*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Hangleo_queen

Xung quanh sân bay quốc tế là một mảng yên tĩnh, một chiếc máy bay từ Trung Quốc vừa hạ cánh, Lộ Thần Tây và Mạc Diệp Thanh xuống máy bay, nhanh chóng mở điện thoại.

"Chị dâu nhỏ mất tích ở nhà ga."

"Mục Nhĩ, Trì Mộc Nhiên bốn cô ấy biến mất khỏi nhà ga, gặp đại ca thì báo."

Hai người cùng lúc nhìn thấy nội dung tin nhắn gửi đến, Lộ Thần Tây thấy Mạc Diệp Thanh sắc mặt chợt biến đổi, xoay người về chỗ bán vé, cùng lúc gọi điện cho Phong Dã Hồi. Người đi theo không hiểu lý do, Lộ Thần Tây đi theo Mạc Diệp Thanh, mua vé gần nhất quay trở về.

Phong Dã Hồi cùng lúc đang mang người tới địa bàn Tước gia: "Đầu rắn không liên lạc được, phương thức liên lạc với Tước gia, không tra được."

Con người Mạc Diệp Thanh u tối, môi mím chặt thành một đường, cúp điện thoại.

Mạc Diệp Thanh và đầu rắn cùng có vị trí như nhau, chính là trên vạn người, mặc dù là người cùng trên con đường này, Mạc Diệp Thanh cũng không tiếp xúc với kiểu người nhỏ nhen như vậy, quá táng tận lương tâm, cho nên chưa từng cùng những người đó lui tới, càng không có phương thức liên lạc với bọn họ.

Mục Nhĩ không tìm được, nếu là rơi vào tay đầu rắn, sợ là lành ít dữ nhiều, anh không dám nghĩ đến, Mục Nhĩ sẽ gặp thể loại hành hạ nào.

Trong mấy giây suy nghĩ, dưới tình thế cấp bách, Mạc Diệp Thanh gọi cho người con thứ tư của Lục gia, người quản lý "Lăng Vân hội", Lục Tứ.d!đ~l%[email protected]đ

Lăng Vân hội là một bang lớn, thế lực đều rải ở khắp nơi trên thế giới, thuộc tầng lớp những người thống trị, lại đứng đầu, có bang phái nào không phải chịu sự bành trướng của Lăng Vân hội? Tập đoàn bọn họ, trước sự mạnh mẽ của như vậy, Lão gia tử cũng phải thu bớt khẩu khí với vị Lục Tứ trẻ tuổi này.

Nhưng là tính khí của Lục Tứ có chút kì lạ, nhìn như thư sinh nho nhã, kì thực thâm tàng bất lộ, làm cho người ta không thể nhìn thấu.

Không thể không nói, Lục Tứ và Mạc Diệp Thanh có điểm chung, đều không thích khoa trương, muốn khiêm tốn làm việc.

"Động vào đầu rắn không tốt lành gì."

Ở tiệm nhỏ trong rừng, Lục Tứ đang cùng người nhà ăn cơm tối, nghe giọng điệu Mạc Diệp Thanh, không khó nhận ra, anh ta không có ý định từ bỏ.

Người phụ nữ của mình không biết tại sao lại bị bắt, còn chưa rõ kết quả thế nào, suy nghĩ một chút, nói đến tên người kia, anh liền hận thấu xương, hận không thể giải quyết đầu rắn.

Huyền Đẩng Đẩng thấy Lục Tứ rời bàn ăn đến bên cạnh nghe điện thoại, xách váy lên, nép sau lưng anh nghịch ngợm, vểnh tai nghe âm thanh trong điện thoại: "Lục đại ca, tôi mới vừa nhớ ra, ngoài người phụ nữ của tôi, còn có ba người."

Lục Tứ lạnh mặt: "Tôi không có hứng thú."

Mạc Diệp Thanh xoa huyệt thái dương: "Anh sẽ cảm thấy hứng thú, trong đó có người gọi là Quy Tư, cùng Tiểu Mục Nhĩ nhà tôi là bạn tốt, các cô ấy ở chung một chỗ."

Huyền Đẩng Đẩng nghe đến tên Quy Tư, nhích về phía sau lưng Lục Tứ thêm một chút, rồi dứt khoát nhảy thẳng đến sau lưng anh, lỗ tai đặt ở tay anh đang cầm điện thoại.

Lục Tứ nhíu mi, một tay kéo cánh tay vợ mình, một tay cầm điện thoại: "Cậu chắc chắn?"

Quy Tư? Đó là vợ chưa cưới của Lục Nhị nhà bọn họ! Cho Lục Nhị biết, chỉ có chết!

Huyền Đẩng Đẩng nghe không rõ lời của Mạc Diệp Thanh, vươn tay đoạt lấy điện thoại trong tay Lục Tứ, Mạc Diệp Thanh giọng điệu có vẻ lực bất tòng tâm, vô cùng đau đớn: "Đúng vậy, còn có Trì Mộc Nhiên và Đường Tiểu Náo."

"Cậu nói ai? Còn có Trì Mộc Nhiên?" Huyền Đẩng Đẩng trực tiếp hỏi người ở đầu dây bên kia, cô cũng không rõ người gọi điện là ai.

Lục Tứ đen mặt, mặc cho cô quấy rối, chỉ cần nhắc tới Trì Mộc Nhiên, Huyền Đẩng Đẩng không hề có

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play