"Nhất bái thiên địa"

"Nhị bái cao đường"

"Phu thê giao bái"

"Đưa vào động phòng"

May thay cuối cùng mọi việc cũng chót lọt. Bốn người nào đó thở phào nhẹ nhõm. Sau đó, Hải Vân được đưa vào một căn phòng riêng được trang trí toàn màu đỏ. Khi các nô tì vừa khép cửa vào để lại nàng một mình trong phòng thì...

BỊCH

Cái mũ phượng đã đáp thẳng xuống đất kèm theo đó là những âm thanh leng keng leng keng khi mà những chiếc châm cài tóc va chạm vào nền đất. Từng tá đồ trang sức, các lớp hỉ phục dày cồm cộp bị nàng cho đáp thẳng xuống đất không một chút thương tiếc.

Bây giờ, trên người nàng chỉ còn lại một bộ y phục trắng thanh thoát, mái tóc dài búi cao, độc nhất một cái châm cài màu tím đơn giản kèm theo. Nàng tuy không còn toát lên vẻ cao sang quyến rũ nữa mà thay vào đó là vẻ huyền bí quyến rũ lạ lùng.

Nàng ngồi vào chiếc bàn tròn gồm hai ghế đối nhau trong căn phòng, nhẹ nhàng đưa tay rót một chút rượu vào cốc. Lúc nàng đưa chén rượu lên miệng định uống thì bàn tay bưng chén chợt khựng lại. Rượu này....có mùi lạ.

Vì nàng ngày xưa thì chỉ suốt ngày ngồi chui lủi trong phòng nghiên cức các chất hóa học, y dược, độc dược và các loại vũ khí,.... nên nàng rất ít kĩ năng thực chiến. Tuy nhiên đổi lại nàng có thể phát hiện ra các chất độc,... nói chung các thứ liên quan đến chế tạo, các chất nhanh chóng và chuẩn xác đến không ngờ. Điều này Huyết Tử và Kiều Tuyết tuyệt đối không bằng.

Đầu tiên nàng cần phải nhận biết cái thứ chất được trộn lẫn trong rượu này là gì. Vì mùi rượu nồng nặc kèm với lượng chất này quá ít khiến nàng không thể xác định được. Nàng cần phải nếm thử. Nhưng lỡ đây mà là độc thì chết chắc. Thôi hay là không uống nữa. Phải! Đó là cách an toàn nhất. Tuy nhiên nàng lại không cưỡng lại nổi mong muốn, tò mò muốn khám phá nó của mình. Cuối cùng nàng uống. Chỉ một ít. Nàng thấy đầu mình hơn quay quay. Nhưng chẳng thể làm khó được nàng. Nàng thấy người trở nên nóng rực. Thôi xong! Đây đích thị là xuân dược. Đáng ra chỉ chút ít thế này người khác có thể cầm cự được nhưng mà nàng thì khác. Nàng không quen với nó. Vì vậy nàng chẳng thể cầm cự được mãi. Bây giờ nàng mới cảm thấy hận cái tính tò mò của mình. Nàng thấy nóng! Nóng quá!!!!!

Bên ngoài, Kiều Tuyết và Huyết Tử đang đi dạo quay phủ. Đúng là phủ thái tử có khác. Quả là xa hoa lộng lẫy nha. Căn biệt thự cũ của cã nàng còn chưa bằng 1 phần nhỏ tại thủ phủ này. Sàn thì là sàn gỗ. Nhất định sau này các nàng và Hải Vân phải bàn mưu tính kế để trấn lột được một chút của cải của lão tam vương gia mới được.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play