Tống Dư Kiều hoàn thành ghi chép trong hội nghị liền ra khỏi phòng hội nghị, phần sau là liên quan đến thông tin về lĩnh vực thương mại, trao đổi thông điệp, với thân phận cô thì không có tư cách tham gia.

Cô mới vừa ngồi vào chỗ, Chu Hải Đường liền tiến tới: “Như thế nào, cô có xỉu không?”

Tống Dư Kiều: “......”

Chu Hải Đường nói: “Tôi ở xa xa mà vẫn liếc mắt nhìn anh ấy, trời ơi, hô hấp dồn dập, đã xỉu ba lần rồi. Cô dĩ nhiên có thể tiếp xúc với thần tượng của tôi với khoảng cách gần như vậy......”

“Thần tượng của cô không phải Cố Thanh Thành sao?”

“Ai nha, như thế thì có gì khác, hai người đều hoàn hảo giống nhau mà.”

Không tới nửa giờ, Tống Dư Kiều lại bị gọi vào văn phòng Đới Lâm Tạp, Bùi Tư Nhận ngồi ở trên ghế salông, màu áo sơ mi đang mặc thật phù hợp với khí chất kiêu kiêu ngạo ngạo của anh ta.

Mang lâm thẻ nói: “Dư Kiều, bắt đầu từ ngày mai, cô phụ trách cùng giao tiếp với Bùi thị.”

“A?” Tống Dư Kiều hoàn toàn ngây ngẩn cả người.

Bùi Tư Nhận đã đứng lên, mỉm cười vươn tay ra với Tống Dư Kiều: “Tống tiểu thư, hợp tác vui vẻ.” Đới Lâm Tạp nhìn lén ở phía sau, con ngươi thoáng qua một tia gian ác.

Buổi chiều tan việc, Tống Dư Kiều bắt đầu không ngừng nghỉ chuyển từng thứ đồ bên trong Địa Chu, nhận được điện thoại từ Hoa Tranh: “Cô biết tôi vừa nhìn thấy ai ở quán SPA không?”

Tống dư kiều tìm một chỗ ngồi xuống, xua tay để công nhân viên rời đi trước, mới vô lực hỏi: “Ai?”

Hoa Tranh nói: “Mẹ chồng cô! Còn có tiện nữ Từ Uyển Lỵ kia, cô làm sao mà đến C thị rồi? Tiểu tam này vẫn tiếp xúc với mẹ của Diệp Trạch Nam!”

Tống Dư Kiều trong đầu ù một tiếng. Ba năm nay, hôn nhân của cô từ đầu đến cuối đều như là chuyện cười, căn bản Diệp Trạch Nam không có cảm giác đối với cô, thế nhưng cô tin, chỉ cần cô đối xử tốt với anh ta, một ngày nào đó có thể đem tấm lòng của Diệp Trạch Nam trở về bên mình.

Trong ba năm này, cô chưa hề nghĩ tới ly hôn sao? Không, cô đã nghĩ tới vô số lần, nhưng vẫn không cam tâm, nguyên nhân gì, chỉ có mình cô rơi xuống mức độ này.

Hoa Tranh hỏi: “Lúc trước tôi nói, lễ cưới cũng không làm, không có gì để thể hiện, cô xem, hiện tại cũng không mấy ai biết cô là thiếu phu nhân của anh ta. Lẽ nào cô vẫn yên lặng gả cho người ta, lại lặng yên không một tiếng động ly hôn?”

Tống Dư Kiều trầm mặc chốc lát, lại hỏi: “ SPA quán cô làm ở đâu?”

“Cô muốn đi qua?” Hoa Tranh nói, “Được, tôi giúp cô ngăn tiểu tiện nhân kia.”

Thế nhưng Tống Dư Kiều cũng không có đi tới quán SPA mà Hoa Tranh nói, cô đang xem một gian nhà, bởi gian nhà này khá là quý hiếm. Tống Dư Kiều lúc đó liền đi xem nhà, xác định vị trí gian nhà không tính lệch, trạm tàu điện ngầm trạm xe buýt cũng không xa, liền trực tiếp liên lạc chủ nhà trọ, nộp trước một năm tiền phòng. Chủ nhà trọ là một người đàn ông mang kính mắt, chừng hơn ba mươi tuổi, xem ra rất thành thật.

“Con gái của tôi đang học trung học cơ sở, trọ ở trường, một tháng trở về một lần, làm cho tôi mỗi buổi chiều, tôi có thể giảm cho cô 200 đồng tiền phòng.”

Tống Dư Kiều đồng ý.

Cô cho Hoa Tranh phát đi một tin nhắn, trở về Diệp gia thu dọn đồ đạc. Mẹ chồng còn đang ở quán SPA, bố chồng ở nước ngoài chưa trở về, không nghĩ tới Diệp Trạch Nam đang ở nhà. Tống Dư Kiều chạm mặt Diệp Trạch Nam chỉ là sửng sốt một chút, sau đó làm như không có chuyện gì xảy ra mà lên lầu. Diệp Trạch Nam thấy dáng dấp hờ hững không quan tâm này của Tống Dư Kiều, trong lòng liền sinh khí: “Cô tối ngày hôm qua đi đâu vậy!”

“Tôi đi đâu anh quan tâm sao? Cho dù có chết anh cũng sẽ không thèm nhìn” Tống Dư Kiều khóe miệng nhếch lên tự giễu.

Diệp Trạch Nam liền đem một xấp ảnh quăng xuống trước mắt cô: “Những hình này cô giải thích thế nào?”

Tống Dư Kiều ngay lập tức trắng bệch mặt. Lẽ nào đúng như Hải Đường nói, có người gửi ảnh nude?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play