa to lên. Tôi nghĩ bụng cậu to lên, là vì khi mang thai ăn quá nhiều, được bồi bổ quá lợi hại, cho nên bụng mới to lên.”

“……” -_-||||||

“thời điểm tới tháng thứ tu thứ năm tháng phụ nữ có thai bụng mới có thể chậm rãi to nổi lên. Đến thời điểm bốn tháng rưỡi thai nhi sẽ hoàn toàn thành hình, khi đó cũng có thể nghe được tiếng tim đập của em bé, đến lúc đó tôi có thể cho cậu nghe một chút tiếng tim đập của bọ nó.”

“Phải không?”_

“Còn có, tiểu Lam. Cậu nhất định phải chú ý tới vấn đề dinh dưỡng của em dâu, không thể bổ quá mức, như vậy có gây nên hiệu quả trái ngược. Về phần em dâu, hoạt động nhiều một chút, đi làm cũng không sao. Chỉ cần chú ý an toàn, không cần hoạt động kịch liệt là được.” Nhìn anh thực hiện hết trách nhiệm của một bác sĩ nha, ha ha ha ha ~~~~

“Còn có, chú ý tâm lý ôn hòa, chú ý học hỏi các vấn đề về thai nhi, không cần ăn nhiều đồ chiên gì đó, không nên ăn thịt heo, không nên ăn…… Còn có, không nên xem phim kinh dị, vợ chồng không được cãi nhau, không được……[ đã tỉnh lược 600 từ ]” Quý Bạch nước miếng bay toán loạn, Du Duyên nghe một bên đã sớm thấy đau cả đầu, một bên đã muốn phát điên, chỉ có Doãn Lam cẩn thận cầm quyển vở nhỏ nghi chép toàn bộ những gì phải nhớ kỹ.

“Được rồi!” Du Duyên rốt cuộc tại thời điểm kim đồng hồ chỉ từ số tám lên số chín đã kêu to ra tiếng,”Nhanh lên kiểm tra, kiểm tra xong tôi còn đi về.” Tiếp tục nghe anh ta lải nhà lải nhải, cậu thật muốn nổi điên. Người đàn ông này như thế nào lại nói nhiều như vậy, so với Hạ Thiên còn dong dài hơn.

“Vợ à, chờ một chút, còn có một chút nữa là xong rồi.” Doãn Lam nhìn vợ anh bỏ lại anh hướng phòng trong đi vào, vội vã viết hai câu cuối cùng rồi điên cuồng đuổi theo.

“Tiểu Lam, một ngày nào đó tôi sẽ bóp chết cậu!” Quý Bạch nhìn Doãn Lam vọt tới trước mặt cậu, lạnh lùng bỏ lại một câu như vậy.

>_< Chín giờ sáng trong phòng thiết kế. “Ha ha, tôi tới đi làm.” Du Duyên quơ quơ tay phải, cao hứng liên tục đối các đồng nghiệp thân mến chào hỏi, bao lâu không thấy được bọn họ a, thực nhớ a ~~~ Du Duyên?! Hạ Thiên chân kế tiếp chạy tới, nhanh chóng vọt tới trước mặt cậu một tay đỡ lấy cậu ngồi xuống, cùng lúc đó Lý Học Hàn bước một bước dài thả cái nệm êm xuống phía dưới mông cậu. Thấy cậu ngồi xong, sau đó hai người bắt đầu thay nhau hỏi: “Cậu chạy tới đi làm gì? Chồng cậu đâu?” “Bác sĩ nói cần vận động nhiều, không thể mãi ở nhà. Chỉ phải chú ý an toàn, đi làm cũng không có chuyện gì.” Du Duyên nghĩ đến đây liền vui vẻ a, cậu rốt cục có thể lại thấy ánh mặt trời, ở nhà rất buồn a. “Là vậy sao? Chính cậu đi bệnh viện khám sao? Tôi tại sao không có nghe thấy cậu gọi điện thoại cho Trầm Tàn Xuân?” Hạ Thiên rót cho cậu chén nước, nhớ rõ A Xuân nói qua loại tình huống này của tiểu Duyên không thể tùy tiện đi bệnh viện, bằng không sẽ bị bắt tới sở nghiên cứu. “Nha. Anh hai của Doãn Lam mở phòng khám, tôi đi chỗ của anh ta kiểm tra.” “Anh hai của anh ta? Không phải nghe cậu nói, anh ta là cái con một sao? Khi nào thì chui một anh hai vậy?” Lý Học Hàn cùng Hạ Thiên mỗi người kéo một cái ghế tò mò hỏi cậu. “Anh ta có ba anh trai, đều là anh em kết nghĩa. Bốn anh em đều là bác sĩ, ngoài anh hai Quý Bạch ở đây, hai người kia một người ở Anh quốc, một người ở Thụy Sĩ. Sau một thời gian nữa mới có thể trở về.” Doãn Lam sau lại đó lại liên tục cùng cậu nói về chuyện của bọn họ, cậu cũng biết không ít. Đặc biệt ở trên chiến trường vào sinh ra tử, thật đúng là làm cậu mỗi ngày trước khi đi ngủ đều phải nghe, thực kích thích! “Là vậy sao? Anh ta cũng là cái bác sĩ mà.” Hạ Thiên cùng Lý Học Hàn nhìn nhau một cái, vẫn là nghĩ anh ta không giống lắm. Chỉ là bác sĩ thông thường đúng là đều có điểm thần kinh. Du Duyên nhìn nhìn bốn phía, kỳ quái hỏi: “Viên Viên đâu? Sao cô ấy còn chưa đi làm?” “Cô ấy a ~~~” Lý Học Hàn nghĩ đến đây đã cảm thấy buồn cười, anh ta hưng phấn chỉnh lại kính mắt tỏ vẻ thần bí nói: “Cô ấy bị một người đàn ông nhìn trúng, mấy ngày nay theo đuổi sát sao, cô ấy sợ tới mức nhận luôn việc đi công tác đã chạy nhanh sang Hàn Quốc rồi. Nửa tháng tới cũng chưa về.” “Là vậy sao? Có chuyện này sao?” cậu nhớ rõ cậu cũng mới một tuần không gặp Viên Viên đi, thật sự là thế giới biến hóa quá là nhanh a. “Đúng vậy a. Người đàn ông kia bộ dạng rất đẹp trai a, tóc màu sợi đay, hơn nữa rất dài, tới tận gót chân.” Hạ Thiên vẻ mặt khao khát nhớ về chuyện xưa nói, “Nhưng, anh ta không có anh tuấn như A Xuân nha.” Điểm này là không thể nghi ngờ, ít nhất đối với Hạ Thiên mà nói là như thế vậy. “Đúng vậy, hơn nữa anh ta thoạt nhìn rất có tiền a.” Lý Học Hàn nhớ tới bộ dạng anh ta lấp lánh ánh vàng, hai mắt liền sáng lên a, vì cái gì người đàn ông kia không có nhìn chúng anh vậy? Ai! “Diện mạo đẹp lại có tiền, Viên Viên không phải thích nhất sao? Cô ấy còn chạy cái gì?” “Người kia là đàn ông nha.” Hạ Thiên cùng Lý Học hàn đồng thời mở miệng nói, “Hơn nữa người đàn ông kia bộ dạng so với cô ấy còn xinh đẹp hơn!” Điểm ấy là là quan trọng nhất! Viên Viên ghét nhất việc người ta xinh đẹp hơn cô ấy. “Như vậy a ~~~” Du Duyên hoảng hốt gật đầu. Người đàn ông kia sở thích thật là kỳ quái a ~~~ ba người đồng thời liếc nhau, trong lòng đều nghĩ như vậy. Không biết anh ta sau khi biết sự thật sẽ như thế nào a ~~~~ “Ông chủ kia