“Phụ thân, người nói nói đi, có phải người có chuyện gì gạt tụi con hay không.” Kỳ Thiên Hữu cùng hai đứa con trai vừa vào tới cửa nhà, còn chưa kịp ngồi nóng đít đã bị hai đứa con trai xấu xa dùng ánh mắt thẩm vấn, không sai, chính là cái loại ánh mắt đó đó đó!

“Ờm, nhi tử à, chuyện này, kỳ thực nói ra rất dài dòng a.” Kỳ Thiên Hữu cũng không biết nên bắt đầu giải thích từ đâu. Mười mấy năm trước, Liễu Mộ Ngôn mang theo Tiểu Liễu Nhi với thân thể đặc thù về, với mục đích chính là muốn chờ y lớn lên, gả cho nam thanh niên trong tộc, vì bộ tộc Kỳ Lân khai chi tán nghiệp.

Ba đứa nhỏ cùng nhau lớn lên, cảm tình tốt, hắn cùng Liễu Mộ Ngôn đều vui ra mặt, bởi vì Kỳ Lân chọn bạn đời đều dựa theo nguyên tắc tự do, cha mẹ cũng không thể nào can thiệp được. Hiện tại tình cảm giữa hai huynh đệ và Tiểu Liễu Nhi càng thêm tốt, tương lai một người trong đó càng có khả năng thành thân với Tiểu Liễu Nhi, những cái này đều nằm trong kế hoạch của hắn và Liễu Mộ Ngôn.

Đối với giới tính của Tiểu Liễu Nhi, họ vẫn lén gạt bọn nhỏ, chủ yếu là sợ Tiểu Liễu Nhi biết mình không giống với những người khác sẽ thầm cảm thấy tự ti. Liễu Mộ Ngôn vẫn muốn bồi dưỡng Liễu Nghi Sinh thành người nối nghiệp của mình, làm tế tự thừa kế của bộ tộc Kỳ Lân, sao lại có thể để y thấy thiếu tự tin về bản thân mình, cảm giác mình là một quái vật cho được?

Chỉ có thể chờ đến sau này khi y lớn lên, các phương diện đều trở nên thành thục, biết gánh vác sứ mệnh của mình, đến lúc đó sẽ nói thẳng ra chuyện thân thế của y, như vậy hài tử cũng có thể càng thêm lý trí mà tiếp thu chuyện này.

Đối với huynh đệ Kỳ Thạc và Kỳ Canh, ở trong mắt của Kỳ Thiên Hữu, hai thiếu niên này vẫn chỉ là hài tử. Thời gian để Kỳ Lân trưởng thành sẽ dài hơn so với nhân loại, phải hơn hai mươi tuổi mới tới thời kỳ động dục, hiện tại vẫn còn quá sớm để nói cho bọn nhỏ biết những chuyện này, không chỉ tạo thành bất lợi rất lớn với bọn nhỏ, còn có thể khiến cho thiếu niên đang ở thời kỳ phản nghịch hiểu lầm rằng chuyện hôn nhân đại sự của mình đã bị sắp đặt sẵn, như vậy cũng chẳng tốt lành gì cho cam.

Huống chi, Liễu Mộ Ngôn và Kỳ Thiên Hữu cũng không thể đảm bảo rằng hai huynh đệ sẽ có khả năng tiếp thu Tiểu Liễu Nhi với thân thể của một người song tính. Ở Kỳ Lân Thôn, tình huống nam nam kết nghĩa vợ chồng cũng là chuyện thường gặp, đột nhiên lại nhảy ra một cái giới tính mà hai người không hề biết tới, ai cũng không chắc có thể sẽ ảnh hưởng tới tình cảm đơn thuần giữa ba đứa nhỏ hay không.

Nhưng hôm nay lại bị bắt gặp ngoài ý muốn, khiến cho hắn phải vắt hết óc làm sao giải thích với các con về giới tính của Tiểu Liễu Nhi

“Vậy người cứ nói ngắn gọn là được. Tại sao lại muốn lừa bọn con rằng Tiểu Liễu Nhi cũng là nam hài như tụi con chứ?” Kỳ Canh không có kiên trì được như Kỳ Thạc, nhìn thấy bộ dáng phụ thân muốn nói lại thôi, hắn vỗ bàn một cái biểu thị rất nóng nảy.

“Ầy chuyện này vốn định để sau khi các con trưởng thành mới nói, hiện tại các con buộc phụ thân nói thì ta cũng không có biện pháp, bất quá các con phải hứa với phụ thân, tất cả những chuyện ngày hôm nay phụ thân nói ra, đều không thể để Tiểu Liễu Nhi biết được, bằng không phụ thân tình nguyện bị các con đánh cũng sẽ không nói ra đâu.” Kỳ Thiên Hữu cứng cổ nói khiến hai đứa con trai không biết nên khóc hay nên cười. Hắn đã bị tế tự đại nhân đánh đến ngu đầu luôn rồi, hễ cứ động một chút là muốn bị đánh.

Có bí mật gì sao, có thể nói cho bọn họ nhưng lại không thể để Tiểu Liễu Nhi biết? Hai huynh đệ càng thêm hiếu kỳ với chuyện của Tiểu Liễu Nhi, trịnh trọng gật đầu đáp ứng với Kỳ Thiên Hữu khẳng định rằng sẽ không để lộ ra ngoài, lúc này Kỳ Thiên Hữu mới uống chút nước trà thấm giọng, bắt đầu kể ra chân tướng.

