Bụng dưới có một cỗ lửa nóng chậm rãi lủi lên, cảm giác cũng không xa lạ. Quay về đường xưa của Vệ Thanh Phong sao? Ngay lúc Trạch Ninh chuẩn bị cười lạnh một tiếng bắt đầu chống đỡ dục hỏa, thanh âm truyền ra từ trong microphone chân thực làm cho Trạch Ninh sợ hãi.

“Trong căn phòng này có năm cameras, sẽ không góc chết mà ghi lại tất cả mọi chuyện. Tám màn hình công cộng trong nhà ta sẽ chi tiết tiếp sóng trạng thái của ngươi, cũng có nghĩa là tất cả mọi người trong nhà này đều có thể nhìn thấy bộ dáng của ngươi, mặc kệ là nữ giúp việc hoặc là vệ sĩ. Nếu như ngươi không kêu ngừng, ta sẽ làm cho ngươi thực hưởng thụ loại trạng thái này, theo tình huống mà định ta mới có thể đem tần số nhìn thả lên trên mạng.”

Hạ thân đã bị dược vật kích thích mà hoàn toàn đứng thẳng lên, nhưng đầu óc lại hoàn toàn không để ý đến tình dục. Trạch Ninh bị lời nói của Lạc Dục Đan kích thích đến toàn bộ đầu óc đều là chỗ trống, công khai nhục nhã như vậy, không lưu tình giẫm lên như vậy, làm cho cả người y không nhịn được mà run rẩy.

Phải! Y chính là một cái tính nô hèn mọn, vì Ngô Hạo y có thể vứt bỏ tất cả lễ nghĩa liêm sỉ thuộc về nhân loại. Nhưng kia chỉ là vì Ngô Hạo! Ở trước mặt người khác y vẫn là một sát thủ vô cùng kiêu ngạo, một sát thủ lấy mạng người trong giây lát. Y như thế nào có thể chịu được nhục nhã như vậy…Lạc Dục Đan sao có thể như thế giày xéo y, cho dù là Vệ Thanh Phong cũng sẽ không nhục nhã y như vậy…

Hơn nữa thân thể này chính là thuộc về Ngô Hạo, lại như thế nào có thể bị người đùa bỡn như vậy?

Oán hận hướng camera nhìn thoáng qua, Trạch Ninh biết chính mình bất lực, nhiều ngày như vậy lần đầu tiên y tuyệt vọng nhắm hai mắt lại.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play