Tiết Lịch Dương mua một người cá, là Tiêu Gia Khải liên hệ giúp.

Nghe nói đây là người cá được phát hiện ở bờ biển, lúc ấy còn bị trọng thương, dung mạo không cần bàn cãi, chính là tính tình rất ác liệt, không ai có thể chinh phục được.

Bên này Tiết Lịch Dương nhìn thấy tiểu tử nhà thượng tướng, vẫn ồn ào muốn tìm một người cá, trùng hợp bác sĩ trị liệu cho người cá lần này là Tiêu Gia Khải đồng học, rất hào phóng giải quyết vấn đề của bạn thân.

Trung tướng Tiết Lịch Dương vui vẻ tới đón tiểu khả ái về nhà, hắn đã nhờ Tiêu Gia Khải tiêm thuốc biến đổi cho nó, tính tính thời gian, hôm nay vừa lúc là ngày nó tỉnh lại.

Trung tướng sốt ruột muốn có người cá cũng không quên buôn bán người cá là trái pháp luật, định địa điểm giao dịch ở phòng khách sạn, đưa tiền cho Tiêu Gia Khải đón tiểu nhân ngư về nhà.

Trong phòng ánh sáng rất tối, tấm rèm lớn đã che đi đại bộ phận ánh sáng, Tiết Lịch Dương dọc theo vách tường tiến vào phòng ngủ.

Chăn trên giường lớn vẽ ra một hình người.

Tiết Lịch Dương không nhịn được chửi thề trong lòng, tiểu nhân ngư của hắn… có vẻ hơi lớn…

Hắn nhẹ nhàng ngồi xuống bên giường, cẩn thận kéo chăn xuống.

Tóc dài màu vàng nhạt, thân thể cường tráng, sống mũi thẳng, môi mỏng, hầu kết nhô ra, một cơ thể lực lưỡng… Oa =_,=

Nhất định là hắn mở sai cách rồi! Tiểu nhân ngư dễ thương của hắn đâu?! Trên giường đây là cái quỷ gì chứ?!

Tiết Lịch Dương nuốt nước miếng, thật sự rất đẹp trai, khuôn mặt rất phù hợp với gu thẩm mỹ của hắn, nhưng hắn càng thích loại khả ái đáng yêu như Du Chi hơn, bởi vì hắn không muốn ở dưới! = 皿 =

Trả hàng! Trả hàng!

Tiết Lịch Dương nhanh chóng ném chăn trong tay đi, dự định rời khỏi.

Đáng tiếc khí vận của hắn luôn không tốt.

Trên lưng đột nhiên căng thẳng, Tiết Lịch Dương giây tiếp theo đã bị người cá tiên sinh đè xuống giường gắt gao ngăn chặn, hai tay bị giơ cao qua đầu… một bộ dạng gà con đợi bị làm thịt.

Trung tướng nội tâm rơi lệ, “Ha, anh tỉnh rồi, có thể trước buông ra không…”

“Cậu chính là con người đã mua tôi?”

“Không, không phải, anh nghe tôi nói đã…”

“Tốt lắm.”

“Cái gì? Này này, anh đừng cởi quần của tôi, khoan đã… Ưm…”

Chiu: Vậy là hoàn Tiểu nhân ngư dồi:v / Bộ đầu tiên tuôi edit đó, dễ thương hết biết *Bung hoa bung lụa*

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play