“Các con cũng biết đó, vốn dĩ bộ tộc Kỳ Lân của chúng ta là thần thú thượng cổ, bởi vì đại chiến với Ma Thần nên thần lực bị hao tổn, thế là ở nhân gian nghỉ ngơi dưỡng sức, dần dần liền tạo thành thói quen sinh hoạt giống như nhân loại.”

“Phụ thân người nói lời ít mà ý nhiều đi, người cần gì mà phải nhắc tới cái chuyện thượng cổ gì gì đó…” Kỳ Canh không kiên nhẫn sau khi nghe được câu đầu tiên liền trợn trắng mắt.

“Bình tĩnh bình tĩnh đừng nóng, phụ thân nói như thế tự nhiên là có nguyên nhân của người.” Vẫn là Kỳ Thạc tri kỷ, hắn trấn an đệ đệ xong ý bảo Kỳ Thiên Hữu nói tiếp.

“Ta cũng không phải là muốn kể lại chuyện thời thượng cổ, chính là muốn nói cho các con biết bộ tộc của chúng ta bởi vì thần lực bị tổn thương, năng lực sinh dục bị giảm xuống trên diện rộng, mười mấy giống đực mới có thể sinh ra một giống cái, khi đến thế hệ của ta, ngay cả một nữ hài cũng không có. Cho nên hầu như toàn bộ thôn xóm đều là nam tử cùng nam tử sống chung một chỗ tạo thành gia đình.”

“Không phải giống cái đều là lão nãi nãi mặt đầy nếp nhăn sao. . .” Ở trong ấn tượng của hai huynh đệ, không phải giống cái nào cũng giống như lão nãi nãi hả, bởi vì thế hệ này của Kỳ Thiên Hữu đã không còn giống cái, trách không được cho tới giờ hai hài tử đều chưa từng nhìn thấy một giống cái trưởng thành xinh đẹp nào cả.

“Nói lời vô ích! Trước đây khi lão nãi nãi còn trẻ tuổi vẫn rất xinh đẹp đó thôi!” Kỳ Thiên Hữu gõ lên đầu mỗi tiểu nhi tử một cái, quả nhiên các con đối với giống cái ngay cả một điểm nhận thức cũng chưa có, không biết có thể tiếp thu được thân thể của Tiểu Liễu Nhi hay không đây.

“Như vậy có phải Tiểu Liễu Nhi là giống cái không? Tại sao lại có thứ đó giống bọn con chứ? Hay là do thân thể của nhân loại khác với tộc nhân Kỳ Lân?” Kỳ Thạc nhớ tới khí quan xinh xắn, còn chưa phát dục hoàn toàn vừa nhìn thấy bên dưới cánh mông trắng nõn, liền cảm thấy vô cùng hiếu kỳ.

Nam hài luôn luôn có bản năng hướng tới vấn đề giới tính, bọn họ cũng đã từng xem lén qua tranh ảnh, biết được hạ thể của giống cái như một đóa hoa nhỏ, cái này không sai biệt lắm với chỗ đó của Tiểu Liễu Nhi, phấn phấn nộn nộn thập phần đáng yêu xinh xắn, so với hạ thể mọc đầy mao của mình hoàn toàn khác nhau một trời một vực.

“Đây chính là điều ta muốn nói.” Kỳ Thiên Hữu lại nâng chung trà lên, phát hiện trong chén trà đã trống không, Kỳ Canh lập tức hiểu chuyện rót thêm trà cho phụ thân, miễn cho lão nhân gia khô họng lại không chịu nói tiếp.

Uống xong trà nóng, Kỳ Thiên Hữu hài lòng nói tiếp: “Mới nãy vừa nói đến chuyện nam tử sống cùng nam tử, loại kết hợp này lại không có cách nào sinh ra đời sau, Mộ Ngôn sợ nếu cứ tiếp tục như vậy bộ tộc của chúng ta thật sẽ không còn người kế thừa, buộc nam tử trong tộc phải ra khỏi thôn đi tìm nữ tử nhân loại kết hợp, thế nhưng những nữ tử này lại không thể nào thụ thai được.”

“Vậy làm sao mà có được chúng con? Là ấp từ trứng ra sao?” Kỳ Canh dù bận nhưng vẫn ung dung ngồi nghe chuyện xưa, chợt phát hiện, dựa vào cách nói này của phụ thân, hắn và Kỳ Thạc là được nhặt về sao, hay là đi ra từ trứng, không thôi cũng không còn cách nào khác để giải thích chuyện trong tộc không có giống cái, nam tử lại không thể sinh dục, nữ tử nhân loại cũng không có thể sinh con.

“Hai thằng nhóc này a! Nếu cứ nhảy vào họng nữa là ta sẽ không nói tiếp đâu!” Tâm tình của Kỳ Thiên Hữu vừa mới tốt lên đã bị thằng con phá hỏng, chuyện xưa rẽ sang một hướng mà hắn không muốn nhắc tới nhất, đơn giản đây chính là đau đớn hắn khắc cốt ghi tâm suốt cuộc đời này, đồng thời thời gian có hiệu lực là vô hạn, lực phá hoại đến bây giờ vẫn còn kéo dài.

“Bọn con không ngắt lời nữa, phụ thân người tiếp tục đi.” Kỳ Thạc liếc mắt một cái nhìn Kỳ Canh, cười cười bưng trà lên giúp Kỳ Thiên Hữu vuốt lông.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play