Kanae muốn xoay người lại nhưng Yuichi không cho.

“Yuichi-Yuichi … chúng ta không thể! Sẽ bị người ta thấy đó!”

“Nếu cậu im lặng thì sẽ không sao đâu. Giống như trong nhà vệ sinh, cắn chặt môi hoặc là bịt miệng lại.”

“Tôi không thể … tôi đã nói với cậu … khi nào hết tiết đầu tôi sẽ qua nhà cậu, và … “

“Tôi không thể chờ lâu hơn, bây giờ đã quá trễ rồi, tôi muốn làm.”

Tay Yuichi bóp mông Kanae, cơ thể cậu lập tức phản ứng lại ngay. Yuichi xoa nắn hai bờ mông, khiến Kanae thấy người nóng lên dưới lớp vải.

Có lẽ tại vì ngày hôm qua uống rượu.

“Yuichi … Không … “

Yuichi banh mông Kanae ra, ngón tay rà lên rà xuống khe hở, từ trên xuống, từ dưới lên, nó đi đến lưng quần, cơ thể Kanae còn đang run.

Yuichi tìm ra điểm đến, bắt đầu chà sát lớp vải. Hắn đâm ngón tay chọc lối vào, vải ngăn cản hắn tiếp xúc sâu hơn người yêu của mình.

“Ư … Không … chúng ta không thể … “

Mình không thể nói gì hết!

Nhưng tiếng rên rỉ vẫn thoát khỏi môi Kanae, cậu phải làm gì đó ngăn Yuichi lại. Cậu bắt lấy tay người yêu.

“Yuichi … đừng … “

“Tôi không thể, tôi đã bảo rồi mà!? Tôi không thể dừng lại, tôi rất muốn cậu!”

Một cánh tay ôm lấy Kanae, Yuichi cởi cúc quần của người yêu, kéo khóa xuống, bàn tay trượt vào.

“Không … Không … “

Quần của Kanae rơi xuống đất dù cậu cố bắt lấy nó. Bàn tay Yuichi trơn trượt như rắn sờ vào quần lót, đè lên của quý.

“Ô … “

Cơ thể Kanae nhạy cảm gấp đôi, ngón tay Yuichi chạm vào phần đầu chóp, nó mềm nhũn nhưng bị vuốt ve khiến nó ngày càng cứng, người cậu run bần bật.

“Có chuyện gì vậy? Cậu chối đây đẩy nhưng trông cậu có vẻ hưởng thụ đó chứ?”

Yuichi cắn vành tai Kanae, khẽ thì thầm bên tai cậu, nhiêu đó thôi đủ khiến Kanae mất sức khuỵu xuống.

Cậu thấy gương ảnh chiếu hình ảnh Yuichi liếm một ngón tay, cậu biết người yêu định làm cái gì. Kanae muốn chạy trốn nhưng cơ thể thì nói khác.

Một bàn tay tiếp tục nắm và trượt lên, trượt xuống phần cứng, tay khác thì đút vào trong mặt sau của cậu. Đầu ngón tay của Yuichi dễ dàng tìm ra một điểm, hắn rút ra đút vào cơ thể Kanae.

“Ư … a … ừ … “

Kanae lắc đầu nguầy nguậy, tay cố kéo cái quần sắp tuột hẳn xuống.

Ngón tay của Yuichi không vào sâu bên trong, thay vì thế nó vòng quanh ở cửa vào, tay kia của Yuichi thì kích thích phần cứng.

“Cậu muốn tôi vào không?” Yuichi hỏi, liếm sâu vào tai Kanae.

Đôi chân Kanae nhũn ra tựa hẳn vào ván cửa.

“Nhiêu đây là cậu đã thấy đủ rồi? Cậu có muốn gì nữa không?”

Kanae lắc đầu.

Tôi không muốn gì hết. Chúng ta không thể làm điều này. Hắn phải lấy nó ra ngay!

Dù muốn thế nhưng bên trong cậu mấp máy, cầu xin Yuichi chăm sóc thêm.

“Vậy được rồi, cậu muốn tôi làm vậy trong hai mươi phút? Cậu nghĩ mình có thể kiềm nén được không?” Yuichi nói sự thật.

Kanae thút thít nói.

“Không … đừng … đút vào … “

“Ồ, cậu muốn nó vào trong à? Cậu bé hư.”

Yuichi bật cười, cuối cùng nhấn nguyên ngón tay vào bên trong. Môi Kanae bật thốt tiếng rên khẽ khi được lấp đầy. Yuichi nắm lấy phần cứng, cánh tay vòng quanh người yêu.

“Cái đó không phải là chỗ nhạy cảm duy nhất của cậu, nhỉ? Tôi biết cậu cũng muốn.”

Tay hắn luồn vào áo sơ mi của Kanae, gây xích mích, Kanae rất muốn ngăn cản hắn lại. Nếu Yuichi quấy nhiễu chỗ đó thì cậu sẽ không kiềm được mà hét lên.

Cậu cố bắt lấy tay Yuichi, nhưng nếu làm vậy thì cái quần sẽ tuột xuống. Cậu không có tay nào rảnh, hoặc là cái quần sẽ tuột. Rõ ràng là Yuichi thích thú nhìn Kanae rơi vào ngõ cụt.

“Thật xui nhỉ, cậu không thể ngăn lại. Chúng ta có thể làm như thế này, cậu thích nó mà?” Hắn kẹp núm vú của Kanae.

Kanae phát ra tiếng rên.

“Cậu phải nhỏ tiếng chứ.”

Yuichi vuốt ve điểm nhạy cảm nhất trên người Kanae, đùa núm vú của cậu. Núm vú cậu đã cứng lên và nhạy cảm.

Yuichi chỉ nhét một ngón tay vào người cậu, nó liên tục xoay tròn khiến Kanae thấy sung sướng.

“Một ngón tay là đủ rồi?”

Hắn vươn tay chuyển sang núm vú khác, hắn giật mạnh nó làm Kanae nức nở.

“Ô … Không … a … làm ơn … “

“Cậu không thể phát ra tiếng rên ngọt ngào như vậy được, sẽ có người nghe thấy. Mà, hãy trả lời câu hỏi của tôi đi chứ.”

Ngón tay hắn xoay tròn bên trong.

Nó không đủ, Kanae muốn thêm nữa.

Mắt cậu đong đầy nước, quay đầu nhìn Yuichi. Yuichi nhướng mày.

“Ánh mắt của cậu rất quyến rũ, tôi muốn làm tình với cậu ngay lập tức. Tôi hỏi một ngón tay đã đủ cho cậu chưa?”

“Không … Không … “

Không, nó không đủ. Cơ thể của tôi đã bị chinh phục.

Tại sao chuyện trở nên như vậy?

Ba ngày trước cậu không biết cái gì.

Chính Yuichi đã đưa Kanae vào khoái lạc dục vọng, cậu không thể kiềm chế lâu hơn được.

“Vậy, bao nhiêu cái? Hai ngón ư?”

Kanae gật đầu. Yuichi làm theo ngay, lại đút một ngón tay vào. Yuichi di chuyển hai ngón tay, Kanae thề là cậu nghe thấy tiếng nước.

“Ưm, vào dễ dàng quá, cậu có chắc là không muốn thêm nữa?”

“Không, tôi … Không … ô … “

Từng chút một, Kanae dần nuốt ngón tay Kanae, tay khác của hắn xoa ngực cậu.

“Cậu không có ngực nhưng xoa nó cũng cảm thấy rất tuyệt, da cậu mềm quá.”

Chỉ bị vuốt ve thôi mà cả người cậu đã nóng ran. Kanae nghĩ thật là kỳ lạ khi bị sờ ngực lại khiến cậu thoải mái.

Yuichi chơi đùa núm vú của Kanae, đẩy nó sang trái ngã phải, lên rồi xuống, hắn còn đè phần đỉnh.

“A … ư … u … “

Hắn xoay nó giữa hai ngón tay.

Hắn thô bạo bóp phần cứng, ngón tay giật ra đút vào cơ thể Kanae, liên tục. Kanae cảm giác đầu ngón tay ma sát vách tường.

“Thêm nữa? Hay thế này đủ rồi?”

Kanae vặn vẹo khi Yuichi dùng ngón tay đâm ra đâm vào. Cậu muốn hơn nữa nhưng lại sợ điều sắp xảy ra. Họ đã làm điều này bao lâu rồi? Trong đầu Kanae bây giờ chỉ có bàn tay của Yuichi.

“Cậu muốn tôi làm gì?” Yuichi liếm tai Kanae, dòng điện chạy khắp cột sống cậu.

“Thêm nữa … “

Kanae thì thào, quay đầu nhìn thẳng vào Yuichi. Cậu biết trước Yuichi sẽ có biểu cảm gì, là loại thỏa mãn đắc ý.

“Hai cái không đủ?’ Yuichi giễu cợt hỏi. “Cậu quá dâm, tôi có đủ thỏa mãn cho cậu không đấy?”

Ba ngón tay của hắn đâm sâu vào, thêm một trò mới cho Yuichi.

“A … a … a … ô … “

Nếu cứ tiếp tục thì Kanae sẽ bắn trên tàu điện.

Bàn tay vuốt núm vú của cậu tăng tốc độ, Kanae thề là mình nghe thấy tiếng nước òm ọp phía sau.

“Không … ô u u … “

Giây sau ngón tay của Yuichi chậm lại, nhẹ nhàng vuốt ve lối vào.

“Tôi sẽ không để cậu lên.” Yuichi tà ác nói, hắn chưa ‘ăn’ Kanae đã ba ngày rồi.

“Sao tôi không để cậu giữ tình trạng như vậy nhỉ? Thế thì cậu sẽ mau chóng chạy tới chỗ tôi, rồi chúng ta có thể làm đủ bộ.”

“Không..đừn … a a … “

Hắn không thể làm vậy được. Kanae phải mau chóng đi tới lớp, không thể tự an ủi trong phòng vệ sinh. Yuichi đã nắm hết điểm yếu của cậu.

“Làm ơn … “

Kanae năn nỉ, mắt long lanh nhìn Yuichi.

Yuichi cười gian.

“Xin lỗi nhé, có lẽ cậu nghĩ tôi sẽ mềm lòng nhưng trạm tới chúng ta sẽ xuống ngay, tốt hơn hết là chuẩn bị sẵn sàng đi.”

Với cú đâm cuối, hắn đẩy ngón tay vào sâu nhất rồi rút ra. Chà mạnh núm vú của Kanae đợt cuối, Yuichi buông tay.

Yuichi chỉnh áo sơ mi của Kanae lại ngay ngắn, kéo quần cậu lên. Hắn xoa cây gậy cương cứng ròi nhét nó vào, kéo khóa. Người Kanae ngứa ngáy khó chịu.

“Ngoan nào, và tốt nhất đừng nghĩ đến tự an ủi.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play