"Em là ai?" Người thông tin bên kia nhìn thấy Thiên Lý, rõ ràng là lắp bắp kinh hãi.
Thiên Lý trả lời: "Tôi gọi là Thiên Lý, mấy phút trước, trưởng tàu con thoi và vài người điều khiển đều gặp phải tập kích của Lang Chu, bất hạnh lâm nạn."
Nghe được tin tức này, công cụ truyền tin bên kia im lặng một hồi, sau đó là thay bằng một người trung niên có chút già dặn, ông hỏi: "Tình huống cụ thể như thế nào? Bảo vệ trên tàu con thoi đâu? Vì sao lại để cho cháu một đứa trẻ xuất hiện tại trung tâm chỉ huy?"
"Tình huống trên tàu con thoi tạm thời có thể coi như ổn định, bảo vệ đang phải duy trì trật tự, nhóm dị năng giả còn đang bảo hộ trang bị năng nguyên."
"Bảo hộ trang bị năng nguyên?"
"Lang Chu đã phá hủy trang bị năng nguyên số 4 và số 5, không có cách nào xác định chúng có thể mở rộng phạm vi phá hoại hay không. Nếu bị phá hư liên tục, hình thức tự động sẽ bị sửa đổi, tàu con thoi khuyết thiếu người điều khiển kinh nghiệm phong phú, sẽ rơi vào tình trạng không thể khống chế được, hậu quả khó có thể lường trước."
Người trung niên nghe Thiên Lý nói chuyện rõ ràng rành mạch, đã tin được hơn phân nửa, nhưng ông còn cần tiến thêm một bước nữa để xác nhận, liền nói: "Cháu vừa rồi nói cháu gọi là 'Thiên Lý' là đi? Chào cháu, ta là Trung úy Lai Tư, hiện tại xin cháu hãy tìm đội trưởng đội cảnh vệ Khắc Lạc Tháp đến, ta hi vọng có thể giáp mặt nghe cậu ta báo cáo một chút."
Thiên Lý gật đầu đồng ý, mở dụng cụ liên lạc bên trong ra, gọi tên Khắc Lạc Tháp.
Chỉ một hồi sau, Khắc Lạc Tháp võ trang hạng nặng đi vào phòng điều khiển, giải thích và tóm tắt đơn giản tình huống trước mắt với người trung niên.
Người trung niên gật gật đầu, nói: "Trước mắt xem ra chỉ cần cẩn thận phòng bị Lang Chu tập kích, đợi tàu con thoi thuận lợi hạ cánh, mọi người liền an toàn. Nhưng giống như cô bé cháu nói vừa rồi, nếu sau bốn, năm tiếng nữa, Lang Chu liên tục phá hư trang bị năng nguyên, tàu con thoi sẽ rơi vào hoàn cảnh nguy hiểm không có người điều khiển. Hiện tại, các cậu lập tức đưa toàn bộ những duy tu sư (thợ tu sửa) trên tàu con thoi tập trung đến phòng điều khiển, bọn họ tuy rằng không có trải qua huấn luyện kỹ thuật chuyên nghiệp, nhưng cũng vô cùng hiểu biết đối với kết cấu của tàu con thoi, có thể tạm thời thay thế vị trí của người điều khiển."
Thiên Lý âm thầm an tâm, nàng tuy rằng đã tiến hành thẩm tách tàu con thoi, nhưng tàu con thoi không phải là Phiêu phù xa, một người không thể khống chế được, nếu có mấy người quen thuộc với thao tác phụ trợ, vậy sẽ khác.
Người trung niên lại nói: "Tôi sẽ luôn luôn ở bàn điều khiển tiến hành trợ giúp từ xa, có tình huống gì xảy ra nhất định phải kịp thời báo lại. Bốn, năm tiếng tiếp theo sẽ là đoạn thời gian khó khăn nhất phải chịu đựng, chỉ mong tàu con thoi có thể thuận lợi tới nơi, chúc các cậu may mắn."
