“Tiểu thư nhà ngươi là tiểu thư nhà nào?” Vừa thấy Thẩm Tích Họa rời đi, lập tức có người nhao nhao bước lại hỏi Đông Mạt, ỏm tỏi cả lên, đem Đông Mạt có tính tình dễ chịu cũng phải nổi nóng, “Tiểu thư nhà ta đã có hôn phối.” Tức giận nàng liền quăng ra hai chữ này. Dẫn đầu đi đến phía trước.
“Cái gì? Đã có hôn phối?” Lại chí chóe hỏi lẫn nhau.
“Một nén nhang đã hết.” Thời gian vẽ đã, nha dịch báo giờ cất giọng hô.
Thư pháp, cờ vây cũng cùng thời gian thi với hội họa, chỉ có cầm là ngoại lệ.
Thời gian vừa kết thúc, ở hạng mục đấu cờ có rất nhiều người đều là vẻ mặt cau mày thảm đạm, tùy tiện an bày hai người đánh cờ, ai cũng không biết đối phương có tài nghệ thế nào, không cần nói cũng biết phải hạ gục đối thủ cho bằng được, nếu thời gian hết, còn chưa phân ra thắng bại như vậy sẽ toàn bại. Cho nên ai cũng quyết tâm đưa đối phương vào chỗ chết.
Trong khi các vị giám khảo đang thảo luận vấn đề thắng bại thì tiếng đàn bên hạng mục cầm vang lên, một khúc nhạc động lòng người thổi vào trong tai mọi người.
Ở hạng mục thi này tương đối ồn ào, trong tiếng đàn hỗn độn tiếng đàn của tuyển thủ nào có thể phát ra xuất sắc mới là người thắng, bởi vậy cùng lúc cũng có năm vị cùng nhau tấu đàn.
Thẩm Tích Thư đang ở trong số năm người đang thi đấu, nàng ngồi ngay ngắn, chuyên chú đánh đàn như vậy, âm sắc, khúc phong xa xa vượt qua những người khác, nàng không lấy thứ nhất không ai dám lấy thứ hai.
Thẩm Tích Họa cũng lẳng lặng nghe các nàng tấu đàn, nàng đang đứng đợi kết quả, nhưng nàng cũng không gấp, đối với vẽ tranh nàng nàng luôn luôn thật tự tin, đối với một người thống trị quốc gia mà nói, tranh nàng vẽ tất nhiên sẽ làm cho đương kim thánh thượng vui mừng. Cho nên trên mặt vẫn chưa có sắc thái lo lắng gì.
Nàng chỉ là lẳng lặng lắng nghe Thẩm Tích Thư cầm tấu. Nàng cảm thấy tiếng đàn của nàng ta đúng là không tệ lắm, đúng là thượng thừa. Chẳng qua trong tiếng đàn lại không mang theo chút cảm tình nào, nếu nàng ta đặt tình cảm vào trong đó, tiếng đàn tất nhiên sẽ hay hơn nữa.
Tiếng đàn còn thiếu là linh hồn, làm cho khúc nhạc vẫn là khiếm khuyết rất nhiều.
Nếu đơn giản chỉ nghe cầm nhạc tự nhiên là rất tuyệt.
Mọi người chung quanh cũng bị tiếng nhạc kia almf cho mê hoặc, si ngốc nghe nàng tấu.
Hồi lâu, mỗi một hạng mục những người tham gia đều đã trình lên tác phẩm của mình, kế tiếp chỉ dựa vào nhóm giám khảo tuyển ra người thắng tham gia tiếp hạng mục tiếp theo.
Rất nhiều người đợi hồi lâu, người có thể tiếp tục thi đấu cũng coi như là tương đối nhiều, dù sao vòng thi thứ nhất rất nhiều người đều là lựa chọn hạng mục bản thân tương đối am hiểu đi dự thi. Dự thi có 132 cá nhân, thắng được có 70 cá nhân. Hơn phân nửa.
Kế tiếp, vẫn là có thể tự chủ lựa chọn hạng mục thi.
Thẩm Tích Họa lựa chọn cờ vây, nàng cũng là tùy tiện chọn thôi. Dù sao đối với nàng mà nói loại này cũng không khó, từ nhỏ đã học tập, nói như thế nào thì ở thế kỷ hai mươi mốt cũng sống hơn 20 năm, thời gian học so người nơi này còn nhiều hơn, chỉ với những điểm ấy mà nàng không làm được, vậy Thẩm Tích Họa nàng là kẻ vô dụng, nàng luôn luôn không cho phép bản thân thua người khác.
Chính là không nghĩ tới đối thủ của nàng, thật sự là không đấu lại. Cũng chưa đến một phần ba nén hương đã bại trận. Nàng lại là người thắng nhanh nhất.
Làm cho ban giám khảo cùng tri phủ đều lâm vào kinh ngạc.
Thành tây Vương phu nhân ở bên ngoài nhìn thấy Thẩm Tích Họa lợi hại như thế, trong lòng không khỏi cao hứng lên, xem ra đệ nhất tài nữ lần này chỉ sợ sẽ rơi vào tay cô nường Triệu Tiêu Tiêu.
Vòng thứ nhất nàng đã thông qua, cho nên tất cả mọi người đều biết được tên của nàng là Triệu Tiêu Tiêu.
Trong lòng hy vọng Triệu Tiêu Tiêu có thể thắng được hạng nhất. Bà cũng không muốn Thẩm Tích Thư sắp trở thành quả phụ đứng hạng nhất. Tốt nhất tức chết Thẩm phu nhân, như vậy bà liền cao hứng.
Tuy rằng Toàn nhi nhà bà cũng chẳng có tài cán gì, nhưng cũng là thắng, đang tham gia thi đấu hạng mục tiếp theo.
Thẩm Tích Họa phát hiện có chút nhàm chán, còn tưởng rằng có đối thủ để nàng chơi, kết quả cũng liền như thế, nàng cảm thấy vẫn là cảnh sắc ở nơi này làm cho nàng mê muội.
Nghe bọn họ khảy đàn, không có một ai làm nàng vừa lòng, có lẽ ngoại trừ Thẩm Tích Thư vẫn là tương đối làm cho người ta vừa lòng, cái khác đều so ra kém nàng ta.
Xem ra vị trí đệ nhất tài nữ của Thẩm Tích Thư vẫn là có chút thực lực.
Giờ phút này nàng ta đang mềm mại vẽ tranh, thân mình tuyệt đẹp mê người, mảnh mai, cổ tay trắng noãn, tư thái kia, không một chút nào không hiện sự mềm mại động lòng người, là nam nhân chỉ sợ đều sẽ quỳ gối ở dưới váy nàng ta, đều muốn bảo hộ nàng ta.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT