Ngày hôm sau

Sáng sớm ngồi trên xe của yêu nghiệt chuẩn bị rời đi.Bà nội nhìn cô với ánh mắt chăm chút trên môi nở một nụ cười sáng lạn, Thời điểm xe chuẩn bị rời đi, bà nội bước một bước thật nhanh đi lên, gõ kính xe. Cô ngay cả việc mở ra như thế nào cũng không biết, có chút giận mình nhìn bà nội

“ Vũ Vũ, bà hỏi con vấn đề này”. Bà nội nhìn cô, khuôn mặt tươi cười lúc đầu trở nên có chút thâm trầm

“ Ân”? Cô không rõ nên nhìn bà nội

Bà nội đầu tiên là nhìn thoáng qua chỗ ngồi của yêu nghiệt, sau đó tiến đến bên tai cô,nhỏ giọng nói: “ Vũ Vũ , thời điểm này nên sinh cho bà nội một tôn tử để chơi đùa nhé”

“…” Nghe vậy, khóe miệng cô muốn co rút, có chút bất đắc dĩ nhìn bà nội nói: “ Bà nội, hiện tại nói đến vấn đề này có phải hơn sớm không”

Ai ngờ , bà nội nghe được cô nói như vậy, lập tức lớn tiếng nói: “ Không còn sớm , các con đều là những người có tuổi rồi, làm sao mà còn sớm?”

“…” Cô cùng yêu nghiệt cũng không có nhiều tuổi lắm a, trong lòng cô âm thầm nghĩ đến

“ Đúng rồi, còn có một chuyện”, bà nội nháy mắt đem ánh mắt chuyển hướng sang yêu nghiệt, thập phần nghiêm túc nói với hắn: “ A Cẩm, cháu phải nhớ kỹ, phụ nử là cần phải ôn nhu, nhất là vào lúc buổi tối, phải chú ý bào vệ tốt cho cục cưng trong bụng của Vũ Vũ, đừng quá kịch liệt”

Phốc… Cô nhất thời trợn tròn hai mắt, vẻ mặt không thể tin được nhìn bà nội, người này có phải là người gia không?

Lục Cẩm khẽ cười một tiếng, chậm rãi nói : “ Bà nội, yên tâm, cháu sẽ chú ý”

Chú ý cái gì nha, cục cưng hiện tại ở nới nào đều còn không biết , còn chú ý cái gì.Được rồi, tuy rằng bọn họ mỗi lần XXOO đều không có phòng hộ an toàn, nhưng là do yêu nghiệt không muốn làm! Nghĩ vậy, cô quay đầu , mặt vẻ phận nộ đỏ ửng nhìn yêu nghiệt

Lục Cẩm hiển nhiên biết cô nghĩ gì, muốn biểu đạt ý tứ gì, hắn hướng bà nội hơi hơi gật đầu, sau đó tay thon dài nhẹ nhàng chuyển động tay lái, khỏi động xe rời khỏi chỗ này

“Lục Cẩm, anh nói thật cho em biết, anh đem em tới chỗ này, có phải hay không có mục đích này? “ Nhìn đến bà nội cách côngày càng xa, côlập tức trừng mắt tức giận nhìn yêu nghiệt hỏi

“Nga?” Lục Cẩm tuấn mi một điều, cười cười, liếc mắt nhìn côhỏi một cái: “ Em cho rằng, anh có mục đích gì?”

“Dụ em kết hôn!” Cô lập tức hồi đáp, hơn nữa trong lòng cũng thập phần khẳng định

Lục Cẩm nghe vậy, đem xe dừng ở một bên, sau đó quay đầu nhìn chằm chằm vào ánh mắt của cô

Cảm giác được trên người yêu nghiệt phát ra khí thế cường đại, cô có chút không chịu thua kém hỏi: “ Anh… anh muốn làm gì em?”

Lục Cẩm một bàn tay kéo cô lại gần bên cạnh , mặt khác một bàn tay nắm lấy cằm của cô,

Khuôn mặt tuấn tú của hắn tiến đến gần mặt cô, bạc môi khẽ mở: “ Ly Vũ Vũ đồng chí, em đừng quên, em là người chủ động nói muốn cùng anh kết hôn, chẳng lẽ là anh áp bức em bất thành ?

“ Nhưng em nghĩ lại rồi, em muốn.. muốn đổi ý có được không”. Cô lập tức nói, nhưng là nhìn yêu nghiệt lộ ra một nụ cười mê người, cô biết là cô sắp thảm đến nơi rồi

“Nga? Phải không” âm cuối vang lên, Lục Cẩm kiềm chế buông cằm đáng thương của cô ra , ngược lại nhẹ nhàng vỗ về chơi đùa sợi tóc của cô

“Không đúng không đúng,” cô ngay cả việc lắc đầu, đối với yêu nghiệt thập phần nịnh nọt cười nói : “ Em chỉ là nói giỡn thôi, anh xem làm sao mà là sự thật được

Yêu nghiệt hiển nhiên thập phần vừa lòng với câu trả lời tức thời của cô, lập tức ngồi dậy khởi động ô tô tiếp tục lái xe

Mà cô, cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm một hơi, bởi vì vừa rồi cô nhìn được trong ánh mắt của yêu nghiệt thấy được một tia dục vọng, cho nên cô thập phần khẳng định nếu nói tiếp , yêu nghiệt khẳng định sẽ đem cô ra mà xử lý. Răng rắc !

“ Đúng rồi,” cô bỗng nhiên nhớ tới chuyện bà nội nói với cô đêm qua , cô có chút hưng phấn nhìn yêu nghiệt hỏi: “ Lục Cẩm, em nghe bà cố nội nói, anh mua thú cưng?”

“Là, anh còn mua cả nhà mới cho chó con”. Lục Cẩm ánh mắt nhìn thẳng về phía trước lái xe chậm rì rì đáp

“Oa, nhà mới? !” Cô nhất thời hai mắt lóe sáng phát ra hào quang, vốn có thể dưỡng thú cưng khiến cho cô thực vui vẻ, không nghĩ tới yêu nghiệt còn mua cả nhà cho chúng?!

“Ân , Không phải em sau tân hôn thực cô đơn sao, cho nên anh mua để làm bạn với em.”. Lục Cẩm thừa dịp đèn đỏ quay đầu sủng nịch liếc mắt nhìn cô một cái, nháy mắt vươn nhẹ tay búng lên trán của cô, “ Anh nhớ rõ, mới trước đây em rất muốn nuôi chó con, vì mẹ không đồng ý cho nên em vẫn không thực hiện được sao”

“Hắc hắc,” Cô vẫn bị yêu nghiệt búng tay lên tráng, tay kia bắt lấy cánh tay của yêu nghiệt, cười hỏi : “ Lục Cẩm , nhà mới cho chó con có phải là rất lớn?

“Này chẳng phải chờ em đi xem rồi sẽ biết sao?” Lục Cẩm không đáp lại câu hỏi của cô

“ Vậy anh lái xe chạy nhanh đi,”cô nhíu mày nghĩ nghĩ, lập tức nói lại: “ Ôi chao không được, vẫn là phải đi chậm một chút, an toàn là trên hết”

“ Em làm người như thế nào vậy sao lại mâu thuẩn như thế ?” Lục Cẩm cười hỏi

“Mâu thuẩn liền mâu thuẩn đi, tóm lại an toàn là trên hết”. Cô cầm lấy dây an toàn trên người, thập phần mong chờ nhìn về phía trước

Bỗng nhiên, điện thoại của cô vang lên

“Uy, lão đại”. Lão đại sớm như vậy đã gọi điện cho em làm gì vậy? Lòng cô đầy nghi hoặc hỏi

“Nha đầu, em đang ở đâu?” Trịnh Phi Diễm hỏi

“ Ở trên xe , có chuyện gì sao?” Cô có chút hồ nghi nhìn yêu nghiệt bên cạnh liếc mắt một cái, bởi vì lão đại không có khả năng vô duyên vô cớ lại gọi điện cho cô

Nói cho cô, cô là mèo lười ngủ sao thời điểm sáng sớm này lại ở trên xe

“Nam nhân nhà em có ở bên trong xe không”.Trịnh Phi Diễm tiếp tục hỏi

“Ân có chuyện gì sao?” Cô lại hỏi

“ Bảo nam nhân nhà em mang em đến nhà chị, hôm nay sẽ ở đậy , tốt lắm, cứ như vậy nhé, tạm biệt” Trịnh Phi Diễm nói xong, liền lập tức tắt điện thoại

Cô tỏ vẻ nghi hoặc buông điện thoại, sau đó quay đầu nhìn chăm chằm vào khuôn mặt anh tuấn của yêu nghiệt

“ Như thế nào?” Lục Cẩm kỳ quái quét mắt liếc cô một cái

“ Anh có phái hay không cùng với lão đại có chút việc gì sao?” Cô nhìn yêu nghiệt hỏi

“ Không có cái gì cả, chỉ là ngày hôm qua Trang Minh tới nhà của anh ,cùng với lão đại của em, sau đó cô ấy hỏi anh giấu người đi đâu, anh nói anh đưa em đến nhà bà nội, chỉ có vậy thôi. Lục Cẩm thành thật trả lời toàn bộ câu chuyện

“Nga”. Cô gật đầu, thì ra là vậy

“ Có vấn gì sao?” Lục Cẩm hướng ánh mắt về phía trước hỏi

“ Không có gì, vừa rồi lão đại gọi điện cho em, nói muốn em đến nhà chị vào buổi tối này”. Cô có chút rối rắm cắt cắt ngón tay, sau đó nhìn yêu nghiệt

“ Vậy thì đi thôi”. Lục Cẩm sảng khoái đáp ứng yêu cầu

“ Nha, thật là tốt quá”. Cô hôn nhẹ lên má của yêu nghiệt một cái, vốn tưởng rằng anh như vậy sẽ sớm chuẩn bị hôn lễ, muốn chạy về thật nhanh để chuẩn bị hôn lễ không muốn lãng phí một giây nào, cho nên vừa rồi thời điểm lão đại nói trong lòng cô thật để ý, hoàn hảo là cô hiểu lầm rồi

“Nói anh như thế nào lại đáp ứng như vậy?” Bởi vì trong lòng không được yên, cô còn hỏi lại một câu

“ Dù sao hôn lễ còn có rất nhiều cái phải chuẩn bị cho tốt, còn một số việc còn lại cũng đang được tiến hành, nhưng cũng không thể không để ý đến việc khác, dù sao lão đại cũng là người mà em kính trọng nhất, không phải sao?” Lục Cẩm nhìn cô, cười cười nói

“ Ân đúng, đúng như vậy” Cô thập phần gật gật đầu đồng ý, lão đại quả thật đối với cô là người mà cô kính trọng nhất

“ Hơn nữa, dù sao em cũng không thoát khỏi anh, anh còn sợ cái gì ?” Yêu Nghiệt Lục Cẩm thập phần bỏ lửng lại một câu như vây

“…”

Một lát sau

“Lão đại”. Trịnh Phi Diễm vừa đem cánh cửa mở ra, cô lập tức nhảy vào trong lòng, còn dùng sực cọ cọ

“ Được rồi được rồi, cũng không phải tiểu hài tử, như vậy không thấy ghê ghê sao”Trịnh Phi Diễm lui ra phía sau vài bước, sau đó ánh mắt chuyển về phía đằng sau co

“ Lão đại, chị nhìn cái gì vậy?” Cô cũng nhìn theo ánh mắt của lão đại , nhìn hết một vòng không phát hiện ra cái gì a

“ Còn có thể nhìn cái gì nữa, nhìn nam nhân nhà em a” Trịnh Phi Diễm gõ nhẹ lên đầu cô một cái nói

“ Nha nha, anh ấy về rồi, yên tâm đi, hì hì”. Cô cười nói

“Em nha đầu này rốt cuộc có thông minh một chút được không” Trịnh Phi Diễm quăng một đôi dép đi trong nhà, sau đó xoay người đi vào trong phòng khách

Cô mang dép đi vào , vẻ mặt ai oán đi theo đằng sau lão đại nói . “ Lão đại , em vẫn không được thông minh cho lắm”

“ Chị còn không biết rõ tính em.” Trịnh Phi Diễm từ phòng bếp đi ra, ném cho cô một ánh mắt bén nhọn, sau đó ném cho cô hộp sữa chua đang cầm trên tay

Cô lập tức tiếp nhận, sau đó mở ra uống một ngụm, ngồi đối diện ở bên cạnh lão đại cô cười hì hì một cái

“ Thế nào, đi thăm bà nội có vui vẻ không?” Trịnh Phi Diễm lấy một viên thánh nữ quả, một bên cắt một bên hỏi

“ Ân , vui vẻ,em còn cùng bà nội nướng khoai”. Cô hưng phấn đáp, vốn tính hôm nay nướng tiếp, nhưng lại không nghĩ yêu nghiệt lại nhanh như vậy liền đến mang em về, kỳ thật còn rất nhiều chổ để du ngoạn

“ Còn có,lão đại …” cô buông sữa chua, bắt lấy tay lão đại nhìn cô ấy nói: “ Em… Em chủ động hỏi Lục Cẩm vì sao lại hướng em cầu hôn, sau đó… Liền…Kia gì…Chị hiểu được ”

“Nga”, không nghĩ tới Trịnh Phi Diễm mặt không chút sợ hãi,thản nhiên buông một câu

“Lão đại, chị như thế nào một chút cũng không có giật mình?” Cô vốn nghĩ lão đại lúc đó sẽ tức giận quát mắng cô,nhưng không nghĩ tới lão đại lại bình tĩnh như vậy?”

“Này có cái gì mà phải ngạc nhiên, Lục Cẩm là nam nhân tốt, nữ nhân muốn theo đuổi cũng không được?” Trịnh Phi Diễm vươn đầu lưỡi liếm nhẹ môi mình, quay đầu nhìn cô nói: “ Chẳng lẽ em quên, Trang Minh cũng là người mà chị theo đuổi mới có được sao?”

“Nga, cái này là”. Cô có chút suy nghĩ gật gật đầu, nhưng mà lại cảm thấy có chỗ không giống

Trịnh Phi Diễm nhìn bộ dạng của cô, khẽ thở dài một tiếng, vươn cánh tay nâng đầu cô lên đối mặt với cô ấy, “ Vũ Vũ , chị chỉ biết em là người như thế nào, nên hôm nay mới gọi cho em tới nhà chị”

“Lão đại”. Cô nhìn nhìn lão đại, vừa định mở miệng nói chuyện, lão đại lại lấy tay đặt ở trên môi cô

Trịnh Phi Diễm nhẹ nhàng tiến tới ôm cô vào trong lòng, chậm rãi nói: “ Vũ Vũ, kỳ thật nhiều năm như vậy, chị biết em trong lòng vẫn tiếc nuối, tiếc nuối cuộc sống hiện tại của em không có một người bạn thân nào, mọi thứ đều không có”

Cô giật giật môi, lại chậm rãi khép lại

“Nhưng là chị biết em thực kiên cường, rất kiên cường, em luôn đố xử tốt với mọi người, cho dù có những người không đáng được đối xử như thế nhưng em vẫn luôn thân thiện với họ,” Trịnh Phi Diễm bỗng nhiên nắm lấy bả vai cô, nhìn cô mâm mê môi , hung hăng nói: “ Đây là điều chị ghét nhất ở em”, bỗng nhiên lại thở dài một cái, bất đắc dĩ nhìn cô

“ Cũng là làm cho chị can tâm tình nguyện cho em đi đến địa phương này để đào tạo lại”

“Lão đại…”Cô vừa hé miệng, lại bị lão đại che miệng lại

“Hư…”Trịnh Phi Diễm, cúi đầu , lẳng lặng tựa đầu lên vai cô

Một lát sau, Trịnh Phi Diễm bỗng nhiên đẩy mạnh cô ra, lớn tiếng nói: “ Tốt lắm xú nha đầu, như vậy phiến tình làm sao?” Nói nhiều với nói em lên bụng chị phản đối rồi, đói bụng quá, chị muốn đi nấu cơm.”Nói xong, chị liền đứng lên hướng phòng bếp đi đến

Mà cô ngồi yên trên ghế sô pha nhìn theo bóng dáng lão đại đi, vụng trộm cười một cái

Ban đêm

“ Xú nha đầu, em thành thật khai báo cho chị biết, buổi tối lúc đi ngủ em có hay không đá chăn ra vậy ?” Trịnh Phi Diễm trong tay ôm chặt lấy chăn bông, vẻ mặt cảnh giác nhìn cô

“Ngạch..Này..”Cô nhăn mặt không nghĩ được, giống như yêu nghiệt không có nói thê, vì thế cô đối với lão đại nói: “ Không có”

Nghe được cô nói như vậy, Trịnh Phi Diễm hiển nhiên không tin lời cô nói, lại tiếp tục hỏi:Kia không có thừa hơi đâu”

“Anh ấy là… cũng không có”. Bởi vì yêu nghiệt cũng không có nói như vậy với cô

“Thật sự?” Trịnh Phi Diễm càng không tin cô

“ Thật sự thật sự”. Cô gật đầu, vẻ mặt thành thật nhìn lão đại

“Ai quên đi, dù sao cũng chỉ có thể như vậy, đi ngủ đi” Trịnh Phi Diễm nói xong liền nằm ở trên giường, hơn nữa ném cho cô một nửa phần chăn bông

“Ừ” Cô lập tức nằm xuống, hơn nữa lại chui vào trong lòng lão đại

“Ngươi cái nha đầu này”. Trịnh Phi Diễm bắc đắc dĩ sờ sờ cô sau đó nhẹ nhàng nói: “ Vũ Vũ, Lục Cẩm quả thật là nam nhân tốt, bọn chị sẽ giúp em trấn áp hắn, yên tâm đi. Chờ đến khi hắn trở thành ông xã của em, em sẽ không còn tiếc nuối nữa”

“Ân” Cô nhẹ nhành gật đầu, càng hướng vào trong lòng của lão đại

Lão đại. cám ơn chị

Đêm Khuya

“Trời ạ…” Trịnh Phi Diễm có chút phát điên ngồi dậy, sau đó nhìn cô ngủ trên giường thành hình cái bao to, hơn nữa đá chăn, chị gãi gãi đầu, bất đắc dĩ nhỏ giọng nói: “ Còn nói không có đá chăn không chiếm giường, thật sự là…”

Nói xong Trịnh Phi Diễm đem tư thế ngủ xấu tính của cô sửa lại, hơn nữa còn đem chăn đắp lại lên người cô, lấy tay đè chặt hai bên, sau đó lại nằm trở lại lên giường , từ từ nhắm mắt lẳng lặng ngủ

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play