Tịch Lạc Ninh lần đầu tiên tổ đội cùng Vũ Trụ Thần Thoại.
Vũ Trụ Thần Thoại, Thản Nhiên Tiêu Sái, Công Tử Phong Lưu, Nhị Thủ Yên, Tần Ngọc Thanh, mấy người này là những người thăng cấp nhanh nhất trong bang, cũng là tổ đội cố định, nhưng thời gian bọn họ online lại không lâu.
Một ngày online tuyệt không hơn tám tiếng, bình thường luôn ở khoảng bốn đến năm tiếng.
Hai năm nay, lượng công việc của Tịch Lạc Ninh giảm rất nhiều. Mặc dù không cố định, nhưng thời gian anh online tuyệt đối không ít hơn so với bọn họ, thế nhưng chẳng hiểu sao vẫn không thể đuổi theo bọn họ được.
Tịch Lạc Ninh thực sự rất hiếu kì, không hiểu bọn họ chơi như thế nào.
Trước khi vào phó bản, Vũ Trụ vốn ít nói lại lên tiếng.
[Nhóm] [Vũ Trụ Thần Thoại]: Tiêu Sái phân thuốc, Chiến sĩ phụ trách kháng quái, Mục sư chú ý máu, Thợ săn thả diều, để ý máu của chính mình, nhất định sẽ phải qua cửa thứ hai
Thả diều: giữ một khoảng cách nhất định để dẫn quái theo mình, giống như thả diều
Vũ Trụ Thần Thoại vừa nói xong, Tịch Lạc Ninh đã nhận được giao dịch thuốc từ Thản Nhiên Tiêu Sái, số lượng không ít. Biết rõ muốn tới SD, Tịch Lạc Ninh cũng tự chuẩn bị mấy tổ, nhưng nếu Thản Nhiên Tiêu Sái đã phân, anh cũng sẽ không từ chối, thuốc không ngại nhiều.
Mục sư trong bang rất ít, có cũng chỉ lo thêm máu cho chiến sĩ cùng kị sĩ nên rât ít thời gian để ý đến người khác.
[Nhóm] [Thản Nhiên Tiêu Sái]: ok rồi
[Nhóm] [Vũ Trụ Thần Thoại]: Vào
Vũ Trụ Thần Thoại cũng coi như biết tính toán, lời của hai người dường như đồng thời nhảy ra.
Vào phó bản, Vũ Trụ Thần Thoại ra lệnh, chiến sĩ trực tiếp xông vào đám quái. Crayon Shin-chan rõ ràng chậm hơn Thần Thám nửa nhịp.
Tịch Lạc Ninh nghĩ thầm, không hổ là đội ngũ cố định. Nhưng tay cũng không ngừng lại.
Ở dọc đường cửa thứ nhất quái nhỏ cũng không mạnh lắm, nhưng chính là rất nhiều.
Bọn họ căn bản không rảnh tay để đánh chữ, đoàn người trầm mặc đến trước mặt lão Tam.
Lão Tam là một thạch đầu nhân, thân thể cồng kềnh không đủ nhanh nhẹn, nhưng da dày máu trâu, công kích lại không kém. Bên cạnh nó còn mang theo hai tiểu đệ.
[Nhóm] [Vũ Trụ Thần Thoại]: Cà Phê, Tiểu Sửu dụ tiểu đệ rời lão Tam. Chúng ta lên, Tàn Thuốc canh đúng thời cơ đánh lén, chú ý máu
Tịch Lạc Ninh cùng Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung đều là thợ săn, nhanh nhẹn cao, lại là công kích xa, nhận trách nhiệm dụ quái chạy vòng không hề khó, nhưng thợ săn da không dày, rất dễ gặm đất.
Tịch Lạc Ninh bắn thẳng một mũi tên đến một tiểu đệ của lão Tam, rồi xoay người bỏ chạy.
Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung cũng không chậm, đi theo dẫn dụ một tiểu đệ khác.
Bọn Vũ Trụ Thần Thoại canh đúng thời cơ xông lên ngăn lão Tam, tập trung hỏa lực công kích.
Da lão Tam cho dù có dày đi chăng nữa cũng không chống lại được oanh tạc của hỏa lực cường đại này. Rốt cuộc thét lên một tiếng, ngã xuống.
[Nhóm] [Vũ Trụ Thần Thoại]: Hoa Sen cùng Thần Thám đi qua bên Cà Phê.
Thần Thám phản ứng nhanh, chạy tới giúp đỡ.