đâu? Ông ấy đi nơi nào rồi?” Nói lâu như mà ông chủ vẫn chưa tới, hôm nay việc lạ thật nhiều a. “Nga, ông ấy đi Nhật Bản, dường như là tham gia hội thảo kiến trúc a. Nghe ông chủ nói, lần này đi có thể học được rất nhiều điều, hơn nữa quan trọng nhất là, có thể nhìn thấy rất nhiều danh nhân, xin được chứ ký của bọn họ có thể mang lại tiền nha.” Nga, nguyên lai là như vậy a. “Không nói về bọn họ, cậu nói rõ ràng cho chúng tôi chuyện về chồng cậu đi.” Đã lâu không bát quái, bọn họ đều mốc meo cả rồi. “Nga, được.” Du Duyên hét lớn một tiếng, bắt đầu kể lại hết thảy chuyện của anh ta mà mấy ngày nay nghe được, ngay cả chuyện bốn viên thịt kia a. “Ngày đó…” Tạm biệt hai người, Doãn Lam tới đón cậu tan tầm rồi cùng nhau về nhà. Nghe được Doãn Lam ba một tiếng vang nhỏ, dùng chìa khóa mở cửa phòng, Du Duyên đột nhiên có chút cảm động. Cảm nhận được lần đầu tiên không phải do chính tay mình cầm chìa khóa mở cửa, không nghĩ tới là sẽ có chút cảm giác chua chua ngọt ngọt. Bây giờ không phải là buổi tối, bằng không hẳn là có một đoạn “cậu nhẹ nhàng mở đèn điện, ánh sáng mờ nhạt của ngọn đèn chiếu sáng cả phòng” này đi. “Vợ à, tôi trong phòng bếp còn đang hầm móng heo con, em trước tiên ngồi đó, tôi đi xem.” “Ừm.” Du Duyên gật gật đầu, nhìn Doãn Lam cười hướng phòng bếp đi đến. Nhàm chán mở ti vi, xem ti vi đang chiếu… Siêu nhân?! Không thể nào, thông thường trong sách không phải nói, ở vào tình huống này đều là nên chiếu một ít phim tình yêu lãng mạn ấm áp hoặc tình cảm gia đình, như thế nào cậu vừa mở ti vi lại thấy này?! “Đang chiếu siêu nhân a, tôi thích nhất. Vợ à không cần chuyển kênh, tôi muốn xem.” Doãn Lam từ cửa bếp tới nơi này, rất hưng phấn nha, siêu nhân nha. anh nhanh chóng ngồi xuống bên cạnh Du Duyên, theo thường lệ một tay vươn tới ôm cậu vào thoải mái nhìn lên TV. Nói thật, Du Duyên đối với Doãn Lam không có nhiều hảo cảm lắm. Bạn thử nghĩ xem,bạn là một người đàn ông anh tuấn mười phần tất cả chị em đều thích bỗng nhiên trong vòng một đêm mang thai, không bao lâu sau đó có một người đàn ông chợt xông vào trong nhà của bạn, nhìn bạn nói: “Tôi là ba ba của con cậu!” Cuối cùng quang minh chính đại ở lại. Cậu không gọi 110 tới bắt hắn thì tốt rồi, còn có thể đối với hắn sinh ra cái gì cảm tình. Bất quá, hôm nay Hạ Thiên cùng Học Hàn hỏi vấn đề này nha, là để cho cậu bắt đầu nghiêm túc ngẫm lại. Đối với Doãn Lam, nhiều nhất cậu là cái không ra sao về sự xuất hiện của người đàn ông này mà thôi. cậu không phải đồng tính luyến ái, nhưng là đối với loại tình yêu này, cậu cũng không phải là nhìn thấy đồng tính liền chạy mất dạng, thuận theo tự nhiên thôi. Nhưng mà, vấn đề chính là cậu căn bản không thương anh ta, để cho anh ta ôm ôm ấp ấp còn chưa tính, chờ em bé sinh ra, tới những bốn đứa, mỗi người hai đứa phân chia đều, sau đó mỗi người một đường, sau này không ai biết ai. Ha ha ha ha ~~~ đó là một ý kiến hay nha. “Vợ à, em đang cười cái gì?” Doãn Lam thấy Du Duyên trong chốc lát nhíu mày trong chốc lát cười, tuy rằng anh thực thích xem siêu nhân, nhưng vợ đến mắt cũng không nháy nhìn anh ngẩn người, anh sẽ rất xúc động nha. “Không có việc gì, xem ti vi.” Du Duyên cười vỗ vỗ mặt của anh, loại sự tình này để sau này hãy nói. Bất quá, vấn đề trước mắt là. “Đem vật kia của anh rụt về lại, cẩn thận không tôi cắt nó!” Du Duyên nhìn anh, hung hăng nói.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play