【Đạo diễn】Canh nấm hương: Ta hoàn toàn không biết nên dùng biểu tình gì để đối mặt với tình huống này…
【Sách hoạch】Há cảo tôm: Hoàn toàn không biết nên dùng biểu tình gì để đối mặt +1
【Mỹ thuật】Thạch thủy tinh: Hoàn toàn không biết nên dùng biểu tình gì để đối mặt +2
【Biên kịch】Trứng chưng thịt: Hoàn toàn không biết nên dùng biểu tình gì để đối mặt +10086
…
【Hậu kỳ】Bánh khoai môn: Ta vừa mới đăng nhập sao cả đám các ngươi đều biến thành người không mặt cả rồi ( ° △ °|||) … Ai có thể nói cho ta biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì không…
【Đạo diễn】Canh nấm hương: Xảy ra một chuyện rất đáng sợ…
【Hậu kỳ】Bánh khoai môn: Sao? Chuyện gì?
【Sách hoạch】Há cảo tôm: Một chuyện phi thường đáng sợ…
【Hậu kỳ】Bánh khoai môn: Sao sao? Rốt cuộc là chuyện gì?
【Mỹ thuật】Thạch thủy tinh: Một chuyện phi thường phi thường đáng sợ…
【Hậu kỳ】Bánh khoai môn: Rốt cuộc là chuyện quái gì!
【Biên kịch】Trứng chưng thịt: Một chuyện phi thường phi thường phi thường…
【Hậu kỳ】Bánh khoai môn: 凸 ( ╯ ^ ╰) 凸 Các ngươi hùa nhau trêu lão nương có đúng không?!
Tô Tạ cuối cùng cũng hoàn hồn lại.
Bất quá ánh mắt hắn vẫn dán vào câu nói ban nãy của Quân Ý Như Đao, thật lâu vẫn không thể dời đi.
Đại nhân… ý của đại nhân là…
Ai nha làm sao đây, xấu hổ quá… Khoan đã! Ý của đại nhân có lẽ không phải như vậy đâu!
Tô Tạ có chút hồi hộp, muốn hỏi, lại không biết nên hỏi thế nào.
Thế mà lúc này…
【CV】Chè đậu đỏ nước cốt: Vậy còn học trưởng, ngươi thích ai hơn?
Phụt…
Tô Tạ thiếu chút nữa đập đầu vào màn hình, tiểu học đệ hắn đang nói cái gì a…
Bị nhũn não hay là bị nhũn não hay là bị nhũn não?
【CV】Chè đậu xanh đường phèn: …
Là fan cuồng nhiệt của Quân Ý Như Đao, tâm tư Tô Tạ đương nhiên thiên về đại nhân…
Cơ mà, bất luận thế nào, tiểu học đệ mới là người thân cận với hắn hơn.
Bất quá học đệ có lẽ chỉ đang đùa thôi, Tô Tạ phì cười, mình nghiêm túc thế làm gì không biết…
Để không tổn thương đến tâm hồn yếu đuối của tiểu học đệ, Tô Tạ quyết định…
【CV】Chè đậu xanh đường phèn: Ta cũng thích ta hơn
【Đạo diễn】Canh nấm hương: …
【Biên kịch】Trứng chưng thịt: …
【Sách hoạch】Há cảo tôm: …
【Mỹ thuật】Thạch thủy tinh: …
【Hậu kỳ】Bánh khoai môn: … (← tuy hoàn toàn không biết đầu cua tai nheo nhưng vẫn duy trì đội hình)
Tô Tạ nhìn câu trả lời sáng suốt của mình, sờ sờ chiếc cằm trơn láng, không khỏi anh tuấn mỉm cười.
Mấy ngàn nhân vật cổ phong lưu…
Đều chờ đợi Tô Tạ…
Thế là hết. Ha ha ha ha ha ha…
Không bao lâu sau, đề tài trong nhóm chat lại chuyển sang chỗ kỳ quái khác.
Tô Tạ thở phào nhẹ nhõm, đang định nghiên cứu kịch bản, QQ lại bị tiểu học đệ pm.
Học đệ: Học trưởng…
Tô Tạ: Biến đi cho ta nhờ! Hôm nay ngươi quả thật quá tịch mịch…
Học đệ: Cũng có một chút
Tô Tạ: Trong hộp thư chung của nhóm có kịch bản, tự tải về tự xử đi… Ngoan…
Học đệ: Nhưng mà học trưởng…
Học đệ: Có một câu ta nhất định phải nói với ngươi ngay bây giờ… bằng không ta sẽ không tài nào tập trung làm những chuyện khác được…
Tô Tạ: Vậy nói mau!
Tô Tạ: Lãng phí thời gian chính là lãng phí sinh mạng, lãng phí sinh mạng chính là mưu sát, ngươi đang mưu sát lão tử đó có biết không?!
Tô Tạ không kiên nhẫn đợi suốt một phút đồng hồ, nhưng không hề thấy tiểu học đệ có phản ứng gì.
Ước chừng qua thêm một phút nữa, tiểu học đệ mới có động tĩnh.
Học đệ: Thật ra…
Học đệ: Ta thích ngươi đã lâu…
Tô Tạ: Cút!
Tô Tạ: Hỗn đản ngươi tưởng ta không biết đây là một trò đùa trên mạng sao?
Tô Tạ: chuyên môn đi tỏ tình với người khác để chơi khăm
Tô Tạ: (╬ ̄皿 ̄)=○#( ̄#)3 ̄)
Học đệ: Ai nha…
Học đệ: Cư nhiên bị ngươi phát hiện rồi… ╮(╯_╰)╭
Tô Tạ: (*  ̄ー ̄))))====○#( ̄#)3 ̄)
Tô Tạ hứ một tiếng, cũng không thèm đếm xỉa tiểu học đệ nữa, trực tiếp out QQ đinghiên cứu kịch bản.
Cũng không biết qua bao lâu, đợi đến khi bụng Tô Tạ đã rỗng đến sục sôi réo gọi mới để ý, cư nhiên đã hơn sáu giờ tối.
Lúc này ký túc xá vẫn chưa ai về, hai tên Bùi Nam và Triệu Bắc cũng không biết chạy đi đâu… Tô Tạ sờ sờ cằm, bỗng dưng lộ ra một nụ cười thấu hiểu.
… Đại khái chắc là đến nơi nào đó… hâm nóng tình cảm…
Về phần dùng phương pháp gì…
Chuyện này Tô Tạ làm sao biết được!
Tô Tạ không muốn ăn mỳ gói cho lắm, cũng không muốn ăn ở căn tin, bèn nghĩ dứt khoát ra ngoài ăn cho rồi.
Trường của Tô Tạ ra khỏi cổng là gặp ngay một con phố ăn vặt, đồ ăn phong phú đa dạng vô cùng, hơn nữa giá cả cũng coi như phải chăng, ngay cả trạch nam như Tô Tạ đôi khi cũng ra đó dạo một vòng. (đề phòng bạn nào không hiểu, trạch nam là chỉ những bé giai thích ru rú trong nhà, ko chịu ra ngoài giao thiệp)
… Hoành thánh… sủi cảo… mỳ nạm bò…
Tô Tạ càng nghĩ càng cảm thấy bụng đánh trống reo hò.
Bây giờ chắc tiểu học đệ cũng chưa ăn gì, gọi hắn đi chung luôn vậy… Dù sao đi một mình cũng buồn cũng cô đơn.
Tô Tạ liền móc di động ra, gọi vào số của tiểu học đệ.
“A lô…”
“Học trưởng? Đúng là hiếm thấy! Ngươi ít khi gọi cho ta một lần nha…”
“Ra ngoài ăn không?”
“A… được, đi đâu? Ăn gì?“
“Quán mỳ thịt bò Phùng X Ký đi.”
“Nhưng bây giờ ta đang giặt đồ…”
“Quả là đảm đang thụ nha… Ách, coi như ta chưa nói gì đi, vậy ta ở dưới lầu đợingươi.”
“Ta lập tức dùng tốc độ ánh sáng giặt cho xong!“
“Ngươi mau lên đi, quá mười phút ta sẽ bỏ ngươi lại.”
Cúp máy, Tô Tạ qua loa chải đầu một chút, đi xuống lầu.
Tiểu học đệ là năm ba, phòng hắn cũng ở trên lầu, sát vách phòng bọn Tô Tạ.
Tô Tạ chơi vơi trong gió lạnh đợi một hồi, đột nhiên nghĩ…
Nếu Quân Ý Như Đao đại nhân cũng học năm ba, vậy giờ mình đứng ở đây, liệu có khi nào gặp được đại nhân không?
【CV】Quân Ý Như Đao: Hôm nay ngươi mặc áo khoác có nón màu trắng?
【CV】Quân Ý Như Đao: Trên nón còn có hai cái tai thỏ lông nhung?
Trên người Tô Tạ hiện tại đích thực đang mặc một cái áo khoác dài, trên nón áo đính hai cái tai thỏ…
Đây là do mẹ Tô Tạ nhất thời tâm huyết dâng trào mua về… Tô Tạ ngại mất mặt nênbình thường cũng không dùng tới, nhưng hôm nay thực sự hết đồ để mặc, bất đắc dĩlắm mới lôi nó ra…
Vấn đề là, đại nhân làm sao biết được?!?
【CV】Chè đậu xanh đường phèn: Nga? Phải a… sao ngươi biết?
【CV】Quân Ý Như Đao: Bởi vì…
【CV】Quân Ý Như Đao: Ta nhìn thấy ngươi rồi ^_^
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT