Lưu Tuấn đúng giờ tới đón Tịch Lạc Ninh đi phòng thu âm.

Tịch Lạc Ninh thay xong quần áo xuống dưới nhà, lúc đi xuống lại phải đợi khá lâu mới lườm y: “Chưa ăn cơm?”

Lưu Tuấn nháy mắt mấy cái, không kịp phản ứng, “À?”

“Giống như sắp tắt thở thế.”

“…” Lưu Tuấn cắn răng, “Tại sao cậu không tiếp tục nghỉ phép!” Y thật sự thật sự không muốn nhìn thấy Tịch Lạc Ninh, càng không muốn nghe anh nói chuyện, đặc biệt là những lời tổn thương người khác như vậy. Có ai tình nguyện mới sáng sớm đã nghe lời nói xui xẻo như vậy chứ?

Tịch Lạc Ninh nhún nhún vai, xem thường nói: “Ai bảo chồng anh không có tôi liền chết đói chứ.”

Đầu óc Lưu Tuấn xoay chuyển hai vòng, rốt cuộc hiểu rõ Tịch Lạc Ninh trách Trình Tuyết Tùng không để anh yên tĩnh nghỉ ngơi. Nhưng thời gian nghỉ ngơi của Tịch Lạc Ninh thì liên quan gì đến sự tồn vong của Ngải Tát chứ?

Chẳng lẽ nội bộ Ngải Tát có vấn đề gì sao? Lưu Tuấn nghĩ quá chăm chú nên không phản bác chuyện Trình Tuyết Tùng không phải chồng của mình.

Tịch Lạc Ninh tiếp tục nói: “Biết tại sao không?”

“Tại sao?”

Tịch Lạc Ninh càng nhấn mạnh giọng điệu trách móc: “Bởi vì có một người đại diện như anh đó.”

Lưu Tuấn: “…” Y rốt cuộc phát hiện tâm tình Tịch Lạc Ninh tựa hồ không tốt lắm, quanh co lòng vòng một hồi hóa ra chửi thầm mình.

Y thật sự không hiểu gì cả. Tại sao mình lại phải chịu đựng lửa giận vô cớ của Tịch Lạc Ninh chứ? Lưu Tuấn cảm thấy rất vô tội. Lưu Tuấn lén nhìn về phía trợ lý Văn Hữu của Tịch Lạc Ninh. Không tiếng động hỏi nguyên nhân tại sao tâm trạng của Tịch Lạc Ninh lại không tốt như vậy.

Văn Hữu nhỏ giọng nhắc nhở: “Anh đến rất đúng giờ.”

Lưu Tuấn im lặng. Y đã quên mất Tịch Lạc Ninh là một tên lúc mới rời giường sẽ cảm thấy có chút khó chịu.

Tịch Lạc Ninh ngay cả điểm tâm cũng không ăn, uống nửa chén nước nóng liền lên xe, lên chính là xe của mình.

Tài xế lái xe là công ty phái tới, mà tài xế của anh lại ngồi ở vị trí bên cạnh ghế lái.

Lưu Tuấn chỉ đành quay về xe của mình, đánh xe về công ty. Văn Hữu nhìn về phía y một ánh mắt không thể làm gì được. Ai bảo y đã dẫm vào lò lửa chứ?

Tịch Lạc Ninh lúc nghỉ ngơi sẽ ngủ nướng. Thời gian nghỉ phép lại không được nghỉ ngơi mà bị gọi đi thu âm đĩa nhạc, trong lòng Tịch Lạc Ninh tất nhiên là tức giận. Mặc dù cuối cùng người đồng ý thu nhạc cũng là Tịch Lạc Ninh. Nhưng điều đó không có nghĩa Tịch Lạc Ninh sẽ cố đè xuống tức giận kia.

Ngày đầu tiên đi làm còn phải đi sớm như vậy. Lửa giận lúc rời gường cộng thêm lửa giận này nữa. Thật sự Lưu Tuấn quá vô tội.

Hứa Chí Tường đã ở phòng thu âm.

Trong trí nhớ, Hứa Chí Tường là một thanh niên hơi xanh xao, sắc mặt tái nhợt nhưng ánh mắt rất có thần. Mấy năm nay cũng không khác quá nhiều. Chẳng qua sắc mặt càng tái hơn.

Tịch Lạc Ninh cũng không nhịn được hỏi thăm một câu.

Hứa Chí Tường chỉ cười cười.

Tịch Lạc Ninh nói với hắn ý tưởng của mình. Giọng hát của Tịch Lạc Ninh không cần phải nói. Lúc trước luyện ca, vì cảm động trước ý nghĩa của bài hát, với tư cách là người biểu diễn làm thế nào có thể hòa vào mạch tình cảm của bài hát, thể hiện được điều đó ra ngoài là một sự nỗ lực không ngừng.

Tịch Lạc Ninh cũng đã tốn khá nhiều công sức trong việc này.

Suy nghĩ của hai người cũng không khác biệt lắm. Hứa Chí Tường kể cho Tịch Lạc Ninh hoàn cảnh, tâm trạng, vân vân … lúc hắn soạn ra bài hát này.

Sau khi Tịch Lạc Ninh hiểu rõ, thì hát thử.

Hứa Chí Tường rất hài lòng, “Rất tốt, chính là cảm giác mà tôi muốn. Nhưng anh còn có thể hát tốt hơn nữa.” Liền vì cái câu sẽ còn tốt hơn nữa này, Tịch Lạc Ninh một ngày đều ở đây cố gắng vượt qua chính mình.

Vẫn giày vò bản thân đến tận tối, giọng nói Tịch Lạc Ninh thiếu chút nữa tịt luôn.

Hứa Chí Tường nói xin lỗi: “Tôi quá nóng lòng.”

Tịch Lạc Ninh lắc đầu. Hiện tại không muốn mở miệng nói chuyện. Nếu như mình không tự nguyện, ai có thể bắt buộc anh được? Anh tự nhiên hi vọng cố gắng hết sức mình để hoàn hảo nhất. Dù sao thời gian còn dài, anh không ngại thử đột phá.

Một ngày mệt mỏi, buổi tối Tịch Lạc Ninh cũng không ăn cơm liền tắm rửa rồi lên giường đi ngủ.

Văn Hữu lúc này mới phát hiện Tịch Lạc Ninh không quá bình thường. Bữa sáng, bữa trưa, bữa tối cũng không ăn. Trừ mấy câu tổn thương Lưu Tuấn lúc sáng sớm, một ngày nay, Tịch Lạc Ninh cũng không giận dữ, chẳng lẽ có tâm sự?

Văn Hữu rất tin vào suy nghĩ của mình. Gần đây không có chuyện gì ảnh hưởng đến tâm trạng của anh, toàn bộ điện thoại đều phải báo cáo với anh, vấn đề duy nhất chính là trò chơi rồi.

Nhưng Tịch Lạc Ninh là người không phân rõ trò chơi với hiện thực sao?

Văn Hữu cuối cùng không thể tìm ra nguyên nhân Tịch Lạc Ninh có gì đó không đúng. Chỉ có thể khuyên chính mình phải cẩn thận hơn, đừng để cho Tịch Lạc Ninh nắm lấy cơ hội mắng chửi người.

Tịch Lạc Ninh có chút buồn bực.

Anh hình như yêu rồi. Chỉ là đối tượng có chút không ngờ đến.

Ngày hôm qua Tịch Lạc Ninh lăn lộn, lật qua lật lại trên giường nghĩ ngợi, tiếp theo muốn làm thế nào đây.

Cả đêm không nghỉ ngơi tốt, tâm trạng vô cùng khó chịu. Càng khó chịu nữa là ban ngày còn phải làm việc.

Tịch Lạc Ninh liên tục mấy ngày liền không vào trò chơi, đợi đến lúc kết hôn mới vào.

Login liền bị Shin – chan quấn quýt, khóc rống anh không giữ lời hứa, không gửi ảnh chụp cho cậu bé.

[Bang] [Mộng Hồi]: Chỉ đơn phương một mình cậu đồng ý giao dịch, tôi chưa từng đồng ý qua

[Bang] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Chị dâu, chị quá vô sỉ, thật sự vô sỉ, cực kì vô sỉ!

[Bang] [Công Tử Phong Lưu]: Ẩy, xin khuyên

Gái Shin bình tĩnh một chút đi, cẩn thận bị đại thần chộp được đòi PK đó

[Bang] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Hừ, hôm nay đại thần đám cưới, mới không giống nhà cậu không có kiến thức.

[Bang] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Đắc chí ing, loa miễn phí thật sự rất sảng khoái!

[Bang] [Mộng Hồi]: …

Cũng không biết xoát loa chúc phúc từ lúc nào. Dù sao anh tới đã nhìn thấy đám người trong bang phát loa rồi.

Những câu nói kia có lẽ toàn bộ đều là sao chép, nghe nói, loa là do bang chủ Thản Nhiên Tiêu Sái đưa.

[Bang] [Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung]: Hoa Sen, cậu chính là thần giữ của!

[Bang] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Người ta là thần giữ của, có bản lĩnh cậu đừng nhận!

[Bang] [Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung]: Hừ, bang chủ cho tui!

[Bang] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Mời nhìn ánh mắt khinh bỉ của tui.

[Bang] [Nhị Thủ Yên]: Chỉ là mắt cá chết chứ hơn gì.

[Bang] [Từng Qua Thương Hải]: Chiếp

[Bang] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Tàn Thuốc, không nên làm nhục mắt cá

[Bang] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Chúng bây … chúng bây toàn một đám khốn kiếp, không có nhân tính.

[Bang] [Tần Ngọc Thanh]: Nhân tính ít nhất cũng phải là của vật sống

[Bang] [Mộng Hồi]: Chiếp vật sống V5

[Bang] [Thản Nhiên Tiêu Sái]: Chị dâu

[Bang] [Tần Ngọc Thanh]: Chị dâu chị dâu gọi chị dâu, đại thần thổ lộ kìa!

[Bang] [Mộng Hồi]: –|||

Vũ Trụ Thần Thoại thổ lộ rất đơn giản.

[Loa] [Vũ Trụ Thần Thoại]: Mộng Hồi, anh thích em

Chỉ một câu tỏ tình này nhưng được xoát đi xoát lại, át đi tất cả những câu chúc phúc khác.

So với những mỹ từ hoa lệ copy ở trên mạng, những lời nói được lặp đi lặp lại này ngược lại có vẻ càng chân thành hơn.

[Bang] [Tiếu Nhi Bất Ngữ]: Chị dâu còn chưa đáp lại lời tỏ tình sao? Nếu chị không làm, em cảm thấy đại thần sẽ một mực xoát như thế.

[Bang] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Lần đầu tiên phát hiện ba chữ đơn giản “Anh thích em” lại là lời nói lãng mạn nhất thế giới.

[Bang] [Nhị Thủ Yên]: Lời nói lãng mạn nhất thế giới +1

[Bang] [Tần Ngọc Thanh]: Lời nói lãng mạn nhất thế giới +2

[Bang] [Công Tử Phong Lưu]: Thật lâu rồi không thấy hai người cùng một chỗ nha. Lời nói lãng mạn nhất thế giới +3

[Bang] [Từng Qua Thương Hải]: Một khung cảnh rất đồ sộ. Hí hí. Lời nói lãng mạn nhất thế giới +4

[Bang] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Đại thần thật sự say đắm chị dâu. Còn thật vất vất vả vả mới làm được cái nhẫn kia, một truyền thuyết lại có thể xuất hiện trước mặt chúng ta nha… Vì giữ vững đội hình. Lời nói lãng mạn nhất thế giới +10086

[Bang] [Mộng Hồi]: Chiếc nhẫn trong truyền thuyết?

[Bang] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Chị dâu thế mà lại không biết!

[Bang] [Thản Nhiên Tiêu Sái]: Chị dâu đừng nghe bọn họ nói linh tinh. Chẳng qua chỉ tốn chút tiền bạc cùng sức lực mà thôi.

[Bang] [Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung]: Không hổ là thủ lĩnh của cả bang!

[Bang] [Mộng Hồi]: ^^

Thản Nhiên Tiêu Sái nói thật đơn giản, Tịch Lạc Ninh lại biết rõ sợ rằng không dễ dàng như vậy. Dù sao cũng là chiếc nhẫn khiến bọn họ không thể nào li hôn. Quả thực đeo lên rất ưng. Nhưng Tịch Lạc Ninh cũng không quá để ý. Lấy quan hệ của Tiêu Duyệt, chuẩn bị một cái nhẫn như vậy cũng vô cùng dễ dàng.

Tịch Lạc Ninh cũng có thể chuẩn bị được như thế, chỉ là không có phần tâm ý kia như Địch Vân thôi, lại càng không muốn lộ thân phận trong trò chơi. Anh đến với trò chơi, tất nhiên sẽ không quá nhập tâm, không chỉ ít xuất hiện, ngay cả thân phận trong trò chơi cũng che giấu.

[Bang] [Thản Nhiên Tiêu Sái]: Chị dâu, nhanh loa trả lời đi. Đại thần sắp hóa thân thành bạo long rồi đó.

