Khi cô mở cửa ban công ra, đã nhìn thấy đám dở hơi kia vây cùng một chỗ thảo luận gì đó. Cô lập tức chạy lên, chen chúc ở giữa các cô nghe thử các cô đang nói cái gì.

“Bây giờ trời lạnh như vậy, vẫn là không nên đến đó, bằng không chúng ta đều sẽ biến thành băng hết.” Trương Mẫn lắc đầu, nói.

“Đúng vậy, đúng vậy.” Chu Thiền phụ họa nói.

“Vậy, nếu không thì đi đâu đây? Chẳng lẽ chúng ta đều đứng ở trong văn phòng sưởi ấm sao?” Lâm Gia Lệ quay đầu, vẻ mặt chờ mong nhìn Trịnh Phi Diễm nói: “Chị à, hiện tại là mùa du lịch mỗi năm một lần, chúng ta cũng không thể bỏ lỡ.”

Đúng đó, hiện tại là ngày đến phiên tổ chúng tôi đi ra ngoài du lịch, hơn nữa có thời gian là một tuần. Cô nhất thời chợt nhớ ra, rốt cục biết nhóm cầm thú này vì sao vây cùng một chỗ , thật chờ mong a, không biết lần này sẽ đi đâu du lịch đây? Những ngày sống chung với nhóm cầm thú là những ngày vui vẻ nhất.

“Ừmm…” Trịnh Phi Diễm nhíu mày nghĩ nghĩ, sau đó vỗ tay, chỉ vào Lâm Gia Lệ nói: “Chúng ta đến suối nước nóng đi, có thể vừa thưởng thức phong cảnh lại có thể ấm thân mình, nhất cử lưỡng tiện.”

“Đồng ý.” Cô lập tức ra tiếng đáp, cô sợ nhất chính là lạnh.

“Ủa, em đến đây lúc nào vậy?” Trương Mẫn vẻ mặt kinh dị nhìn cô nói.

“…” Em đến lâu rồi mà, chỉ là bị các vị không ngó đến mà thôi, cô nhìn Trịnh Phi Diễm hỏi: “Chị, chị à, chúng ta muốn đi suối nước nóng nào vậy?”

“Cái này còn phải hỏi sao, đương nhiên là suối nước nóng Nhật Bản rồi.” Chúng cầm thú nhất thời dùng loại ánh mắt đánh giá quái vật nhìn cô.

“A? Đi Nhật Bản?” Chỗ xa như vậy, hơn nữa ngồi xe lâu ơi là lâu, cô mới không thèm đi đâu. Vì thế, cô chậm rãi rón rén bước ra khỏi vòng vây của nhóm cầm thú, từng bước một thối lui về phía sau, nhìn các cô nói: “Đó đúng là chỗ tốt nhỉ, nhưng em bỗng nhiên nhớ tuần này có chút chuyện em vẫn chưa làm xong, em sẽ không đi, các chị chơi vui vẻ nhé.” Nói xong, cô xoay người muốn lao nhanh ra khỏi văn phòng.

“Đứng lại!” Nhưng Trịnh Phi Diễm lão đại gầm lên giận dữ, cứng rắn kéo cô giật ngược trở lại.

“Chị.” Cô xoay người, vẻ mặt u oán nhìn Trịnh Phi Diễm, nói: ” Chị cũng biết em đi xe đường dài luôn bị say xe mà, mà Nhật Bản lại xa như vậy.”

“Vậy thì thế nào, chẳng lẽ em tính cả đời không ra khỏi nhà?” Trịnh Phi Diễm trợn trừng mắt, dùng sức đặt tay ở trên vai của cô.

Cảm nhận được khí thế của lão đại Trịnh Phi Diễm tăng cao, cô rụt lui cổ, ” Em… Em…”

“Chị, đừng nói chuyện với em đầu gỗ này làm gì, nếu em ấy tiếp tục không đồng ý, chị hãy… Hắc hắc.” Trương Mẫn nói xong, các cầm thú còn lại nhất thời dùng vẻ mặt vô cùng nham hiểm nhìn cô.

“Cũng đúng.”

Trịnh Phi Diễm nhìn cô, nụ cười trên mặt càng thêm tươi rói, thậm chí trở nên thập phần sáng lạn.

Cô thập phần rõ rang vẻ mặt hiện giờ của lão đại là tượng trưng cho cái gì, trong lòng giãy dụa một lát, sau đó vẻ mặt ai oán nhìn lão đại nói: “Được… Được rồi.”

Ngày thứ hai.

Cô mang theo một cái túi nhỏ, chạy nhanh đến, trong lòng thầm nghĩ: Thảm , ngày hôm qua không cẩn thận ngủ trễ, hiện tại bị muộn rồi .

Chờ cô thở hồng hộc đứng ở trên xe, sau đó nhìn từng cầm thú trong xe, khóe miệng không khỏi co giật. Trời ạ, không phải nói cuộc du hành dành cho giới văn phòng sao? Sao bên cạnh mỗi cầm thú đều có một chàng trai, mà đều là bạn trai của các cô ấy vậy? Vậy đây không phải là cuộc lữ hành dành cho tuần trăng mật hay sao? !

“Ly Vũ Vũ, sao bây giờ mới đến?” Trịnh Phi Diễm nhẹ nhàng quét mắt liếc cô một cái, sau đó dùng tay lột một quả quýt đút vào miệng Trang Minh.

“Chị.” Cô một bên thở phì phò một bên ai oán nhìn Trịnh Phi Diễm, nói: “Không phải nói chúng ta đi du lịch sao? Sao các chị ai cũng mang theo bạn trai hết vậy?”

“Cái này có gì kỳ quái sao?” Trịnh Phi Diễm trừng mắt nhìn cô một chút, sau đó dùng tay chỉ chỉ phía sau, nói: “Người yêu của em cũng không phải đang ở phía sau chờ em sao?”

Người yêu của cô? !

Không thể nào… Cô cứng ngắc xoay người, quả nhiên thấy trên vị trí phía sau đó, yêu nghiệt háo sắc kia mặc bộ u phục màu đen, vẻ mặt cười khẽ nhìn cô.

Cô lập tức chạy đến trước mặt yêu nghiệt háo sắc, nhìn hắn hỏi: ” Anh… Sao anh lại ở chỗ này?”

“Sao anh lại không thể ở trong này?” Lục Cẩm tựa hồ cảm thấy câu nói của cô thực buồn cười, ngón tay thon dài vỗ vỗ vị trí bên người, nói: “Ngồi đi.”

“…” Cô quay đầu đánh giá từng người bên trong xe, phát hiện mỗi vị trí bên cạnh bọn họ đều ngồi đầy người, căn bản không có vị trí của cô tồn tại. Cho nên, cô chỉ có thể bi thương ngồi ở bên cạnh yêu nghiệt háo sắc.

Vì sao chuyện lại biến thành như vậy, vì sao chuyện lại biến thành như vậy chứ…

Xe chậm rãi khởi động, cô từ trong túi lấy ra khẩu trang đã sớm chuẩn bị tốt, mang vào trên mặt, nhìn cảnh sắc tươi đẹp ngoài cửa sổ, trong lòng luôn luôn tự thôi miên mình: Quên người bên cạnh đi, quên người bên cạnh đi, hắn ta chỉ là một oan hồn, chỉ là một oan hồn thôi.

”Ly Vũ Vũ.” Nhưng mà, thuật thôi miên của bản thân lại không thể đấu lại ma âm của yêu nghiệt.

“Làm sao vậy?” Cô chỉ phải nhận mệnh quay đầu lại, nhìn yêu nghiệt hỏi.

“Không phải em nói không thích Nhật Bản sao? Sao bây giờ lại đi?” Trên mặt Lục Cẩm rõ ràng mang theo một tia bất mãn, hơn nữa vẻ mặt của hắn rõ rang đang nói cho cô biết, nếu cô trả lời không cho hắn vừa lòng, hắn khẳng định sẽ cho cô biết tay.

Cô nên nói là quá sợ đám cầm thú uy hiếp uy hiếp cho nên mới đi sao? Đương nhiên không có khả năng. Nhưng yêu nghiệt trước mắt này rõ ràng cũng không dễ trả lời qua loa cho xong chuyện, nên làm sao bây giờ?

Cô nhíu nhíu mày, trong đầu chợt nảy ra một sáng kiến, nhìn yêu nghiệt mỉm cười nói: ” Em đương nhiên là bởi vì biết anh muốn đi, cho nên em mới cùng đi với các chị ấy.”

“Vậy sao?” Lục Cẩm nhướng mày, nửa cười nửa không nhìn cô nói: “Lúc trước anh mời em đi cùng anh, sao em lại không đi?”

“Đó là bởi vì em cũng muốn đi cùng nhóm cầm thú, như vậy mới vui và có hứng thú.” Cô đã biết anh ta không dễ dàng cho qua như vậy mà, may mà ban nãy đã tính toán sẵn. Hừ hừ.

“Hiện tại cảm giác như thế nào?” Lục Cẩm đột nhiên hỏi vấn đề này.

“Cái gì cảm giác như thế nào?” Cô nhất thời không kịp phản ứng yêu nghiệt hỏi là cái gì.

” Em không phải nói em say xe sao?” Lục Cẩm giải thích nói.

“À, không sao.” Tuy rằng bây giờ cô vẫn cố đè nén cảm giác muốn buồn nôn kia, và may mà cô có bịt khẩu trang, còn có thể miễn cưỡng kiên trì một chút.

Lúc này, Lục Cẩm từ trong túi lấy ra một lọ tinh dầu, mở ra lấy tay thấm một chút, sau đó nhẹ nhàng lau một chút dưới mũi cô.

Nhất thời, hương vị cay nồng của tinh dầu xông vào mũi, cô ho khan vài tiếng, có chút tức giận nhìn yêu nghiệt, nói: ” Anh làm gì vậy?”

Lục Cẩm thản nhiên đem tinh dầu thả lại trong túi, nhìn cô nói: “Hiện tại bớt buồn nôn rồi chứ.”

“À…” Giống như sau khi ngửi được tinh dầu, cảm giác buồn nôn quả thật giảm đi rất nhiều. Cô không khỏi dùng vẻ mặt cảm kích nhìn yêu nghiệt, thầm nghĩ trong lòng: Xem ra trong đầu anh ta trừ bỏ những suy nghĩ đáng khinh vẫn có thứ có tác dụng khác tồn tại.

Đi thật lâu, rốt cục cũng đã đến suối nước nóng trong truyền thuyết.

Cô đi theo nhóm cầm thú đi vào phòng thay đồ, sau khi thay xong, lại phát hiện không thấy một ai trong nhóm. Không khỏi trong lòng 囧 một chút, sao tốc độ lại nhanh như vậy?

Đi tới cửa, lại phát hiện yêu nghiệt cũng đồng dạng một thân áo tắm đứng ở nơi đó. Thân hình gợi cảm rắn chắc, hơn nữa khuôn mặt gieo rắc tai họa cho chúng sinh của hắn, thật không hổ là một đại yêu nghiệt.

“Thay xong rồi?”

Lục Cẩm đánh giá cô một chút, sau đó cầm nước ấm trong tay đưa cho cô, nói: “Đến đây, uống chén nước trước.”

Cô tiếp nhận uống một ngụm, có chút nghi hoặc nhìn hắn, nói: “Vì sao phải uống nước?”

“Bởi vì phải bổ sung xói mòn hơi nước.” Ngón tay thon dài của Lục Cẩm nhẹ gõ đầu của cô một chút, nói: “Uống cho hết đó.”

“Nha.” Thì ra ngâm suối nước nóng còn có thể xói mòn hơi nước? Cô là lần đầu tiên nghe nói, nhưng mà cô vẫn ngoan ngoãn đem nước toàn bộ uống sạch.

Lục Cẩm đem cái chén không trong tay cô đặt lên bàn bên cạnh, sau đó dắt tay của cô, nói: “Đi thôi, chúng ta đi ngâm suối nước nóng.”

“Ngạch, nga, được rồi.” Giống như hiện tại cũng chỉ có thể lựa chọn cùng ngâm suối nước nóng , với yêu nghiệt bởi vì đám cầm thú kia đều chạy không còn thấy bóng dáng tăm hơi, hơn nữa cô cũng không quen địa hình ở đây, sợ lạc đường a.

Sau đó, Lục Cẩm liền mang theo cô trái rẽ phải quẹo đi tới một chỗ trong suối nước nóng, rồi nói với cô: “Được rồi, chúng ta liền ở trong này.”

“Oa.” Cô nhìn hơi nước lượ lờ bốc lên từ dòng suối trong vắt, nhất thời kinh hô, ngâm mình bên trong đó chắc chắn sẽ cực kỳ ấm áp. Chỉ là… Vì sao nơi này không có ai hết vậy? !

Tựa hồ là nhìn ra nghi vấn trong lòng cô, Lục Cẩm cười nói: “Ít người không tốt sao? Dáng vẻ em khi ngâm suối nước nóng sẽ không ai nhìn thấy.”

“Ừm, giống như nói cũng có lĩ. Nghe được lời nói của yêu nghiệt, cô cảm thấy thập phần có đạo lý, sau đó chạy đến bên suối nước nóng, chuẩn bị đi xuống.

“Để anh.” Lục Cẩm đi đến bên cạnh cô, ngồi xuống, lấy tay vốc một chút nước hất lên đùi cô, nhìn cô hỏi: “Cảm thấy thế nào? Có thể quá nóng hay không?”

“Không có.” Cô bị hành động cẩn thận của yêu nghiệt biến thành có chút cảm động, nhưng cảm động lập tức bị cảm giác vui sướng khi nhìn thấy suối nước nóng thay thế mất, cô bùm một tiếng nhảy xuống, sau đó ngồi ở bên cạnh bờ, cả người nhất thời bị dòng nước ấm áp vây quanh , thoải mái cực kỳ.

“Tuyệt quá.” Cô vui vẻ hô, không nghĩ tới ngâm suối nước nóng sẽ làm người ta thoải mái như vậy, sớm biết thế cô đã đến đây từ lâu.

“Nếu em thích, mỗi ngày anh cũng có thể cho em ngâm suối nước nóng.” Lục Cẩm ngồi ở bên cạnh cô, nhìn cô dụ dỗ nói.

“Không.” Cô kiên định lắc đầu, mới không thể nhận lời dụ dỗ của yêu nghiệt đâu, bằng không thì dê sẽ rơi vào miệng cọp ngay.

Lục Cẩm khẽ cười một tiếng, vươn tay nhẹ nắm lấy cằm của cô, để cho cô nhìn thẳng hắn, nói: “Nói cho anh biết, trong đầu của em rốt cuộc suy nghĩ cái gì?”

Nhưng mà cô lại không hề nghe thấy yêu nghiệt đang nói gì, chỉ nhìn thấy đôi môi nóng bỏng khiêu gợi của hắn hết hé ra rồi hợp lại, sương mù bốc lên từ nước nóng che kín bốn phía, nhất thời cảm thấy dụ hoặc cực kì.

Bỗng nhiên, hai cánh môi lạnh như băng không hề báo trước đột ngột dán sát lại, chiếc lưỡi linh hoạt tách đôi môi đang mím chặt của cô, xâm nhập vào trong miệng cô cùng cô cùng nhau chơi đùa. như thế nào.

Cô trừng lớn hai mắt, đầu trống rỗng, nhất thời không biết nên phản ứng

“Nhắm mắt của em lại.” Yêu nghiệt nhẹ giọng ra lệnh nói.

Vì thế, cô liền nghe lời nhắm mắt lại.

Hả hả? Không đúng a!

Cô lại mở mắt ra, dung sức đẩy mạnh gã yêu nghiệt đang dán sát vào trên người cô, tức giận trừng mắt nhìn hắn nói: “Sao anh lại đánh lén em?”

“Đây không gọi là đánh lén.” Giờ phút này Lục Cẩm tựa hồ thập phần vui vẻ, hướng cô cười lưu manh, nói: “Bạn trai hôn bạn gái, không phải là chuyện thập phần bình thường sao em?”

“Nhưng… Nhưng nơi này là suối nước nóng.” Anh có thể không cần lúc nào cũng khắc khắc động dục được hay không, không hổ là yêu nghiệt háo sắc, cô tiếp tục trừng mắt nhìn hắn.

“Suối nước nóng thì sao.” Lục Cẩm lại đi trở về bên cạnh cô, hai tay đem cô cố định ở bên trong, làm cho cô không chỗ để trốn.

” Anh… Anh muốn làm gì.” Nhìn thấy ánh mắt đó của yêu nghiệt, cô lập tức có chút khẩn trương hỏi.

Lục Cẩm chậm rãi cúi đầu, ở bên tai của cô nhẹ giọng nói: “Nếu có thể, anh thật muốn ở trong này muốn em. Không biết cảm giác chơi đùa tại suối nước nóng, là như thế nào nhỉ?” Yêu nghiệt nói xong, nhẹ nhàng ở bên tai cô thổi một luồng hơi nóng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play