Thiên Lý gật gật đầu, sau khi đóng cổng thông tin, lập tức truyền thanh hô toàn bộ các duy tu sư trên tàu con thoi đến.
Đội trưởng đội cảnh vệ Khắc Lạc Tháp cũng thông tri cho đội viên, lệnh cho bọn họ hộ tống các duy tu sư an toàn đi tới.
Đột nhiên, Thiên Lý biến sắc, nhanh chóng nhấn nút mở công cụ liên lạc, nhắc nhở nói: "Nhóm dị năng giả phụ cận trang bị năng nguyên số 7 chú ý, có một con Lang Chu tiếp cận đến bên chỗ các anh, xin hãy làm tốt phòng hộ, cẩn thận đề phòng."
Khắc Lạc Tháp nghe vậy, không khỏi kỳ quái hỏi: "Em làm sao biết được? Bên trong máy móc dường như không có trang bị công cụ giám sát."
Thiên Lý không trả lời, chỉ hết sức chăm chú làm quen với hệ thống thao tác tàu con thoi. Mặc kệ có thể dùng được hay không, học thêm một môn kỹ năng cũng là có thêm lợi ích đối với bản thân.
Khắc Lạc Tháp nhún vai, cũng không để ý, hắn đã sớm từ nhóm dị năng giả ở đó biết được cô bé trước mắt này cũng là dị năng giả, tuy rằng không biết cụ thể là cái dị năng gì, nhưng hiển nhiên là loại hình thiên về trí lực, rất có thể là thuộc loại linh giác.
Không bao lâu sau, năm duy tu sư lần lượt được hộ tống đi tới, sau khi nghe Khắc Lạc Tháp giản lược tình huống xong, bọn họ đều lộ ra biểu cảm kinh sợ.
Một người trong đó nói: "Chúng tôi chỉ là duy tu sư thôi! Không hề có kinh nghiệm điều khiển, nếu như không cẩn thận thao tác sai lầm, hậu quả là không thể tưởng tượng được."
Khắc Lạc Tháp nói: "Tình huống trước mắt còn chưa tệ như vậy đâu, gọi các anh tới chỉ là vì phòng ngừa ngộ nhỡ. Bây giờ các anh có thời gian mấy tiếng để làm quen với thao tác, cần phải làm tốt công tác chuẩn bị đầy đủ, toàn bộ tính mạng của hơn một ngàn người trên tàu con thoi đều đặt ở trong tay của các anh."
Vài duy tu sư đưa mắt nhìn nhau, đã chịu tiếp nhận tình huống không thể tránh được này. Nhưng nhìn xung quanh cả căn phòng điều khiển, bọn họ nhất thời không biết nên xuống tay từ chỗ nào.
Thiên Lý đột nhiên xoay người lại, dáng người nàng thấp bé, nhóm duy tu sư khi tiến vào đều không nhìn thấy nàng trong ghế dựa, tận đến lúc này mới phát hiện trong phòng điều khiển ngoại trừ Khắc Lạc Tháp và một thanh niên lạnh lùng ra, vậy mà còn có một cô bé.
"Em ấy là?"
"Tôi giới thiệu cho các anh một chút, đây là Thiên Lý, dị năng giả, vừa rồi chính là em ấy đã chỉ huy."
"?" Nhóm duy tu sư khỏi lộ ra biểu cảm kinh dị và không tín nhiệm.
Khắc Lạc Tháp lại lần lượt giới thiệu với Thiên Lý năm vị duy tu sư này.
Thiên Lý cũng không nhiều lời vô nghĩa, trực tiếp mở miệng hỏi bộ phận công tác kiểm tra tu sửa mà mấy người này phụ trách chủ yếu.
Duy tu sư thuận miệng trả lời. Nếu không phải biết đối phương là một dị năng giả, bọn họ chắc chắn sẽ không có cái sắc mặt tốt gì.
