Kỳ nghỉ đông đã tới, Minh
lập tức thu xếp đồ đạc trở về nhà. Jame đón nó ở sân ga 9¾ ,
đưa thẳng Minh ra sân bay, lên máy bay và bay đến Indonesia. Trên
máy bay Jame báo cáo kết quả với Minh
- Ông chủ, quả thật Nasa và có thể là cả chính phủ các nước
nữa, đều đã bị thế giới Ma pháp thẩm thấu, bởi vì vệ tinh
hoàn toàn có thể thu được hình ảnh về các sinh vật huyền bí, nhưng lại không hề lộ ra. Theo như Hacker của chúng ta đột nhập
vào hệ thống máy chủ của Mỹ đoán được là chính phủ này có
sự bắt tay với thế giới phù thủy, và cơ cấu Area 51 là để
nghiên cứu các sinh vật huyền bí. Bộ phim “Giải cứu binh nhì
Ryan” đã quay chụp thành công, ông chủ có thể lấy đi bất kỳ
lúc nào, còn bộ phim “Sabrina, cô bé phù thủy” thì chúng tôi
đã quay được 15 tập, chỉ chờ lệnh ông chủ là bắt đầu chiếu
phim
- Tốt lắm. Thế còn sinh vật huyền bí mà ta yêu cầu các ngươi tìm kiếm thì sao?
- Chúng tôi đã phát hiện được một sinh vật như thế ở tỉnh
Kuapa phía Nam Indonesia. Nó xuất hiện ở một đỉnh núi cao,
thường xuyên bắt rắn, kể cả loài rắn khổng lồ, để ăn thịt.
Hiện vệ tinh của chúng ta vẫn đang theo dấu nó
- Tốt lắm, có vẻ đúng là nó rồi. Chúng ta đi săn thôi... – Minh hưng phấn kêu lên...
Indonesia, xứ sở được mệnh danh là quốc gia nghìn đảo, với vô
số các đảo lớn nhỏ. Minh và Jame hạ cánh xuống sân bay ở thủ
đô Jakarta rồi đi xe dù ra bến tàu, ở đây Jame dùng tiền thuê 1
con tàu, nhưng khi Jame nói điểm đến là đảo Kuapa thì lái tàu
hốt hoảng, mặt xanh như tàu lá vội vàng trả tiền lại cho Jame. Minh và Jame hỏi thăm vài người lái tàu nữa, nhưng ai cũng như
ai, cứ nghe đến đảo Kuapa là tỏ ra sợ hãi. Hỏi ra mới biết,
người dân Indonesia truyền nhau ở trên đảo Kuapa có nhiều thầy mo độc ác sinh sống, tương truyền ngày xưa thường xuyên xảy ra các trận đấu phép giữa các thầy mo này và các đạo sỹ dòng Bà
La Môn. Nhiều chiếc thuyền đã xảy ra chuyện không may khi đi ngang qua khu vực này, ví dụ như có người mất tích, chỉ tìm thấy 1 con thuyền ma (thuyền không có người lái) trôi dập dềnh gần
đảo, hay có thuyền viên đột nhiên bị bệnh lạ, cả người lở
loét, chữa mãi mà không khỏi, cuối cùng bị chết vì đau đớn,
hay có người nghe đồn bị thầy mo ám hại, đau bụng mãi mà không khỏi, đến lúc đi bệnh viện mới thấy ruột ngắn còn có nửa
mét...
Bởi thế, dù chính phủ Indonesia đã giải thích đây có thể là
một loại bệnh lạ, kêu gọi mọi người không nên mê tín, nhưng
cuối cùng đảo Kuapa vẫn trở thành cấm địa của Indonesia.
Không còn cách nào khác, Jame đành phải mua 1 chiếc thuyền, rồi chính Jame làm lái thuyền, hướng về đảo Kuapa chạy tới.
--------
Đi thuyền trên xứ sở ngàn đảo đúng là 1 sự thú vị. Minh trải
ghế băng nằm dài, trên mặt đeo một cái kính chống nắng, trên
người mặc áo hoa hòe hoa sói và 1 cái quần đùi màu trắng, bên cạnh hắn là 1 quả dừa xiêm cắm ống hút. Biển xanh xanh, trời
xanh xanh, từng hòn đảo nhỏ thấp thoáng xa xa...
Nói xong, lão ta liền biến thành 1 đám khói đen bay ra khỏi căn lều.
-----------
Minh cưỡi chổi bay trên không, trên mình cậu khoác chiếc áo tàng hình, và một mảnh nhỏ được bọc lên cây chổi bay, khiến “chiến mã” của cậu cũng có thể tàng hình. Bên trong tai nghe lâu lâu
lại vọng ra tiếng của Jame khi Minh bay sai hướng và cậu lại
phải chỉnh lại tọa độ của mình.
Khoảng 5 phút, Minh đã bay đến đỉnh núi cao nhất của hòn đảo,
nhưng cậu không hề thấy bóng dáng của bất kỳ thứ gì. Minh bay
vòng quanh đỉnh núi, chú ý quan sát thật cẩn thận, thật kỹ
lưỡng. Đột nhiên, ánh nắng mặt trời bị che phủ, và Minh hoàn
toàn bị bao bọc trong bóng râm. Minh quay lại và sửng sốt nhìn
thấy... (Minh nhìn thấy gì, đố các bạn biết)
----------
Jame đang ở trên thuyền, xem xét bản đồ và các thông tin mà
phòng theo dõi truyền đến, mà không hề biết rằng có một luồng khói đen đang lảng vảng gần con tàu. Từ trong làn khói, một
đôi mắt vô hình đang nhìn chằm chằm vào Jame, cái lưỡi đỏ chẻ
đôi thè ra thèm khát.
Một luồng khói đen bắn về phía Jame, và lập tức câu thần chú
phòng vệ được Minh ếm trong cái dây chuyền phát ra tác dụng,
một vòng tròn phép thuật xuất hiện, chặn lại đòn phép tấn
công. Jame lập tức cảnh giác, rút súng lục nhìn quanh. Từ một
góc khuất của phòng chỉ huy, luồng khói lại phóng ra một lời
nguyền rủa, nhưng cũng bị cản lại. Nhưng lúc này, lá chắn
phép thuật đã ảm đạm đi trông thấy. Bóng đen dường như cũng
cảm nhận được điều này, lập tức phóng ra 1 đòn phép nữa.
Nhưng Jame cũng không phải tay vừa, mấy năm lăn lộn cùng đám xã
hội đen, chiến đấu không ngớt đã tôi luyện cho Jame một bản
năng, một giác quan thứ sáu nhanh nhậy. Jame lăn người, vòng ra
phía sau cái bàn, tránh được chiêu này. Tại chỗ hắn vừa đứng, 1 góc sàn tàu bị ma thuật ăn mòn, bốc khói nghi ngút