- anh không sao chứ - cô nhìn hoàng minh vũ vẫn đang nhăn mặt
- con cậu quá bá đạo - băng nhìn cô
- băng băng- cô ôm lấy băng, vứt cho vũ hẳn một túi lơ to tướng
mặt cậu nhăn lại, vốn nghĩ em gái sẽ đỡ mình nhưng kết quả lại thành ra như thế này đây
- để cháu đỡ bác - phong đỡ lấy tay vũ như đỡ một ông cụ qua đường
- mi nghĩ ta yếu dưới như vậy sao - vũ đứng thẳng, mặt vẫn hơi nhăn- đau thật đấy
- cháu học võ nhưng mà tại ông lợi dụng
- là bác
- ông và bác đâu có khác nhau
- khác chứ. Ta đẹp trai như vậy không thể mất mặt vì chữ ông được
- cháu gọi thay con cháu sau này
hoàng minh vũ hết nói nổi
- - - cả phòng lại được một phen hồn bay vì băng và vũ vào. Họ nghĩ chỉ gửi gmail cho hai người nhưng thật không ngồi hai
người về thật. Điều này còn trên cả bất ngờ. Phong đi nhanh
đến chỗ ba yêu, trèo lên ngồi vào lòng ba