Mụ Marge như bị sét đánh, ngồi trên ghế ngơ ngẩn thất thần.
Minh, Harry và Tom khẽ mỉm cười, trong khi đó người nhà Dursley
thì giận tím mặt.
Mấy ngày sau, cứ gần đến giờ ăn cơm, Minh lại sang nhà Dursley
cọ cơm, trong sự khó chịu ra mặt của cả nhà này. Lão Vernon
muốn từ chối, nhưng khi Minh đưa ra cái giá 40.000 bảng Anh cho
mấy bữa cơm từ đó đến cuối tuần, thì lão Dursley không thể
làm gì khác là nhanh chóng thò tay giật lấy tiền trong tay
Minh.
Vào bữa ăn trưa của ngày thứ ba, mụ Marge, vẫn chưa chừa cái tật của mình, nói:
"Anh Vernon à, thằng bé trở nên bất trị như vầy thì anh cũng không nên
tự trách mình . Khi mà cái gì thối từ trong ruột thối ra, thì không ai
có thể làm gì được cả ."
"Đó là một trong những nguyên tắc gây giống căn bản . Người ta luôn nhận thấy điều đó ở giống chó . Hễ con chó cái hư hỏng thì thế nào lũ chó
con cũng hỏng bét theo..."
- Nhưng còn hơn, đôi khi có những con heo nái không thể nào gây
giống được, không thể nào sinh ra heo con. Đám heo đó nên bị đưa
vào lò mổ cho gọn gàng xã hội – Minh cười nói
"Nói cho cùng là do huyết thống, như hôm trước tôi đã có nói rồi đó .
Máu xấu thì phải loại ra thôi. Này, tôi không nói bất cứ điều gì xúc
phạm đến gia đình chị đâu, chị Petunia à ."
Cô Marge vỗ vỗ lên bàn tay xương xẩu của dì Petunia bằng bàn tay to chảng như cái xẻng .
"Nhưng em gái của chị là một cái trứng ung. Chúng lọt vô cả những gia
đình danh giá nhứt . Rồi cô ả cuốn gói theo trai, theo một gã lang thang vô tích sự, để lại cái hậu quả là cục nợ trước mắt chúng ta đây."
Nói rồi nó kéo Harry đi ra ngoài, giao cái rương chứa đồ cùng
cái lồng Hewig cho Jame giữ, rồi kéo Harry đi thẳng về phía con
đường tối tăm. Tom chắp hai tay đi sau hai đứa nó.
Ba đứa nó cứ thế đi bộ, cho đến khi đến một chỗ khuất, Minh mới mỉm cười, quay lại nói
Lập tức, từ một bụi rậm, một con chó đen to bự bị lôi ra,
xuất hiện trước mặt nó. Con chó to với đôi mắt sáng nhìn Minh
đầy cảnh giác. Đứa bé này, không hề dùng đũa phép mà có thể làm phép thuật, thật là khó tin
- Sirius Black, có muốn cùng ta đến Hogwart không?
Con chó trợn to mắt, rồi khẽ gật đầu. Minh mỉm cười nhìn Tom, nói
- Ta và Harry đi Luân Đôn chơi mấy hôm, ngươi chăm sóc con chó bự này hộ ta nhé
- Cái gì?
- Tom... – Minh giả bộ dễ thương – giúp ta đi mà
- Ngươi... được rồi – Tom không biết làm sao, ai bảo hắn ký kết
hợp đồng 50 năm rồi. Lúc này Tom cảm thấy 50 năm là một quãng
thời gian quá là dài
Giao con chó cho Tom, Minh và Harry đến Luân Đôn trên một chiếc xe
buýt ba tầng, màu tía chói lọi. Trên tấm kiếng chắn gió của cái xe có
mấy chữ vàng: Xe đò Hiệp sĩ. Minh và Tom bắt xe bằng cách huơ đũa
phép trong không khí. Trên xe, Harry cũng biết được Black đang bị
truy nã, và tuy tò mò về việc Minh bao che cho tên tù vượt
ngục, nhưng Harry cũng không hỏi gì nhiều.
Minh đưa Harry đi lượn chơi một vòng ở Luân Đôn, mua sách vở, rồi đưa nó về căn nhà của Minh ở Luân Đôn, giao cho Dobby chăm sóc.
Con gia tinh rất vui vẻ được gặp và thân cận với thần tượng
của nó.
Ông bộ trưởng bộ Pháp thuật Cornelius Fudge đã đến tìm Harry, nói với nó rất nhiều chuyện.
Mấy tuần sau, Minh, Harry, Tom, và con thú cưng mới của Tom, con
Sirius (...) lên tàu trở lại Hogwart, bắt đầu cho một năm học
mới, với những thử thách, và cả những chuyến phiêu lưu mới
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT