“Tiểu Mộc Nhĩ......”

Một tiếng gọi khe khẽ, Đường Tiểu Náo không tự chủ được nổi hết da gà, không chịu được nhấc chân bước giả bộ đi ra ngoài xách túi hành lý còn lại của Mục Nhĩ.

Sau khi Mạc Diệp Thanh gọi cô là “Tiểu Mục Nhĩ” cô chưa từng cho bất cứ ai gọi cô như vậy. Bây giờ Nhiễm Tái Tái lại gọi như vậy khiến cho Mục Nhĩ chột dạ.

Nhưng nghĩ lại, Mục Nhĩ không thể không nói “Tiện nhân, mình biết cậu muốn tốt cho mình, nhưng mà cậu cũng biết mình đối với cậu như anh em, mình đã có người trong lòng, hiện tại mình đã có bạn trai! Cậu cũng sẽ rất nhanh có bạn gái thôi!”

Nói xong cô còn khẽ cười với Nhiễm Tái Tái!

Phản ánh trong đôi mắt Nhiễm Tái Tái nụ cười ấy sao mà đẹp đẽ.

Mục Nhĩ không đành lòng nhìn ánh mắt đau thương của Nhiễm Tái Tái, cố ý vui mừng nói với anh ta “Nói cho cậu biết, đàn anh chủ động kết giao với mình, cậu không biết mình vui thế nào đâu.”

Vốn nghĩ rằng không nói gì trong thời gian dài thì Nhiễm Tái Tái sẽ không như vậy nữa, sẽ có người yêu, đến lúc đó cậu sẽ khoe khoang bạn gái với cô.

Nhưng hiện tại Mục Nhĩ không thể không nói, cô phát hiện ra Nhiễm Tái Tái không còn giống như trước, bắt đầu biết so đo tính toán từng chút một.

Cô cảm thấy nguy hiểm.

Cô không muốn vứt bỏ tình cảm bạn bè với Nhiễm Tái Tái, không muốn xảy ra chuyện cực đoan, đã từng có bao nhiêu người bạn vì xảy ra chuyện mà trở mặt, Mục Nhĩ không muốn cô và Nhiễm Tái Tái cũng như vậy.

Mục Nhĩ nhỏ mọn, sao Nhiễm Tái Tái có thể không nhìn ra, nhưng......cậu không muốn cô phải chịu khổ.

Nếu như hôm nay cậu cứ đi như vậy thì cô sẽ thật sự ở đây.

“Cậu và bạn cậu ở chung mình tuyệt đối sẽ không tới quấy rầy, mình đưa hết cả chìa khóa dự phòng cho cậu còn không được sao?” Nhiễm Tái Tái nghiêm mặt, cực kỳ nghiêm túc.

Làm cho Mục Nhĩ không khống chế được bật cười.

Sắc mặt Nhiễm Tái Tái càng thêm khó coi, Mục Nhĩ không cẩn thận phun nước miếng khiến Nhiễm Tái Tái ghét bỏ cô, nhìn chằm chằm cô, nghe cô nói từng chữ một “Cậu không sợ bạn gái cậu tới tìm tôi sao? Ngộ nhỡ cô ấy tưởng tôi là kẻ thứ ba thì sao, hai chúng ta không nên tạo án lớn!”

Nhiễm Tái Tái không có “bạn gái” chính thức, nhưng cậu ta thật sự có rất nhiều bạn gái, Nhiễm Tái Tái sẽ không biết rằng mấy người phụ nữ bên cạnh cậu ta nhìn cô chằm chằm.

Đường Tiểu Náo từ bên ngoài quay lại, thấy sắc mặt Nhiễm Tái Tái, còn có khuôn mặt như muốn lấy lòng của Mục Nhĩ, cười nói “Cậu cứ thoải mái đi, mặc dù chỗ tôi không tốt lắm nhưng tôi sẽ không bạc đãi cậu ấy.”

“Tôi không có ý đó”. Nhiễm Tái Tái mặt không thay đổi nói. Vào lúc này cậu ta mới ý thức được, vừa rồi vì muốn Mục Nhĩ rời khỏi đây mà cậu ta đã nói rất nhiều lời quá đáng.

“Xin lỗi, vừa rồi tôi nói hơi quá lời, xin đừng để bụng.”

Đối với việc Nhiễm Tái Tái đột nhiên thay đổi thái độ Đường Tiểu Náo rất bất ngờ, lúng túng vò đầu “Không sao, Mục Nhĩ ở đây cậu cứ yên tâm.”

Chuyện đã như vậy Nhiễm Tái Tái cũng không thể ở lại dây dưa với Mục Nhĩ đành phải dắt “Tiểu Bất Điểm” rời đi.

Chỉ là cậu tuyệt đối sẽ không để Mục Nhĩ ở chỗ này, hôm nay cô dọn đồ xong sẽ tới trường, không có người ở, được, lần sau quay lại chính là chiều thứ năm tuần sau, cậu có nhiều thời gian chuẩn bị.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play