Âm thanh tê tê bên trong miệng hang ngày càng lớn, biểu tình trên mặt Harry cũng ngày càng cổ quái. Đám gà trống vẫn không ngừng gáy lớn…….

“Giáo sư, hiệu trường, không bằng chúng ta để gà trống đừng kêu nữa đi…..” Harry do dự nói: “Nó bảo chúng ta khi dễ xà…. còn nói chúng ta còn như vậy nó sẽ không chịu ra…..”

Hai người lớn xoay mặt nhìn nhau, cuối cùng Dumbledore vẫn làm đám gà trống hôn mê.

Tình huống hiện tại bọn họ cũng không hiểu, theo lí thuyết thì quái xà phải rất hung ác đi…… nhưng con này cư nhiên lại biết khóc, còn giận dỗi……

Miệng bức tường dần dần không nhúc nhích nữa.

Dumbledore nhìn miệng hang, hỏi Harry: “Cái kia ‘nó’ còn ở đó không? Trò nói chuyện với nó, nếu có thể thì nên hòa bình giải quyết a.”

Harry gật đầu, ‘tê tê’ với miệng hang: 【 Tiên sinh, ngươi còn ở đó không? 】

Bên trong truyền ra một âm thanh thực ủy khuất: 【Ta ở đây, các ngươi tới làm gì? Không biết ta ghét nhất là tiếng gáy của gà trống sao? Cư nhiên còn bắt bọn nó tới nhà ta, Ò ó o, làm hại người ta choáng váng hết cả đầu…… 】

Harry áy náy: 【Thực xin lỗi, là hiệu trưởng mang tới, thầy có chuyện muốn nói với ngươi.】

【Chuyện gì, người ta đang ngủ ngon lại bị các ngươi đánh thức, các ngươi còn không mang dê con ngon lành cho ta…. ta mới không thèm để ý tới các ngươi, hừ! 】 Quái xà tiên sinh vô cùng kiêu ngạo nói.

Harry khó xử nhìn Dumbledore nói: “Hiệu trưởng, nó nói chúng ta làm nó thức giấc, còn không mang thịt dê con cho nó ăn, nó không thèm để ý chúng ta…..”

“Ách…….” Dumbledore lúng túng: “Vậy được rồi, trò nói nếu nó đồng ý ra ngoài nói chuyện với chúng ta, sẽ có dê con. Đương nhiên điều kiện tiên quyết là nó không được làm tổn thương chúng ta.”

Harry nhanh chóng chuyển lời cụ.

【Có dê con thật sao? Phải nướng thơm thơm dòn dòn nga~còn có các ngươi không cần lo lắng, người ta không tùy tiện đả thương người đâu, ta có thể khống chế ánh mắt, nếu không muốn sẽ không hóa thạch ngươi~ 】Quái xà tiên sinh hưng phấn một ngụm ‘người ta’ không ngừng: 【Ta đây phải ra ngoài, các ngươi né ra một chút.】

Harry dịch lại lời Quái xà, Severus cùng Dumbledore liếc mắt sau đó lập tức kéo cậu lui ra sau, nắm chặt đũa phép đề phòng, Severus còn đưa tay lên che mắt Harry.

【 Ngươi có thể ra rồi! 】 Harry lên một tiếng với Quái xà.

Miệng hang vang lên một trận tiếng động, tiếp đó, một con cự xà xanh biếc to như một gốc cổ thụ nhú đầu ra, cơ thể nó có một màu xanh mơn mởn, trên đầu còn có một nhúm lông chim rực rỡ.

【 Chào các ngươi~dê con của ta đâu?】 Nó ngẩng đầu nhìn đông nhìn tây, sau đó thấy được Harry đang bị bịt mắt 【 A? Vừa nãy nói chuyện với ta là một đứa bé à? Vì cái gì ngươi không nhìn ta? Ta rất xinh đẹp nga~ta sẽ không tổn thương ngươi, ngươi xem xem hai người họ đâu có việc gì.】

Harry kéo tay Severus: “Giáo sư, buông tay đi, nó bảo sẽ không tổn thương em.”

Severus thấy Quái xà quả thực không có ý tổn thương bọn họ liền buông tay.

“Như vậy, Harry, giới thiệu chúng ta với vị tiên sinh này đi.” Dumbledore thấy mọi người không bị hóa đá, rốt cuộc cũng yên lòng, cười tủm tỉm nói.

【 Ta giới thiệu trước đi, ta gọi là Heleba, là quái xà anh tuấn nhất trên thế giới~ 】Quái xà tiên sinh kiêu ngạo ngẩng đầu, nhúm lông chim trên đầu cơ hồ tỏa sáng chói mắt.

【A? Ngươi hiểu được tiếng anh? 】 Harry kinh ngạc kêu to

【Ừ! Ngươi cứ bảo bọn họ trực tiếp nói chuyện với ta, đúng rồi, dê con đâu?】Heleba đưa cái đầu tới trước mặt Harry, ánh mắt to có vẻ rất thèm thuồng【Ta rất đói nga, ta đã ngủ rất lâu rồi~ 】

Harry cười gượng trấn an nó 【 Cái kia, để ta giúp ngươi hỏi hiệu trưởng.】

Cậu quay đầu nhìn Dumbledore: “Hiệu trưởng, Heleba nói nó có thể nghe hiểu tiếng anh, còn có, nó muốn biết dê con ở đâu…….”

Dumbledore cười tủm tỉm vuốt râu, nói với Heleba: “Ngươi khỏe, Heleba, ta là hiệu trưởng Hogwarts Albus Dumbledore, nếu ngươi có thể đáp ứng một việc, ta có thể cung cấp rất nhiều dê con, à, không chỉ như vậy, lâu lâu dùng lợn sữa quay thay đổi khẩu vị thế nào?”

【 Anh anh anh anh~ngươi là người tốt~nói đi, chuyện gì Heleba cũng đáp ứng ngươi! 】Nước miếng Heleba đã sắp trào ra ngoài 【 Tiểu bằng hữu, mau, mau dịch lại giúp ta~】

Harry vì thế bắt đầu đảm nhiệm nhiệm vụ phiên dịch giúp nó.

Nghe xong lời Heleba, hai người lớn đều có chút xấu hổ, Quái xà hình như là sủng vật của Slytherin đi…… sao lại có bộ dáng này a…….

Dumbledore hùng hắng giọng, bắt đầu dụ dỗ Quái xà: “Thỉnh cầu của ta rất đơn giản, chính là sau này mặc kệ gặp ai, cho dù là huyết mạch của Slytherin, cũng không được nghe theo lệnh của hắn tổn thương học trò Hogwarts, mà phải bảo vệ bọn họ, chỉ như vậy thôi.”

【 Đương nhiên, nhiệm vụ của ta vốn là bảo hộ học trò Hogwarts nha, Sarah ấp ta nở để làm việc này….. chính là, chính là…… anh anh anh anh, sau khi hắn đi rồi ta rất buồn, liền quên mất việc này…… 】 Heleba lại bắt đầu khóc, nước mắt của nó không ngừng trào xuống, rất nhanh đã lan thành một vũng nước trên mặt đất.

Severus đứng bên cạnh thực khó chịu, kia chính là nước mắt quái xà a! Y sống hai đời vẫn chưa có dịp nghiên cứu nước mắt quái xà!

Dumbledore bắt đầu từng bước dẫn dắt Heleba: “Heleba, đừng thương tâm, sau này ngươi bảo vệ tốt bọn nhỏ là được rồi, đúng rồi, năm mươi năm trước có phải ngươi đã gặp được huyết mạch của Slytherin không?”

【Không có nha, năm mươi năm trước……. ngươi nói nhóc con tóc đen kia sao? Nó không phải hậu đại của Sarah, là của đứa em họ của Sarah, nhóc con đó thực đáng ghét, cư nhiên dám gạt ta, nói bên ngoài có dê con nướng dòn dòn thơm ngon, kết quả ta vừa ra ngoài chỉ thấy có một cô gái xấu xí! Hừ!】Heleba tức giận: 【Không có dê con ăn, Sarah lại không cho ta tới nhà bếp ăn vụng, ta rất đói…….. đành phải quay về ngủ, ai, ngủ ta sẽ không thấy đói nữa……】

Như vậy Chúa Tể Hắc Ám cũng không phải hậu duệ chính tông của Slytherin, còn Myrtle bị quái xà trừng chết…..có lẽ Heleba căn bản không biết người mà nó vừa nhìn thấy đã chết mất……

“Ách, Heleba, nếu gặp lại nhóc con tóc đen kia, ngươi định làm thế nào?” Dumbledore hỏi.

Heleba đằng đằng sát khí【 Nuốt nó luôn! 】 một lát sau nó lại lắc đầu: 【 Quên đi, nghe nói thịt người rất khó nhai……đúng rồi, ngươi rốt cuộc có đem dê con cho ta không?  】

Nghe Harry dịch lại một chữ cũng không thiếu, khóe miệng Dumbledore nhếch lên, búng ngón tay gọi tới một con gia tinh, bảo nó chuẩn bị dê con nướng, còn hỏi Heleba cần bao nhiêu con.

【 Ngươi thật tốt~mười con! Không, hai mươi con!】 Heleba khoái trá phun lưỡi: 【Bữa tiệc này có lẽ sẽ no vài ngày~ta sẽ giúp ngươi bảo vệ tốt học trò!】

Một lát sau nó lại nhăn nhó hỏi:  【Cái kia, ta có thể ra ngoài dạo không? Ta cam đoan không để ai nhìn thấy! Năm đó Sarah nói chỉ cần hiệu trưởng đồng ý ta có thể ra ngoài, ngươi yên tâm, ta sẽ khống chế ánh mắt mình!】

Dumbledore cười tủm tỉm: “Vật ngươi phải giúp ta làm thêm một chuyện!”

【 Chuyện gì ngươi nói đi! Heleba vạn năng có thể giúp ngươi giải quyết mọi chuyện!】Heleba lắc lắc cái đuôi ba ba rung động.

“À, ta muốn ngươi giám thị đám động vật trong lâu đài, bởi vì ta lo lắng có một số Animagus trà trộn vào trường tổn thương học trò, ta nghĩ ngươi có thể phân biệt động vật bình thường cùng Animagus đúng không?” Dumbledore cảm thấy quái xà rất đỡ lo, dễ lừa: “Chỉ cần ngươi làm tốt chuyện này, ta sẽ cho phép ngươi tới phòng bếp tìm con gia tinh vừa nãy, ngươi tới nó sẽ lấy dê con mang tới.”

【 Không thành vấn đề, không thành vấn đề, người ta rất lợi hại nga~Animagus sẽ có sóng ma thuật dao động, rất dễ dàng nhận ra~】Heleba vẫy vẫy cái đuôi, lao về phía đống dê con đặt trước mặt nó.

Nuốt trọn một con dê nướng vàng ươm, nó nghi hoặc ngẩng đầu: 【Sao các ngươi còn ở đây? Muốn cùng ăn với ta à? A, tiểu bằng hữu, ngươi lại đây, ta chia cho ngươi một chân dê~đúng rồi, ngươi tên gì nha?】

Harry vội vàng xua tay từ chối cái chân dê Helebe dùng cái đuôi đưa tới: 【 Không cần, không cần, ngươi ăn đi, ta gọi là Harry Potter.】

【Ồ, tên ngươi khó đọc quá, Arry~không đúng, khụ khụ, cáp Ar~ vẫn không đúng……. khụ khụ khụ, Harry~】Heleba luyện tập thật nhiều lần mới nói đúng tên của Harry: 【Được rồi, không còn chuyện gì thì các ngươi về trước đi, ta tự mình ăn, có các ngươi ngồi nhìn, người ta ngượng ngùng a~ rãnh rỗi ta sẽ tới tì ngươi chơi nga~ 】

Vì thế Dumbledore nói từ biệt với nó: “Ta sẽ nói gia tinh trong nhà bếp, nếu thấy ngươi sẽ lập tức chuẩn bị thức ăn, tạm biệt!”

Heleba vẫy vẫy cái đuôi với cụ.

Severus nhìn chằm chằm Helaba, vẻ mặt rối rắm, không có! Tài liệu nghiên cứu của y không có! Một con quái xà sống sờ sờ đứng bên trận doanh mình thì có lợi ích gì a!

Harry nhìn thấy sắc mặt y, quan tâm kéo ống tay áo: “Giáo sư, thầy sao vậy?”

Severus cúi đầu, ánh mắt vụt một cái lập tức sáng bừng! Sao y lại quên mất, y có một vật nhỏ biết nói xà ngữ! Nếu Harry có thể thân thiết với Heleba, kia y hẳn là có thể thông qua Harry hỏi Heleba có lớp da lột ra, hay là răng nanh a (y đã hưng phấn tới mức quên cân nhắc xem quái xà có thể thay răng không a……), có lẽ còn có thể cho nọc độc của nó!

Vì thế y bắt đầu dụ dỗ Harry: “Harry, giúp ta hỏi Heleba, xem nó có thể cho ta chút da của nó hoặc là chút nọc độc được không?”

“Dạ.” Harry ngoan ngoãn gật đầu, tới hỏi Heleba, sau đó nó thả con dê con vừa ngậm vào miệng xuống, bò tới.

Vật nhỏ cười tủm tỉm tranh công với Severus: “Heleba nói da lột nó tạm thời không có, bất quá nó có thể cho thầy nọc độc.”

Severus hưng phấn lấy một bình thủy tinh lớn cỡ bàn tay trong túi không gian.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play