1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 61 62 63 64 65 66 67 68 69 70 71 72 73 74 75 76 77 78 79 80 81 82 83 84 85
Một góc trên biển Đại Tây
Dương, bầu trời đang trong xanh phẳng lặng với những con sóng
mềm mại. Nhưng đột nhiên, sương mù từ đâu hiện ra, bao phủ lấy
mặt biển. Từ trong xương mù, một con thuyền buồm rách nát hiện ra, trông kiểu dáng thì dường như nó là một chiếc tàu chiến
tuyến từ thế kỷ XVII, XVIII gì đó. Hai trong số ba cột buồm
của nó đã bị gẫy, và cây cột còn lại thì chỉ còn lại một
cây xà buồm rách nát nằm ngang, nhìn xa xa trông như một cây
thập tự giá ngược vậy. Ở chính giữa con thuyền, trên đài chỉ huy có một chiếc quan
tài màu đen bóng, trông sạch sẽ và quý phái, trái ngược hoàn
toàn với sự nát bươm của chiếc chiến hạm. Lúc này, trên bầu
trời, hai chiếc chổi bay cùng một chiếc trực thăng chiến đấu
từ phía xa bay lại, lượn vòng vòng phía trên chiếc chiến hạm. Vào lúc này, nắp của chiếc quan tài khe khẽ nhúc nhích sang
một bên , để lộ ra một người đàn ông với nước da trắng bệch,
đôi môi đỏ chót và mái tóc hung dài bồng bềnh. Trên người ông
ta mặc một bộ quần áo quý tộc quý phái mà không kệch cỡm,
trang nhã mà không làm mất đi vẻ oai hùng. Bên hông ông còn đeo
một thanh kiếm hai lưỡi có chuôi được nạm một viên hồng ngọc
màu đỏ rực. Lúc này, Minh và Tom điều khiển chổi bay trực tiếp hạ cánh
trên sàn thuyền, còn Jame, Minh Vương và các đội viên của tiểu
đội lính đánh thuê thì cũng theo dây thừng trượt xuống, tỏ ra
sẵn sàng chiến đấu. Cùng lúc ấy, người đàn ông trong quan tài cũng chậm rãi mở
mắt ra, trên môi ông ta xuất hiện một nụ cười quỷ dị. Vụt! Quan tài đột nhiên dựng đứng dậy khiến mọi người phe Minh
bị bất ngờ, vũ khí của đám lính đánh thuê lập tức chỉ thẳng về phía chiếc quan tài và người đàn ông nọ. Lúc này, người đàn ông nhẹ nhàng bước ra khỏi quan tài, nụ cười mỉm vẫn treo trên khóe môi - Xin chào, những người khách lạ mặt. Xin hỏi các vị đến đây có việc gì? - Bá tước, nước Anh cần sự trợ giúp của ngài. Gia tộc Van
Helsing cần ngài thực hiện lời hứa, một lần và mãi mãi - Ha ha ha – Người đàn ông cất tiếng cười lớn – đã đến lúc rồi sao, đã đến lúc rồi sao, đã đến lúc các người trả lại tự do cho ta rồi sao, đã đến lúc gia tộc Van Helsing cần đến lời hứa của ta rồi sao? – Không hiểu sao nghe người đàn ông kia cười,
Minh lại cảm thấy ẩn trong đó sự cô đơn và bi tráng lạ kỳ Cười to một lát, người đàn ông mới dừng lại, cất tiếng hỏi: - Lúc nào? - Cái gì? – Jame hỏi lại - Lúc nào thì nước Anh cần ta, hay nói chính xác là gia tộc Van Helsing cần ta? - 16 tháng sau. - Đồng ý. Ta sẽ đến kịp lúc. Còn bây giờ… xin mời… - Người đàn ông chỉ tay, ý bảo tiễn khách - Khoan – Lúc này, Minh vương đột nhiên lên tiếng – Ta nghe nói
ngươi không chỉ có sức mạnh vô song, binh pháp như thần, mà còn
có kiếm pháp tuyệt luân. Lúc này ta muốn đọ sức với ngươi. Vừa nói dứt lời, không đợi người đàn ông nọ đồng ý hay từ
chối, Minh Vương rút Katana bật người lao tới. Hiện nay trong cơ
thể cậu có gien của Minotaurus kết hợp với thần Pan, nên cậu
vừa có sức mạnh hơn người lại vừa có khả năng nhanh nhẹn, linh hoạt, phối hợp với kiếm pháp của cậu thì hiện nay trên đảo,
trừ Minh ra, cho dù là Tom nếu không cẩn thận cũng bị Minh Vương đốn ngã như chơi. Tất nhiên, đó là vì sân nhà, nếu để Tom chủ động để ý, cho dù là 100 Minh Vương cũng đừng hòng đụng đến
góc áo của hắn. Lúc này năng lực của Tom đã khôi phục lại
thời kỳ đỉnh phong, thậm chí còn nhỉnh hơn một chút. Đáng lẽ
với khả năng đó của Tom, Minh không cần lo lắng gì mới phải,
nhưng khi Tom tiết lộ cho Minh một bí mật của Voldemort, thì Minh buộc phải nghĩ đến tìm một đồng minh mạnh mẽ để kề vai sát
cánh. Nước Mỹ có thể bị loại trừ, khi “cái kia” xuất hiện,
nước Mỹ chỉ sợ mình còn không lo được, nói gì kề vai sát
cánh. Minh cũng nhiều lần sai Jame đi liên lạc với các hội kín
ở Châu Âu, nhưng Jame chỉ mang về tin tức xấu, Vatican cũng định
nhân dịp này nhúng tay vào, quét sạch các tôn giáo khác ở Châu Âu, một lần nữa thành lập nên quyền uy của Thiên Chúa Giáo. Quay lại chiến hạm, lúc này, tuy tốc độ của Minh Vương rất
nhanh, nhưng người đàn ông kia cũng không chậm, chỉ thấy ánh lửa lóe lên, tiếng thẹp chạm nhau chói tai. Rất nhanh, người đàn
ông nọ đã kịp rút kiếm, đỡ được đòn chém từ trên xuống của
Minh Vương, đồng thời cũng dùng kiếm đâm hướng về cổ của hắn.
Minh Vương cũng không phải tay vừa, hắn đạp mạnh vào thành tàu, ngửa người lộn vòng lại, tránh chiêu trong chớp mắt. Sau đó
Minh Vương thừa thế, vung kiếm chém ngang hông của đối thủ.
Người đàn ông lúc này mặt không đổi sắc, kiếm dài quay ngang,
gạt bay kiếm của Minh Vương, cũng thừa thế lao lên, một đạp đạp trúng bụng của Minh Vương. Minh vương bị trúng một đá, cả người bay đi như một trái bóng,
đập vào mạn tàu nghe răng rắc, ván tàu và bụi bay toán loạn.
Cũng may Minh Vương đã dung hợp gien của Minotaurus, da dày thịt
béo, sức chịu đựng cũng tăng lên không ít, nếu không chỉ một
cú đạp này cũng khiến hắn gẫy xương, bó bột nằm mấy tháng. Lúc lắc đầu vẩy hết bụi bám trên người, cũng để xua đi cơn
chóng mặt, Minh Vương vớ tay nhặt lấy kiếm, nhưng lại dùng tay
trái thọc vào bụng, ném ra một lúc ba mũi phi tiêu chữ thập.
Ba mũi phi tiêu xé gió, tạo thành một đường thẳng lao mạnh về
phía cổ họng, trán và trái tim của người đàn ông kia. Người
nọ mặt không biến sắc, nụ cười mỉm vẫn đọng trên môi, tay trái chỉ khẽ vung một cái, ba chiếc phi tiêu đã nằm gọn trong lòng
bàn tay của hắn. Chỉ thấy hắn vung tay, ba mũi phi tiêu lập tức lao đi, nhanh như
chớp, khi Minh Vương còn chưa kịp phản ứng, đã đâm trúng hai mu
bàn tay và chuôi kiếm katana của hắn. Minh Vương cắn răng cố nén cơn đau, nói: - Được rồi, ta thua. Kiếm thuật của ngươi quả thật rất tuyệt. - Ngươi quá khen rồi – Người đàn ông cười nói Nhìn hai người đánh nhau, Minh hai mắt sáng rực. Cậu lúc này
bị dừng lại ở nội công tầng thứ sáu đã gần 4 tháng rồi, vẫn không thể đột phá một bước nữa, việc này làm Minh rất khó
chịu. Thấy Minh Vương và người lạ mặt giao chiến, Minh đột nhiên nghĩ đến mượn việc chiến đấu để đột phá tầng cản trở của
nội công, giống như cậu đã từng đột phá tại Atlantis năm xưa.
Nghĩ vậy, Minh lập tức cởi bỏ áo choàng, để lộ ra bộ võ
phục bó sát màu đen cậu vẫn hay mặc, hướng về phía người nọ
mà đi tới, nói: - Bá tước Vladimir Dracula, kiếm pháp và sức mạnh của ngài
khiến cả Châu Âu đều run rẩy, danh tiếng của ngài khiến người
Thổ Nhĩ Kỳ phải run sợ, khiến người Venice phải hãi hùng,
người Pháp hoang mang, người Đức khâm phục. Hôm nay, ta, lấy danh
nghĩa là người thừa kế của Slytherin vĩ đại, người nhận trọng trách khôi phục lại vinh quang của Hiệp sỹ bàn tròn, chủ nhân
của Chúa tể Hắc ám, khiêu chiến ngài. - Rất vui lòng – Dracula rất phong độ cất kiếm vào bao rồi cởi
dây lưng vứt nó sang một bên, nói – NHưng ta rất tò mò, ngài
không phải là một phù thủy sao? - Ta là một phù thủy đặc biệt – Minh mỉm cười nói Lúc này, võ đài được chuyển thành phần thân tàu, còn đài chỉ huy lại trở thành khán đài cho đám Tom, Jame, Minh Vương… Mọi
người bắt đầu rủ nhau cá cược xem ai sẽ là người chiến thắng. Minh lúc này vận bốn thành công lực vào tay và chân, lao đến,
một cú đá quét hạ bàn của Dracula. Nhưng bá tước cũng không
tỏ ra thua kém, hắn nhảy lên, vung cước từ trên cao đạp mạnh
xuống. Minh vội vàng quay mình thu chân lại, trước khi bá tước
làm thủng một lỗ to tướng trên sàn tàu. Minh cũng bật tôm ngồi dậy, một quyền đánh hướng ngực của bá tước. Dracula lúc này
dùng tay che ngực, bị trúng một đấm của Minh phải lùi lại một bước. Minh thừa thế xông lên, một cước đá về bên trái của
Dracula. Dracula lập tức né người về bên phải rồi mau chóng
tiến lên, tung ra một cú đấm móc nhằm vào cằm của Minh. Minh
khẽ ngửa người, né cú đòn hiểm, tay biến thành trảo, nằm lấy cổ tay của Dracula kéo mạnh, đầu gối trái cũng thúc mạnh lên. Dracula lúc này cũng không vừa, tay tái đập mạnh xuống, mượn
lực thúc gối của Minh để vọt lên, lộn người về phía sau… Hai người cứ thế giao đấu, ngươi đến ta đi, ta đến ngươi đi,
quyền đổi quyền, cước đấu cước, khí thế hung mãnh vô cùng.
Đột nhiên, xung quanh Ngọc Minh xuất hiện vô số luồng khí xoáy,
thổi bụi bay tung tóe khắp nơi. - Ha ha ha – Minh cười to – cảm ơn bá tước Dracula, ta lại đột
phá một tầng nữa rồi. Quả là chiến đấu đúng là phương pháp
nhanh nhất để đột phá nội công mà. Ha ha… Mọi người nói chuyện khách khí xã giao thêm một lúc nữa, rồi
đám Ngọc Minh lên máy bay và chổi bay trở về nước Anh, bắt đầu kế hoạch chuẩn bị cho chiến tranh sắp tới. Vừa đặt chân về đảo Celt, Minh đã nhận được tin là Harry bị
bắt vì tội sử dụng phép thuật trái phép. Cậu lại lập tức
lên máy bay bay về Luân Đôn, chuẩn bị tham dự phiên tòa xử Harry. Đồng thời Minh cũng cần ghé qua Hẻm xéo để mua thêm một ít
tài liệu luyện chế độc dược và cho lớp học Giả Kim Thuật vào năm thứ năm. Tuy không thể biến đá thành vàng, nhưng Giả Kim
Thuật cũng có nhiều phản ứng khá hay và hấp dẫn, mà Ngọc
Minh vốn đã yêu thích Hóa học từ kiếp trước thì lại càng
không thể bỏ qua môn học này được.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT
1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 61 62 63 64 65 66 67 68 69 70 71 72 73 74 75 76 77 78 79 80 81 82 83 84 85