Tiểu đệ lão Tam vẫn một mực đuổi đánh Tịch Lạc Ninh. Anh cho dù có chạy trốn nhanh thì vẫn bị gõ mấy cái.
Nếu như Thần Thám không chạy tới nhanh, cơ thể nhỏ bé kia của Tịch Lạc Ninh thiếu chút nữa đã bị tiểu đệ của lão Tam quật ngã.
[Nhóm] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Tiểu đệ của lão Tam nhìn có vẻ đần độn thế mà chạy so với thỏ còn nhanh hơn ⊙﹏⊙b
[Nhóm] [Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung]: Đồng cảm. Tiểu đệ, nó phi lễ tui. Tui để dành tấm thân xử nam này cho vợ tương lai mờ /(ㄒoㄒ)/
[Nhóm] [Công Tử Phong Lưu]: … Cậu có thể hổ thẹn chút không, có thể hèn mọn hơn chút không?
[Nhóm] [Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung]: ╭ (╯^ ╰)╮ Cậu một tên gieo tình khắp nơi làm sao hiểu được trái tim của một thiếu nam thuần khiết như tui chứ!
[Nhóm] [Công Tử Phong Lưu]: Trái tim thiếu nam… Chuyển chức rồi hả?
Vẫn luôn có một loại truyền thuyết. Đàn ông 20 tuổi là xử nam thì được gọi là ma pháp sư tập sự, 25 tuổi mà vẫn còn là xử nam thì được chuyển chức thành ma pháp sư chính thức, 30 tuổi trở lên thì được gọi là ma pháp sư cao cấp.
[Nhóm] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Phong Lưu, tên con trai có trái tim thiếu nam thuần khiết này đã sớm trở thành ma pháp sư cao cấp rồi.
[Nhóm] [Công Tử Phong Lưu]: Ma pháp sư cao cấp. Thất kính thất kính!
[Nhóm] [Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung]: Mặc dù tui không phải là cao cấp mà chỉ là tập sự nhưng tui là ma pháp sư, đó là vinh dự của tui. Dáng vẻ này, các cậu… hừ!
[Nhóm] [Công Tử Phong Lưu]: Sao có thể chứ. Thế nhưng đầu năm nay không phải ai là ma pháp sư thì cũng có thể nói người đó thuần khiết nha. Không là ma pháp sư cũng có thể có trái tim thuần khiết. Trái lại…
[Nhóm] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Ma pháp sư cũng có thể là tên chúa của lăng lơ nha ^^
[Nhóm] [Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung]: Mới vừa thăng làm kiến tập (^o^)/
[Nhóm] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Đời này tôi không có cách nào kiến tập ╮ (╯╰)╭
[Nhóm] [Công Tử Phong Lưu]: –||| Cà Phê, chú so với anh còn phong lưu hơn
[Nhóm] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Đó là một điều tốt đẹp ngoài ý muốn ^^
Thật sự là điều tốt đẹp ngoài ý muốn mà. Chậm mấy ngày nữa thôi, anh biến thành ma pháp sư kiến tập rồi.
Thế nhưng, Địch Vân cũng như vậy, huề nhau.
[Nhóm] [Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung]: Tình một đêm?
[Nhóm] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Không phải. Là mối tình đầu.
[Nhóm] [Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung]: Không công bằng aaaaaaaa. Ông đây ngay cả bàn tay nhỏ bé cũng chưa từng được nắm qua. Cậu thế mà đã rồi! Cà Phê, vì cái lông gì mà cậu gọi là Cà Phê Mất Khống Chế vậy. Phải kêu là Nửa Người Dưới Mất Khống Chế mới đúng chứ?
[Nhóm] [Công Tử Phong Lưu]: Chậc chậc, không ngờ rằng người chín chắn nhất trong mắt tui lại không thành thật như vậy!
[Nhóm] [Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung]: Cậu từ góc cống nào nhìn thấy cậu ta đàng hoàng chứ? Tui đây thuần khiết, ngây thơ sao không thấy? Thời buổi này con gái đều mù mắt rồi!
[Nhóm] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Thiếu nam, nhóc cho rằng anh là cưng à. Còn không khống chế được nửa người dưới nữa chứ.
[Nhóm] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Thiếu nam, kẻ thuần khiết ngây thơ như nhóc ấy mà, chỉ sợ không có cô gái nào muốn đâu. Tìm đàn ông tốt gả đi! Lại nói, nhóc hủy gương mặt, sợ rằng không có nhiều đàn ông thích đâu. Tốt nhất nên mua một cái bảo hiểm dưỡng già đi. Tránh cuộc đời cô độc sau này, bị vứt xác ra ngoại ô.
[Nhóm] [Công Tử Phong Lưu]: …
[Nhóm] [Công Tử Phong Lưu]: Cà Phê, cậu thực độc!
[Nhóm] [Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung]: (╰╯)# Đồng tính toàn bộ đi chết đi!!!
[Nhóm] [Nhị Thủ Yên]: Cậu mới đi chết!
[Nhóm] [Tần Ngọc Thanh]: Cậu mới đi chết!
[Nhóm] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Cậu mới đi chết!
[Nhóm] [Công Tử Phong Lưu]: Cậu mới đi chết!
[Nhóm] [Tớ Thích Crayon Shin-chan]: Cậu mới đi chết!
[Nhóm] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Cậu mới đi chết!
[Nhóm] [Thản Nhiên Tiêu Sái]: Cậu mới đi chết!
[Nhóm] [Tiếu Nhi Bất Ngữ]: Cậu mới đi chết!
[Nhóm] [Vũ Trụ Thần Thoại]: Cậu mới đi chết!! Hồi máu tại chỗ, chuẩn bị cửa hai
Khi đang nói chuyện, hai tiểu đệ của lão Tam cũng bị đẩy ngã.
[Nhóm] [Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung]: …
[Nhóm] [Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung]: /(ㄒoㄒ)/ Tui không muốn sống nữa. Ngay cả Bang chủ cùng đại thần đều là đồng tính Thế giới chết tiệt này!
Tịch Lạc Ninh cũng không nghĩ tới. Một cảnh này thật hoành tráng.
[Nhóm] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Cho nên, cam chịu số phận đi! O(∩∩)O
[Nhóm] [Công Tử Phong Lưu]: Ố. Thực ra tui chỉ hưởng ứng theo lời hiệu triệu của Đảng, đi theo đại bộ phận… Vì giữ vững đội hình thôi!
[Nhóm] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Đừng giải thích, giải thích chính là che dấu O(∩∩)O haha
[Nhóm] [Công Tử Phong Lưu]: Lần này thực nhảy vào Hoàng Hà cũng rửa không trôi mà –!
Tất cả mọi người ngồi nguyên chỗ cũ hồi máu, thuận tiện bát nháo tám chuyện linh tinh một lát. Lúc này mới tiến vào cửa tiếp theo.
Cửa thứ hai khó đánh hơn.
Trước đây chưa từng gặp lão Nhị, ngoại trừ Vũ Trụ Thần Thoại, toàn bộ đều chết qua một lần ra ngoài.
Đi tới trước mặt lão Nhị, Shin-chan bắt đầu gào khóc.
[Nhóm] [Tớ Thích Crayon Shin-chan]: Lão Nhị, lão Nhị, rốt cuộc gặp được lão Nhị rồi. Tui thỏa mãn rồi!
[Nhóm] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Để xem thằng nhóc nhà mi khinh người như thế nào! ╭∩╮ (︶︿︶)╭∩╮
[Nhóm] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Có thể chụp hình với lão Nhị làm kỉ niệm không? Đây là thời khắc vĩ đại như thế nào chứ?
[Nhóm] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Nhìn thằng nhóc vĩ đại kia kìa ╭ (╯^ ╰)╮
[Nhóm] [Công Tử Phong Lưu]: Hai em gái, mời một trái một phải tiến lên ôm lấy lão Nhị.
[Nhóm] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Bắt nạt con nít là không đúng! Bổ sung một câu: Động tác nhẹ nhàng một chút, đừng làm lão Nhị bị thương nha.
[Nhóm] [Công Tử Phong Lưu]: …
[Nhóm] [Tiếu Nhi Bất Ngữ]: Cảm giác, hình như Cà Phê đột nhiên biến hèn mọn rồi…
[Nhóm] [Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung]: Chính xác! Đặc biệt là sau khi nghe cậu ta nói về mối tình đầu.
[Nhóm] [Vũ Trụ Thần Thoại]: Câm miệng
[Nhóm] [Vũ Trụ Thần Thoại]: Tàn Thuốc để ý thời cơ chuẩn miểu sát lão Nhị, đừng để nó cuồng hóa
[Nhóm] [Nhị Thủ Yên]: ok
Lão Nhị là một Hổ Đầu Nhân, bên cạnh không có tiểu đệ nhưng máu của nó gấp đôi lão Tam, công kích, nhanh nhẹn đều rất cao.
Tịch Lạc Ninh đã từng thấy qua trình độ biến thái của lão Nhị, lại nghe Vũ Trụ Thần Thoại nói, trong lòng đã có chuẩn bị. Cả đoàn trừ mục sư đứng ngoài, nhũng người còn lại đều tập trung công kích lão Nhị thế nhưng tốc độ máu rụng tựa như rùa bò.