[Bang] [Mộng Hồi]: ╭ (╯^╰)╮

Tịch Lạc Ninh cũng ngoan ngoãn phát loa. Anh biết rõ Địch Vân, biết rõ những điều Thản Nhiên Tiêu Sái một chút cũng không nói quá.

[Loa] [Mộng Hồi]: Tôi biết

Anh tất nhiên biết, chỉ vì chơi nhiệm vụ vợ chồng, Địch Vân sẽ không một mực tỏ tình như vậy.

Chỉ là anh ta đâu biết người điều khiển nhân vật kia không phải là mình mà thôi? Tịch Lạc Ninh biết chắc phản ứng của Địch Vân. Chắc chắn anh ta sẽ tức giận.

[Loa] [Vũ Trụ Thần Thoại]: ^^

Vũ Trụ Thần Thoại rốt cuộc ngừng phát loa. Thản Nhiên Tiêu Sái lại dẫn đầu phát loa nói chuyện phiếm, tiện thể chúc phúc luôn.

Trên diễn dàn sau này có mở một topic được dán trên trang đầu, tên là – Người bang Hắc Bạch kết hôn giống như uống nhầm máu gà, loa không tiếc tiền!

[Loa] [Thản Nhiên Tiêu Sái]: Chậc chậc, hết thảy đều không nói lời nào, chúc đại thần cùng chị dâu tân hôn vui vẻ!

[Loa] [Công Tử Phong Lưu]: Lời nói đơn giản nhất, tình cảm sâu sắc nhất, chúc đại thần cùng chị dâu tân hôn vui vẻ!

[Loa] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Tui bị cảm động đến rớt nửa giọt nước mắt nè, chúc đại thần cùng chị dâu tân hôn vui vẻ!

[Loa] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Nửa giọt nước mắt, không biết xấu hổ còn nói ra. Ít nhất cũng phải rơi một giọt chứ. Chúc đại thần cùng chị dâu tân hôn vui vẻ!

[Loa] [Tiếu Nhi Bất Ngữ]: Vừa đi rửa mặt xong, chúc đại thần cùng chị dâu tân hôn vui vẻ!

[Loa] [Nhị Thủ Yên]: Yêu sâu đậm cũng chỉ cần một ánh mắt, cảm động ing. Chúc đại thần cùng chị dâu tân hôn vui vẻ!

[Loa] [Tần Ngọc Thanh]: Thấy đại thần ngọt ngào mật, ngọt ngào cười, cả người tui đều rộn rạo trong gió, ma lực của tình yêu ấy mà. Chúc đại thần cùng chị dâu tân hôn vui vẻ!

[Loa] [Từng Qua Thương Hải]: Chậc chậc, ma lực của tình yêu a, chúc đại thần cùng chị dâu tân hôn vui vẻ!

[Loa] [Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung]: Rửa mặt xong rồi. Chúc đại thần cùng chị dâu tân hôn vui vẻ!

[Loa] [Mộng Hồi]: (╰╯)#

[Loa] [Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung]: Hí hí, chị dâu xấu hổ kìa. Chúc đại thần cùng chị dâu tân hôn vui vẻ!

[Loa] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Tiểu Sửu, nhắc nhớ vì tình bạn, nói chuyện phải chú ý đại thần có ở phía sau chị dâu hay không. Chúc đại thần cùng chị dâu tân hôn vui vẻ!

[Loa] [Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung]: Không cho phép gọi tên hiệu của tui!!! Chúc đại thần cùng chị dâu tân hôn vui vẻ!

[Loa] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Tên này đã kêu tám trăm năm rồi, bây giờ mới phản đối sao? Đã muộn! Chúc đại thần cùng chị dâu tân hôn vui vẻ!

[Loa] [Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung]: Hoa Hoa Nhi, mời cưng lăn đi tìm chết! Nên đổi câu chúc mừng đi. Chúc đại thần cùng chị dâu sớm sinh quý tử!

[Loa] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Tiếp theo nên đổi cái gì đây? Mọi người nhớ giữ vững đội hình nha! Chúc đại thần cùng chị dâu sớm sinh quý tử!

... Hoàn toàn đem kênh loa thành kênh bang phái, tiêu sài như nước.

Tịch Lạc Ninh đối với chuyện này thật không còn gì để nói, quá vô sỉ rồi! Những kẻ này lười, tuyệt đối là lười!

Trong không khí hài hòa như vậy, Tịch Lạc Ninh lại nhận được mật của Lam Mộng Điệp.

Thấy cái tên này, Tịch Lạc Ninh nhất thời không nhớ ra đây là ai. Dù sao cũng biến mất quá lâu rồi. Những người trong bang đã không còn nhắc tới cô ta nữa. Giống như cô ta chưa từng xuất hiện vậy.

[Mật] [Lam Mộng Điệp] nói với bạn: Tôi hôm nay sẽ xóa acc, anh thắng! Đồ nhân yêu chết tiệt!

[Mật] Bạn nói với [Lam Mộng Điệp]: Xem ra tôi phải tăng tiền công cho bọn họ rồi! Năng suất rất cao! ^^

Việc kia sau khi giao cho Văn Hữu xong, anh cũng không hỏi tới nữa. Không nghĩ tới hôm nay đã có đáp án.

[Mật] [Lam Mộng Điệp] nói với bạn: Anh đừng có đắc ý sớm. Anh không vui vẻ được lâu đâu.

[Mật] Bạn nói với [Lam Mộng Điệp]: Mỏi mắt trông chờ ^^ PS: Vũ Trụ Thần Thoại là của tôi.

[Mật] [Lam Mộng Điệp] nói với bạn: Ý của anh là gì? Ai biết được Vũ Trụ Thần Thoại trong hiện thực có người yêu rồi hay chưa? Thời gian anh phải khóc sẽ ở phía sau.

[Mật] Bạn nói với [Lam Mộng Điệp]: Mời nhanh nhẹ biến đi. Đừng ở nơi này tranh thủ nói nốt lời cuối của kẻ thất bại những mong tôi đồng tình.

[Mật] [Lam Mộng Điệp] nói với bạn: Tôi là kẻ thất bại! Anh cũng chẳng phải là người thẳng cuộc đâu!

Tịch Lạc Ninh cười rộ lên. Người thắng cuộc? Anh không có ý định phân thắng thua với cô ta.

Chẳng qua khiến anh khó chịu, cho cô chút dạy bảo mà thôi.

Thế nhưng, Vũ Trụ Thần Thoại … cũng chính là Địch Vân, trong hiện thực có người yêu hay không? Tịch Lạc Ninh không biết. Cũng không phải trọng điểm để anh quan tâm.

Anh quan tâm hiện tại chính là tình cảm anh dành cho Địch Vân, đến tột cùng là sâu như thế nào.

[Mật] [Lam Mộng Điệp] nói với bạn: Hừ. Thật muốn nhìn thấy Vũ Trụ Thần Thoại sẽ thế nào khi biết mình cưới phải một tên tiểu nhân về làm vợ. Từ chối tôi chính là tổn thất của anh ta!

Tịch Lạc Ninh nhìn thấy những lời này không khỏi cười lạnh.

Lam Mộng Điệp không biết Địch Vân. Sợ rằng Địch Vân cũng khinh thường nghe cô ta nói. Địch Vân luôn chán ghét những người gây chuyện thị phi, nói lung tung. Trải qua chuyện lần trước, khi anh cùng Lam Mộng Điệp xích mích, Địch Vân đã lựa chọn anh, chính là tin tưởng anh.

Lam Mộng Điệp nói gì Địch Vân cũng sẽ không để ý.

[Mật] Bạn nói với [Lam Mộng Điệp]: Nhớ kĩ bài học này! Cô có thể cút rồi!

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:

Lam Mộng Điệp MM rốt cuộc rời đi rồi, tung hoa tung hoa Người qua đường cái gì cũng đều là mây bay

Có vẻ rất nhiều người xoắn xuýt vấn đề thân phận. Trên thực tế đại thần muốn điều tra Tiểu Tịch cũng không đơn giản như vậy đâu. Không phải có thể dễ dàng điều tra ra cậu. Hơn nữa, lấy thái độ chơi trò chơi của Tiểu Tịch, khẳng định không hi vọng đối phương biết cậu là ai.

Lại nói đại thần không được tự nhiên như vậy, ngay cả cho số điện thoại cũng không hỏi dãy số của người ta. Ngược lại chờ Tịch Lạc Ninh gọi điện thoại cho anh... Tui cảm thấy anh phải chờ Tịch Lạc Ninh nói rõ thân phận thì mới có thể biết được.

Sờ đầu mọi người, đừng thất vọng nha () nữa nữa a Dù sao thì đại thần cũng thích Cà Phê. Hơn nữa bọn họ gặp mặt... đã có thể tiến hành đếm ngược rồi!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play