Vừa hết tiết, hắn kéo tay nó rầm rầm ra ngoài hành lang, trong con mắt ngạc nhiên của bao nhiều con người.

- Anh làm cái quái gì vậy _ Nó giằng tay ra

- Cô ra đây, tôi có chuyện muốn nói.

- Có chuyện gì thì lát về không được sao, tại sao anh cứ phải làm nhộn nên thế nhỉ.

- Không được.

- được thôi. Giờ thì không có ai rồi, anh nói gì nói đi.

- Cái móc chìa khoá của tôi đâu.

- Móc nào. Làm sao tôi biết.

- Sáng tôi cầm vẫn còn thấy mà giờ không thấy là sao hả.

- Tôi không biết. đã nói là không biết cơ mà.

- Cô vô lí thật đó. Rõ ràng đưa cô cầm mà giờ cô nói không biết là sao. Vô trách nhiệm.

- Tôi chỉ cầm thôi, chẳng động chạm gì cả.

- Tôi không quan tâm. Cô phải tìm bằng được nó về đây cho tôi.

- Nhưng tôi không hề nhìn thấy nó. Và không biết là cái gì cả.

- Nó hình cỏ ba lá được làm bằng thủy tinh bên trong có 2 chữ A P lồng vào nhau đó. Cô phải chịu trách nhiệm cho tôi, tìm được ngay ngày hôm nay.

- Biết tìm ở đâu được cơ chứ.

- Tôi không quan tâm. Cô đi ngay bây giờ đi.

- Nhưng tôi còn phải học.

- Cô giỏi rồi mà. Nghỉ một buổi không sao.

- Anh….

- Tôi sẽ nói là cô đau bụng. Từ giờ đến tối mà không tìm được thì đừng trách tôi. Tôi không kiểm soát được hành động của mình đâu.

- ……….. Im lặng, cúi đầu.

- ĐI ĐI. _ Hắn hét nên.

Nó ngẩng đầu nên nhìn hắn một lúc, rồi quay lưng đi. Nó muốn đạp chết hắn quá nhưng nó lại không phải là con người thiếu trách nhiệm. Có lẽ do nó bất cẩn làm rơi ở cầu thang lúc bị ngã. Nghĩ rồi nó đi ra đó liền. đang lúi húi tìm tìm thì nó chạm vào người ai đó. Không kịp ngẩng nên chỉ nói qua

- Xin lỗi. Mình đang tìm đồ không may va vào bạn.

- Gì chứ, đâm phải người ta xin lỗi còn không thèm ngẩng mặt nên nhìn.

- Tôi xin lỗi rồi mà _ nó lúc này mới ngẩng nên rồi lại cúi xuống.

- Mày là đứa nào mà không chịu lễ phép gì thế hả.

- Tôi bận lắm. _ nó vẫn không ngẩng đầu nên.

- Mày…. _ đứa con gái đứng đối diện nó định đưa tay nên tát nhưng có một đứa đứng bên cạnh ngăn lại

- chị chị nó là con nhỏ sang nay đi với anh Phong đó. _ nó thì thầm

- Thật sao.

- Vâng. Sáng em nhìn rõ mà. Còn cầm đồ cho anh Phong nữa cơ.

- Ừk.

- Con bé kia.

- Cô gọi tôi sao _ nó vẫn lúi húi tìm.

- Mày là gì của anh Phong.

- Phong. Phong nào. _ Nó nhìn nên tròn mắt

- Còn giả lai sao. Anh Phong mới chuyển về trường mình mà đang học B1 đó.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play