Thiên Lý lại thật sự nghe một cách cẩn thận và nghiêm túc, sau khi nghe xong, nàng suy tư một hồi, sau đó trực tiếp phân phó nói: "Kiều Trì, Lí, các anh phụ trách rada theo dõi, chú ý cặn kẽ những nhân tố gì sẽ ảnh hưởng đến điều kiện phi hành; Thái Lặc, Nội Đăng phụ trách điều chỉnh cân bằng cho tàu con thoi; Tiếu phụ trách ghi lại số liệu lên xuống của động lực, bao gồm cả tình trạng tiêu hao của năng nguyên. Tôi thì phụ trách điều khiển chỉ huy trung tâm của tàu con thoi và thông tin."
Năm duy tu sư nghe xong, nhất thời đều không có phản ứng.
"Còn vấn đề gì sao?" Thiên Lý hỏi.
Mấy người đồng loạt lắc đầu. Trên thực tế bọn họ đang ở trong trạng thái vô cùng khiếp sợ, cô bé này chỉ hỏi một chút về sở trường của bọn họ, đã có thể ở trong một khoảng thời gian ngắn như vậy an bày bọn họ đến vị trí thích hợp. Điều này cũng nói lên rằng nàng không chỉ có tư duy nhạy bén, đầu óc bình tĩnh, hơn nữa còn có chút quen thuộc đối với hệ thống thao tác của tàu con thoi.
Kiều Trì nhịn không được hỏi: "Thiên Lý, tiểu thư Thiên Lý, trước kia em đã từng điều khiển qua tàu con thoi?"
"Có lẽ." Thiên Lý quay ghế dựa lại bàn điều khiển, trả lời một câu kiểu nước đôi, thản nhiên nói, "Chúng ta cách lục địa còn khoảng chừng 4 giờ 25 phút, không có thời gian để lãng phí nữa."
Năm duy tu sư liếc mắt nhìn nhau một cái, đều đi vị trí được an bày ngồi xuống ổn định.
Bọn họ cảm giác có chút xấu hổ, vài người đàn ông trưởng thành còn không bình tĩnh bằng một cô bé.
Lúc này Khắc Lạc Tháp nói: "Tôi gọi hai bảo vệ đến bảo hộ mọi người, tuyệt đối không thể để thảm kịch của nhóm trưởng tàu lại tái diễn."
Thiên Lý cũng không quay đầu lại nói: "Anh trai tôi cũng là dị năng giả, anh ấy sẽ bảo hộ chúng tôi, xin đội trưởng Khắc Lạc Tháp hãy đi ra ngoài phối hợp chỉ huy đi, một khi có tình huống nguy hiểm, việc đầu tiên phải trấn an hành khách cho tốt mới là quan trọng nhất."
Khắc Lạc Tháp nhìn Tra Nhĩ luôn luôn đứng yên ở một góc, lại nhìn thoáng qua Thiên Lý một cái thật thâm sâu, sau đó chào một tiếng liền đi ra ngoài.
Thiên Lý phân chia tinh thần ra mà làm, vừa làm quen với hệ thống điều khiển, vừa lưu ý hướng đi của mấy con Lang Chu.
Mấy người xung quanh chỉ nhìn thấy tay của Thiên Lý vung lên trên màn hình, thành thạo kiểm tra các mục số liệu, đồng thời còn có thể lưu ý cung cấp cho các dị năng giả tin tức của Lang Chu, chỉ huy cách không (từ xa). Bọn họ từ khiếp sợ cho đến chết lặng, thầm nghĩ: Dị năng giả thật sự là đáng sợ...
Sắc trời dần dần tối, tinh thần dần nặng nề. Mọi người bình an vượt qua hai tiếng, trong lúc bớt chút thời gian ăn uống, tinh thần có hơi thả lỏng.