Tịch Lạc Ninh bắn tên đến nỗi muốn rút gân, thanh máu HP của lão Nhị rốt cuộc biến đỏ.
…
[Nhóm] [Vũ Trụ Thần Thoại]: Tàn Thuốc
Vũ Trụ Thần Thoại vừa dứt lời, Nhị Thủ Yên liền ẩn thân nhảy lên chém một đao lên người lão Nhị.
Lão Nhị không chết.
Nhị Thủ Yên cũng không phải chọn nhầm thời cơ. Một đao kia của hắn mặc dù chém trúng, máu lão Nhị cũng sắp thấy đáy, nhưng vẫn còn chút chút.
Chỉ cần còn một chút này thôi cũng cho lão Nhị có cơ hội cuồng hóa rồi. Nó thật sự cuồng hóa rồi…
Cuồng hóa cũng không sao. Công kích của mục sư có chút chút máu cũng có thể diệt nó.
Chết tiết là quá trình cuồng hóa một khi xong thì nó sẽ trở thành vô địch.
[Nhóm] [Tần Ngọc Thanh]: Cuồng hóa rồi, làm sao giờ?
[Nhóm] [Vũ Trụ Thần Thoại]: Uống thuốc, cố đánh
Biện pháp không có chút kỹ thuật nào nhưng giờ này ngoại trừ cố đánh thì không có cách khác để vượt qua lão Nhị.
Nhưng nếu có tác dụng thì cũng sẽ không có nhiều người chết dưới lửa giận của lão Nhị như vậy.
[Nhóm] [Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung]: Vì cách mạng thành công, vì ngày mai mặt trời mọc, vì… Chúng ta xông lên!!!
Khẩu hiệu của Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung thật sự có vấn đề, nhưng không ai rảnh sửa cho cậu ta.
Bởi vì lão Nhị cuồng hóa xong rồi.
Lão Nhị nổi giận gầm lên một tiếng, đập loạn xạ như đang đập ruồi nhặng. Nhưng uy lực lại vô cùng lớn.
Lão Nhị sau khi cuồng hóa không biến đổi bề ngoài nhiều lắm. Vẫn là Hổ Đầu Nhân, thế nhưng toàn thân lại có một vòng ánh sáng đỏ, cánh tay cũng to hơn. Rõ ràng nhất chính là hai nắm đấm to gấp đôi trước đây.
Lão Nhị cuồng hóa thật sự là mạnh đến biến thái.
Tất cả kỹ năng được dập trên người nó cũng chỉ như gãi ngứa, còn một quyền của nó có thể rung chuyển đất trời. Chênh lệch thật sự quá lớn mà.
Chiến sĩ, kỵ sĩ điên cuồng lao lên. Thợ săn, pháp sư đứng ở bên ngoài dùng sức đánh. Thích khách cũng không ẩn thân, trực tiếp chém chay. Cuối cùng hồng lam đều dùng hết rồi. Mục sư không có mana không thể tăng máu, cũng lấy pháp trượng gõ.
… Thế nhưng hiệu quả rất kém.
Đại khái bọn họ quá bất chấp. Mặc dù suýt chút nữa thì diệt đoàn, nhưng vẫn đẩy ngã được lão Nhị đang cuồng hóa.
Chẳng qua là trả giá quá thê thảm. Cuối cùng chỉ có mỗi Vũ Trụ Thần Thoại còn sống, nhưng thanh máu HP đã thấy đáy.
[Nhóm] [Vũ Trụ Thần Thoại]: Hôm nay tới đây thôi, mai tiếp tục
[Nhóm] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Còn tiếp tục ( ⊙ o ⊙)!
[Nhóm] [Vũ Trụ Thần Thoại]: Có ý kiến
[Nhóm] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Không có, thề chết theo đại thần
[Nhóm] [Tớ Thích Crayon Shin-chan]: Ôm đùi đại thần có thịt ăn (^o^)/
Dưới sự dẫn dắt của hai người chết không biết xấu hổ, mọi người đều treo tấm biển trung thành!
[Nhóm] [Vũ Trụ Thần Thoại]: Tiêu Sái chia trang bị
Phát xong những lời này, Vũ Trụ Thần Thoại trực tiếp giải tán nhóm. Bọn họ cũng bị đuổi ra khỏi phó bản, thi thể cũng đều về điện Diêm vương. Chờ sau khi sống lại thì tất cả đi về thành.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT