Giữa hai người có lúc cãi nhau rồi xa nhau coi như là tình thú, còn khi chân chính làm việc thì cũng thực sự nghiêm túc đứng đắn.

Nhận được vụ làm ăn với Cảnh thị chính là một bắt đầu mới cho công ty. Hiện tại bởi vì hai bên đều giữ bí mật, Tiêu gia lão gia tử phỏng chừng còn chưa nghe được tin tức, cho nên càng phải nhân cơ hội đem chuyện này giải quyết êm đẹp.

Kết quả là, Tiêu Luân cùng Dung An Trúc một tuần này cơ hồ đem công ty là nhà, ăn ở đều bao.

“Cho nên có khi ngẫm lại, cậu cứ vui vẻ mà làm con cháu thế gia đi có phải sướng không”. Dung An Trúc uống một ngụm trà, nhu nhu mi tâm.

“Mỗi ngày ngu ngơ mua quần áo mua xe mua rượu mua danh tiếng?” Tiêu Luân đang đọc tài liệu, ngẩng đầu lên thiêu mi hỏi.

Dung An Trúc cười không nói. Tiêu Luân lườm y một cái, cúi đầu tiếp tục làm việc.

Hồi lâu không nghe Dung An Trúc lên tiếng, Tiêu Luân nhịn không được lại ngẩng đầu nhìn y. Đập vào mắt là nam nhân đeo kính mắt hơi cúi đầu, bộ dáng tập trung tinh thần nhìn tài liệu. Có vài sợi tóc chẳng chịu nghe lời rũ xuống trước mắt khiến y nhíu mày, rồi lại chẳng muốn đi quản. Môi hơi mím, đường cong từ cằm đến hầu kết bóng loáng mê người….

Dung An Trúc cảm giác được đường nhìn chăm chú của hắn liền ngẩng đầu lên nhìn, không quá ba giây đã hiểu rõ hàm ý trong mắt hắn.

Khép lại văn kiện, Dung An Trúc nghiêng người qua, hướng Tiêu Luân gợi lên khoé miệng. “Làm không?”

Dung An Trúc cơ hồ là bị áp đảo mạnh mẽ trên bàn làm việc, tài liệu giấy tờ gì đó đã bị ném hết sang một bên, Tiêu Luân một bên gấp gáp cởi bỏ thắt lưng khoá quần của Dung An Trúc, một bên nhịn không được mà cúi đầu hôn y.

Trong giây lát Tiêu Luân đã nghĩ, trước kia vô luận chính mình có cố tình làm bậy thế nào cũng chưa bao giờ mãnh liệt điên cuồng như thế này – ở văn phòng? Ngay cả nghĩ còn chưa từng nghĩ tới.

Dung An Trúc đã cởi rớt ra một bên ống quần, hai chân vòng lên ôm lấy thắt lưng Tiêu Luân, cũng lập tức ôm lấy toàn bộ tâm tư của hắn.

Không có đồ bôi trơn, Tiêu Luân thử đi vào nhiều lần nhưng không thành công, đành phải uỷ khuất lui ra, cùng Dung An Trúc ma sát một chỗ, ngay cả như vậy, khoái cảm mạnh mẽ cũng khiến cho hai người nhịn không được rên rỉ thành tiếng.

Bất quá chỉ một tuần không làm, khát vọng đối với thân thể của nhau tựa hồ lại có điểm vượt quá sức tưởng tượng.

Tiêu Luân một tay nắm lấy hạ phúc nóng bỏng cứng rắn của hai người ma sát, một tay theo áo Dung An Trúc tiến vào bên trong, lướt qua vòng eo, đi thẳng đến điểm nổi lên trước ngực, vuốt ve đè nghiến.

Dung An Trúc nặng nề thở dốc, không tự chủ mà thẳng lưng đem chính mình dâng đến tay Tiêu Luân, tiết tấu gió giật mưa rào làm hai người không kiên trì được bao lâu liền song song tước vũ khí.

Nằm trên người Dung An Trúc thở một hồi, Tiêu Luân lại một phen đi chơi đùa thăm dò phía sau Dung An Trúc. Lúc này đã có chất dịch tiết ra làm bôi trơn, phía dưới vốn đã hăng hái tinh thần liền trực tiếp đi thẳng vào cơ thể Dung An Trúc.

Dung An Trúc bị đau đến kêu rên ra tiếng lại bị Tiêu Luân đem nuốt tất cả vào miệng, y nhẫn nhịn chỉ có thể nắm chặt lấy tây trang Tiêu Luân vẫn đang mặc trên người, sức lực mạnh mẽ còn nghe được tiếng vải bị xé rách.

Biết y chịu đau, Tiêu Luân nhịn xuống không nhúc nhích, cúi đầu không ngừng hôn trấn an y, một tay nắm lấy phân thân y không ngừng vuốt ve, một hồi lâu, Dung An Trúc mới trở lại bình thường.

Đã có cảm giác thì không cần rụt rè, hai chân Dung An Trúc cuốn lấy thắt lưng Tiêu Luân, kéo hắn càng lại gần chính mình. Xâm nhập đột ngột làm cho hai người hít sâu một hơi, Tiêu Luân được cho phép lập tức buông thả động tác, bàn làm việc vững chắc cũng bị dao động làm cho phát ra tiếng vang.

“…. Ngô…. Tê….” Dung An Trúc ngửa đầu, cảm giác tê dại chạy từ chân thẳng đến đỉnh đầu, bức y phát ra một tiếng trầm ngâm từ sâu trong cổ họng.

Thân trên của cả hai vẫn còn mặc áo, bên dưới lại hoàn toàn trần trụi. Cảm giác nóng như lửa đốt từ nơi kết hợp căng chặt kia lan ra toàn thân, tiếng hai thân thể va chạm vang vọng trong văn phòng trống trải, hết sức rõ ràng.

Dần dần hậu huyệt Dung An Trúc đạt được khoái cảm, nội bích mẫn cảm bị thứ thô to của Tiêu Luân không ngừng va chạm, bất giác chảy ra thứ dịch ẩm ướt, còn nghe được một chút tiếng nước.

Tiêu Luân cúi người, cởi ra nút áo sơ mi của Dung An Trúc, ở cần cổ của y gặm cắn vài cái, tốc độ đưa đẩy thắt lưng càng lúc càng nhanh. Dung An Trúc cơ hồ cũng bị lực đạo của hắn đâm cho chao đảo, cuối cùng chỉ có thể gắt gao bám lấy mép bàn, hai chân cũng bị Tiêu Luân mở rộng ra, làm cho hắn ra vào càng thêm thông thuận.

Đã lâu không cuồng hoan, thời điểm cuối cùng Tiêu Luân bắn vào trong cơ thể Dung An Trúc, cả hai đều cảm thấy khoái hoạt đến nhãn mạo kim tinh*. (hoa mắt, sao bay đầy trời)

Cũng may trong văn phòng có một phòng tắm nhỏ, hai người sau khi xong việc thì hút một điếu thuốc, thay nhau đi tắm, thu thập bàn làm việc hỗn độn rồi mới tiếp tục làm việc. thân thể không thể nói là đã thoả mãn, chỉ là tạm thời giải quyết cơn đói khát, thỉnh thoảng ngẩng đầu nhìn thấy mái tóc còn ướt nước của đối phương, trong lòng lại cảm thấy phân tâm rối loạn, nhưng trước tiên chỉ có thể đè ép xuống.

Chờ giải quyết xong vụ này, nhất định phải cùng Dung An Trúc đại chiến ba ngày ba đêm! Tiêu Luân xoay bút, trong lòng có điểm căm giận.

…. Chờ làm xong hợp đồng này, cùng Tiêu Luân lái xe đi du lịch vài ngày, màn trời chiếu đất, hình như cũng không tồi…. Dung An Trúc nghĩ nghĩ, khoé miệng không khỏi cong lên.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play