Nhưng chỉ có Thiên Lý biết, ba con Lang Chu đã phân chia xong khu vực thống trị của mình, trong hành lang và lối đi dày đặc mạng nhện, mỗi một lần càng khó đi qua hơn. Cùng lúc đó, Lang Chu đã trưởng thành đến giai đoạn thứ hai, hình thể gia tăng gấp hai lần, tính ăn mòn của nước bọt càng trở nên mạnh hơn. Bên trong tàu con thoi đã có rất nhiều nơi bị chúng ăn mòn đến gồ ghề, vô cùng may mắn đó là mỗi một khu vực đều có thể vận hành độc lập, nhưng địa phương bị ngăn cách lại dường như trở thành một mảnh đất chết. Người bị nhốt ở chỗ nghỉ gần như đều trở thành đồ ăn nuôi dưỡng bị nhốt của Lang Chu. Theo thời gian trôi qua, hiệu suất bảo vệ và cứu viện của dị năng giả và bảo vệ càng lúc càng thấp, phần lớn mọi người đều chỉ có thể chậm rãi chờ đợi cái chết.
"Nguy hiểm!" Thiên Lý mở công cụ liên lạc ra, vội vàng la lên, "Số 11, Lang Chu đang ở ngay phía dưới tấm chắn, tốc độ di chuyển đặc biệt nhanh, các anh..."
Lời còn chưa nói xong, chỉ nghe thấy một tràng tiếng kêu thảm thiết bên trong công cụ liên lạc, sau đó là tiếng đánh nhau hỗn loạn, máy tính tùy theo đó phát ra tiếng cảnh báo.
"Số 5 xin chú ý, Lang Chu đang tới gần! Số 7..." Thiên Lý âm thầm kinh hãi, ba con Lang Chu vậy mà lại đồng thời phát động công kích đến ba địa phương khác nhau, chẳng lẽ chúng còn có cả tính tổ chức nữa sao?
Thiên Lý nhắc nhở cũng làm cho dị năng giả tăng thêm được vài phút thời gian để chuẩn bị, tốc độ của Lang Chu vượt qua dự đoán của mọi người, hơn nữa thân hình chúng linh hoạt, giỏi lợi dụng hoàn cảnh, dị năng giả căn bản không có cách nào bắt giữ được bóng dáng của chúng nó một cách chuẩn xác.
Từ lúc bắt đầu chiến đấu, máy tính đã liên tiếp phát ra cảnh báo. Bên trong tàu con thoi đã không chỉ có tổn thất do Lang Chu ăn mòn, mà còn có cả thiệt hại do dị năng giả kích phát dị năng tạo thành.
Đột nhiên, toàn bộ đèn biểu hiện ở phòng điều khiển tắt hết, mọi người ngay lập tức liền rơi vào một mảnh tối đen.
5 giây sau, đèn biểu hiện lại sáng lên.
Chưa để mọi người kịp thở phào một hơi, chợt nghe được tiếng kêu kinh hoảng của Lí: "Thiên Lý, rada xuất hiện dị thường."
Thiên Lý dùng cảm giác xem xét một vòng, nghiêm túc nói: "Không phải rada xuất hiện vấn đề, mà là tàu con thoi đang chuyển đổi hình thức."
Quả nhiên, chỉ trong vài giây, thanh âm điện tử lạnh như băng của máy tính liền vang lên: "Năng nguyên hao tổn hơn 60%, tàu con thoi số LEO1317 sẽ tiến vào hình thức thủ động trong vòng 10 giây sau. Xin hãy mau chóng sửa chữa và bổ sung năng lượng, nếu không sau 3 tiếng nữa, tàu con thoi sẽ không thể vận hành bình thường. Thời gian bắt đầu đếm ngược: 5, 4..."
Công cụ thông tin mở ra, Trung úy Lai Tư tại bàn điều khiển xuất hiện trên màn hình, sắc mặt ông nghiêm trọng nói: "Số LEO1317, mọi người đã tiến vào hình thức thủ động sao?"
"Đúng vậy." Thiên Lý nói, "Lang Chu trưởng thành nhanh hơn so với dự đoán, chúng nó vô cùng mẫn cảm đối với năng nguyên, đã liên tiếp phá hủy vài cái trang bị năng nguyên, tạo thành hao tổn năng nguyên nghiêm trọng."
"Được, mọi người hãy nghe đây, tiếp theo tôi sẽ phụ trách thao tác chỉ huy từ xa."
Thiên Lý bình tĩnh gật gật đầu.
5 người còn lại ngồi nghiêm chỉnh, vẻ mặt khẩn trương.
"Hiện tại bắt đầu..."
Thiên Lý hết sức chăm chú nghe mệnh lệnh của Trung úy Lai Tư, động tác thành thạo tiến hành thao tác, lần lượt điều chỉnh tất cả các hạng cơ năng của tàu con thoi đến trạng thái tốt nhất, đồng thời chú ý biến hóa của các số liệu khác, đôi khi thậm chí trước lúc đám người Kiều Trì thông báo đã làm ra lựa chọn chính xác.
Những người khác không có thời gian chú ý việc này, nhưng người luôn luôn chú ý bọn họ - Trung úy Lai Tư lại nhìn thấy rành mạch trong màn hình, không chỉ như vậy, cô bé lại còn có thể lưu tâm cung cấp hướng đi của Lang Chu cho nhóm dị năng giả khống chế tình hình bên ngoài.
Trung úy Lai Tư không khỏi âm thầm kinh hãi: Cô bé này rốt cuộc là ai? Dị năng giả loại hình trí lực ở độ tuổi như thế có thể có trí tuệ như vậy sao?
Đúng lúc này, Thiên Lý đột nhiên ngừng động tác trên tay, chuyển hướng nhìn lên một phương hướng nào đó trên đỉnh tường.
"Tra Nhĩ, cẩn thận."
Luôn luôn ngồi xổm góc vẽ vòng tròn, Tra Nhĩ phút chốc đứng lên, thân hình vừa động đã nhảy lên mặt tường, móng ngón tay giữa cắm vào trên đỉnh vách.
Chỉ nghe thấy một tiếng “chit”, Lang Chu trốn ở nơi đó bị thương bỏ chạy.
Thiên Lý thầm kêu đáng tiếc, đồng thời không thể không nghênh đón một cục diện tệ hơn, con Lang Chu kia đã để lại dịch ăn mòn trên mấy đường dẫn chủ yếu...
Thiên Lý nói: "Mọi người ngồi vững!"
Nàng nắm chốt an toàn thật chặt, hai tay đỡ bàn điều khiển bên cạnh.
Còn chưa hiểu được ý tứ của những lời này, cả con tàu con thoi đột nhiên chấn động mãnh liệt, đầu của mọi người giống như bị người khác nện mạnh, suýt chút nữa là ngất xỉu. So với bọn họ, hành khách bên ngoài còn thảm hại hơn, tất cả đều ngã lăn trên mặt đất, tiếng kêu sợ hãi nổi lên bốn phía.
"Sao lại thế này?" Trung úy Lai Tư vội hỏi.
"Số liệu phản hồi không có cách nào cân bằng, phỏng chừng là đường ngắn." Thái Lặc xoa xoa đầu, cắn răng trả lời.
"Rada báo sai, số liệu xuất hiện hỗn loạn." Kiều Trì cũng sợ hãi kêu ra tiếng, sắc mặt hắn trắng bệch nói, "Xong rồi, tôi đã hoàn toàn rơi vào trạng thái không kiểm soát được. Hiện tại là đêm muộn, cường độ sức gió ở cấp 6 trở lên, tầm nhìn: 0."
"Hơn nữa, năng nguyên chỉ còn lại có 10%, với tình huống trước mắt, nhiều nhất chỉ có thể duy trì phi hành được 20 phút." Tiếu bổ sung.
Trung úy Lai Tư nghe thấy mấy điều này, nhịn không được cởi mũ, lau vầng trán đã toát ra mồ hôi lạnh.
Hai tay Thiên Lý vẫn cân bằng đặt ở trên bàn điều khiển, lẩm bẩm nói: "Khoảng cách chạm đất chỉ cần 25 phút ..."
Cách nàng gần nhất - Kiều Trì nghe vậy, cười khổ nói: "25 phút? Đừng nói còn 25 phút, cho dù chỉ còn 5 phút, dưới loại ánh sáng này, chỉ dựa vào đèn dẫn đường của bàn điều khiển, chúng ta gần như không có khả năng thành công hạ cánh dưới hình thức thủ động. Huống hồ, năng nguyên chỉ còn có thể chống đỡ 20 phút, chúng ta chết chắc rồi."
Nàng còn chưa muốn chết! Thiên Lý thở sâu một hơi, nhắm mắt lại, lẳng lặng cảm giác hết thảy ở bốn phía, tình huống hỗn loạn bên ngoài, dị động của Lang Chu, tiếng cảnh báo của máy tính... Dường như đều đã đi xa.
Lúc nàng mở mắt ra lần nữa, biểu cảm đã trở nên dị thường bình tĩnh.
Nàng vươn tay, đột nhiên cắt đứt tất cả các trang bị năng nguyên không quan trọng, ngoại trừ phòng điều khiển và nhà ăn tụ tập hành khách ra, các địa phương còn lại tất cả đều chìm vào bóng tối.
"Em làm gì?" Đám người Kiều Trì kinh sợ hỏi.
"Tôi muốn mở hình thức chiến đấu của tàu con thoi." Ngón tay của Thiên Lý không ngừng nghỉ, bắt đầu tự mình sửa chữa số liệu.
"Em điên rồi? Hình thức chiến đấu? Với lượng năng nguyên tiêu hao lúc này, mở hình thức chiến đấu ra, chúng ta rất có khả năng sẽ rơi xuống và bị hủy hoại mà không có thông tin."
"Tôi cần là tốc độ của hình thức chiến đấu." Cố gắng tìm đường sống trong chỗ chết.
Thiên Lý bình tĩnh nói: "Tôi sẽ tập trung năng nguyên, nếu có thể hạ cánh trong vòng 5 phút, chúng ta có thể sống sót."
Trung úy Lai Tư lúc này mới lấy lại tinh thần, vội vàng nói: “Các người không có rađa, làm như vậy chỉ có một con đường chết mà thôi! Hơn nữa thao tác của hình thức chiến đấu vô cùng phức tạp, chỉ hiểu được thao tác trụ cột thì các người căn bản không có cách nào phối hợp với người khác."
Thiên Lý chớp mắt, nói: "Cho nên tôi đang sửa chữa số liệu, sửa hình thức tổ hợp thành hình thức một người thao tác."
Trung úy Lai Tư há rộng miệng, vẻ mặt hoảng sợ.
Cô bé này, thật sự là điên rồi đi? Tạm thời sửa chữa số liệu? Dưới tình huống không có rada, cưỡng chế hạ cánh trong 5 phút bằng hình thức chiến đấu?
Cô bé cho rằng đây là trò chơi sao?
Không đợi Lai Tư tiếp tục nói, Thiên Lý đã cắt đứt công cụ thông tin.
Đồng thời trong máy tính truyền ra thanh âm: "Hình thức chiến đấu đã được khởi động, thời gian 10 giây đếm ngược bắt đầu..."
Những người còn lại đã hoàn toàn đờ đẫn.
Thiên Lý tự giễu cười: Thì ra ngay cả chính mình cũng có tiềm chết trở thành kẻ điên rồ.
+++
Tác giả có chuyện muốn nói: Cám ơn đại gia địa lôi ~~
Nguyệt nhã phong uyển ném một chỗ lôi
Bùi lan ném một chỗ lôi
Nguyệt xa nguyệt ném một chỗ lôi
Editor có chuyện muốn nói: Chóng mặt a.....
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT