Tiếng bước chân đã sớm biến mất, nhưng Lăng Ảnh biết đám người kia không phải đổi hướng đi, mà đang dừng lại để nghe chuyện của cô và Lăng Ca.
"Em gái...!"
Lăng Ảnh khẽ gọi, mặt áp sát Lăng Ca, nở một nụ cười.
"Nếu em không thích chị, thì chị sẽ đi, chị sẽ biến mất khỏi tầm mắt em, em không cần phải gây khó dễ cho chị như vậy đâu !"
Lần này Lăng Ảnh không vội phủ định, cô tỏ ra vừa buồn vừa giận dỗi, muốn dồn ép Lăng Ca phải nhận chính mình ghét người chị nuôi này.
"Chị, sao chị lại nói vậy??? Em không ghét chị !"
Lăng Ca cũng không phải đồ ngốc, cô ta thầm nghĩ phải thận trọng một chút, bằng không sẽ bị con tiện nhân này gài bẫy để cô ta nhảy vào.
"Chị chưa bao giờ đánh em, thế nhưng tại sao em cứ nghĩ chị sẽ ra tay với đại tiểu thư Lăng gia? Trong suy nghĩ của em chị ác độc đến như vậy sao?"
Lăng Ảnh nhấn mạnh chữ đại tiểu thư, ý muốn nói Lăng Ca là con gái Lăng Thiên, ai dám ra tay với cô ta? Cho dù đám người bên kia không biết cô là ai, cũng sẽ hiểu rõ ý tứ này.
"Chị..."
Lăng Ca bị dồn vào thế bí, cô ta nghiến răng , ánh mắt căm phẫn. Chỉ mấy câu đã đảo ngược tình thế, cô ta không cam lòng, cô ta muốn biến con tiện nhân Lăng Ảnh thành kẻ xấu xa trong Hoa Mỹ này.
Lăng Ca còn đang nghĩ câu trả lời để dồn ép Lăng Ảnh, thì đoàn người kia đã bắt đầu bước đến. Lăng Ảnh nhìn một chút, liền xác định đây toàn là những gương mặt xa lạ, kiếp trước lẫn kiếp này cô chưa từng gặp qua.
Bốn đôi giày tây dừng lại trước Lăng Ảnh và Lăng Ca, dẫn đầu là một người đàn ông cao lớn có đôi mắt màu xanh, mũi cao thẳng tắp, khuôn mặt pha trộn giữa người Châu Á và Châu Âu.
Anh ta đưa mắt đánh giá Lăng Ảnh, rồi lại nhìn qua Lăng Ca, lạnh lùng nói.
"Xem ra công ty này lục đục nội bộ cũng không ít đâu !"
Lăng Ca thấy người trước mặt đẹp trai như vậy, mặt có chút đỏ lên, cô ta liền theo thói quen giữ hình tượng thiên sứ tao nhã, nhẹ nhàng nói.
"Vị này chắc có gì đó hiểu lầm...??"
Gần đây cô ta đã dính quá nhiều chuyện thị phi rồi, nếu không thể dìm con tiện nhân kia được, thì ít ra cũng phải tạo được hình tượng tốt trong lòng người khác, cũng chẳng mất mát gì, hơn nữa người đàn ông này xem ra còn xuất sắc hơn cả Diêu Thần Địch,khiến cho lòng cô ta có chút lung lay rồi.
"Chị em chúng tôi xảy ra chút mâu thuẫn thôi, không đến nỗi gây ra lục đục nội bộ trong công ty đâu! Xin các vị đừng vội đánh giá như vậy !"
Lăng Ảnh nghe xong liền nghĩ muốn cười, nếu không lầm, thật ra Lăng Ca sẽ nói "nhìn cái gì? chưa thấy người ta cãi nhau bao giờ à?" Nhưng cô ta cứ thích tỏ ra thanh cao, cứ muốn người ta là người sai, còn cô ta mới là người đúng đắn nhất, tội nghiệp nhất...
Người đàn ông kia nghe xong cũng không có động tĩnh gì, Lăng Ảnh cũng khá ngạc nhiên, lấy trình độ của Lăng Ca, thì hẳn đám đàn ông đã sớm quỳ rạp dưới chân cô ta rồi. Xem ra thần kinh người này cũng thật vững vàng.
Anh ta không trả lời Lăng Ca mà lại quay sang hỏi những người đi cùng .
"Hai cô gái này nằm trong nhóm nhạc nào?"
Một người đàn ông trung niên đứng phía sau vội lật cuốn sổ dày, khẽ đẩy gọng kính trả lời.
"Hai cô này cùng nằm chung nhóm nhạc GG , chuẩn bị debut !"
"Giám sát nhóm này chặt chẽ cho tôi, tôi không muốn những chuyện tương tự như vậy xảy ra lần nữa đâu !"
Nói đến đây, cho dù kẻ ngốc cũng phát hiện được người con lai này thân thế không nhỏ, Lăng Ảnh có chút bất ngờ, nên nói may mắn hay xui xẻo khi đụng trúng nhân vật có thể gây ra phong vân này đây? Cho dù như thế nào, bị người khác để ý giám sát cũng không phải chuyện tốt, để đám người này nhớ mặt lại càng không nên, cho nên cô liền nghĩ cách sớm rút lui.
"Lăng Ca, chị còn có chút việc, em ở lại giải thích hộ chị nhé ! Xin lỗi các vị, tôi xin phép đi trước !"
Lăng Ảnh cúi người lịch sự, đầu đưa xuống thấp nhất có thể. Lăng Ca âm thầm bĩu môi, con tiện nhân này nhất định là sợ bị giám sát nên mới tìm cớ rời đi, hừ , đúng là đồ nhát gan, nhưng như vậy cũng tốt, vừa hay để cho cô ta có thể một mình thể hiện. Người đàn ông đẹp trai này nhất định không phải đồ tầm thường, cô ta phải gây ấn tượng tốt mới được, nếu tạo được mối quan hệ lại càng tốt, con đường tiến thân sau này của cô ta cũng sẽ dễ dàng hơn.
Nghĩ như vậy, Lăng Ca liền âm thầm chỉnh trang lại, muốn tạo bộ dáng xinh đẹp nhất, nhưng không ngờ người đàn ông kia đã rời đi từ bao giờ, khiến cô ta ôm một bụng tức giận, khẽ dậm gót giày .
Lăng Ảnh ngược lại khá thoải mái, cô chậm rãi rời khỏi Hoa Mỹ, nhưng vừa ra đến cổng liền bị một chiếc xe tạt ngang , bánh xe lăn qua vũng nước khiến cho cô đứng ngay đó lãnh đủ.
Người tài xế liền đi xuống, thế nhưng không có lấy một lời xin lỗi, ngược lại còn mắng Lăng Ảnh.
"Cô không có mắt à? Đi đường không nhìn ngó gì hết! Muốn chết lắm sao?"
Lăng Ảnh tức giận, người này rõ ràng sai trước, thế nhưng lại đánh phủ đầu cô. Đã như vậy, cô cũng không cần phải lịch sự.
"Một là anh xin lỗi tôi, hai là tôi sẽ báo cảnh sát, chỗ này không được đỗ xe, anh đã đỗ sai quy định, còn muốn gây chuyện. Tin rằng khi tôi chụp ảnh này lại ,cảnh sát sẽ biết ai đúng ai sai thôi. "
Nói xong Lăng Ảnh liền lấy điện thoại ra, người đàn ông kia có vẻ tức tối, thân thủ liền vọt tới muốn cướp điện thoại của cô.
Ngay lúc Lăng Ảnh tránh thoát được, ngược lại cô còn khóa tay đối phuơng thì có giọng nói cất lên từ phía sau.
"Xảy ra chuyện gì?"
Người tài xế bị khống chế khẽ kêu "ông chủ" , khiến cho Lăng Ảnh có chút ngạc nhiên, lại đụng mặt người đàn ông lai Tây kia rồi.
"Cô đang sử dụng bạo lực với nhân viên của tôi !"
Người đàn ông kia khẽ cau này, đối với sự cố này xem ra cảm thấy rất khó chịu. Lăng Ảnh cũng khó chịu không kém, cô không kiên nhẫn nói.
"Tôi không có sở thích tự dưng đánh người đâu !"
Lúc này người tài xế liền tỏ ra mình là người bị hại, vội vàng kể.
"Ông chủ, là do cô ta đi đứng không nhìn đường, lại còn muốn đánh tôi nữa !"
Lăng Ảnh lúc này không nhịn được nữa, tăng thêm chút lực khiến cho người tài xế thét lên, sắc mặt xanh mét .
"Anh ta đỗ xe sai chỗ, còn làm bẩn áo của tôi ! Tôi tin anh là người hiểu rõ lý lẽ, biết ai đúng ai sai !"
Người đàn ông lai Tây rõ ràng không còn kiên nhẫn, anh ta khẽ rút từ trong ví ra một tờ ngân phiếu, lạnh lùng nói
"Phí bồi thường !"
Lăng Ảnh giận quá hóa cười, cô vội buông người tài xế kia ra, khiến cho mắt người đàn ông kia khẽ lóe lên sự khinh thường.
Lăng Ảnh cầm lấy tờ chi phiếu, cũng không nhìn tới giá trị của nó, ở trước mặt người đàn ông chậm rãi xé đi, vẻ mặt hiện lên sự châm chọc nồng đậm.
"Quả nhiên chủ nào tớ nấy ! Ngay cả lời xin lỗi cũng không nói được ! Đừng nghĩ quẳng tiền vào mặt tôi , thật khiến người khác cảm thấy ghê tởm !"
Nói xong, Lăng Ảnh cũng lười phải đứng đây tranh cãi với những kẻ chỉ biết lấy tiền đập vào mặt người khác, cô khẽ phủi quần áo, xoay người rời đi !
Người đàn ông lai tây đứng trầm ngâm ở đó, vẻ mặt muốn bao nhiêu khó coi liền có bấy nhiêu, anh ta tức giận, trong lòng thầm ghi nhớ cô gái này, nhất định anh sẽ khiến cô ta đẹp mặt !
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT