‘Quyết đấu’, một dạng chiến đấu hợp pháp giữa các người chơi. Sau khi một bên chấp nhận lời mời quyết đấu từ bên kia, ai trong hai người bỏ mình cũng sẽ không bị rớt cấp, sẽ không rớt trang bị. Đương nhiên, cũng có thể lựa chọn để mục sư giúp hồi sinh tại chỗ.
Có điều Phong Cuồng Huyết Bình lại không chấp nhận lời mời quyết đấu của Tần Nhược, mà lựa chọn hình thức chiến đấu bình thường không hề có bất cứ sự đảm bảo gì.
Điều này khiến Tần Nhược có đôi chút buồn bực...
Đối phương làm như vậy, chắc chắn là ỷ vào có điểm vinh dự từ quân công, không sợ chuyện ác ý giết người (thông qua việc thực hiện những nhiệm vụ có độ khó cao trên đại lục Thần Ma, hoặc tiến vào chiến trường Thần - Ma đánh chết người chơi bên trận doanh Ác Ma, người chơi trận doanh Thiên Sứ có thể tích lũy để đổi lấy điểm vinh dự; một điểm vinh dự có thể triệt tiêu một lệnh truy nã khi giết một người – một điểm chỉ có thể miễn trừ một hiệu quả truy nã khi giết một người, cứ theo đó suy ra).
Điểm vinh dự không dễ thu được, hơn nữa, chỉ có những người chơi đã thăng lên bậc bốn mới có tư cách tiến vào chiến trường Thần - Ma (có tư cách xuất ngoại giết địch).
Tần Nhược hiển nhiên là không có khả năng có được điểm vinh dự rồi, cho nên khi chiến đấu với Phong Cuồng Huyết Bình, hắn sẽ phải chịu thiệt rất nhiều.
Có điều đã tới tình trạng này rồi, đương nhiên không thể bước lùi lại được.
* * * * * *
Mục sư ánh sáng bậc bốn quyết đấu với khống nước bậc ba, khống nước rõ ràng nằm ở tình thế bất lợi.
Bàn về lực tấn công, Tinh Thần Trùng Kích của mục sư ánh sáng bậc bốn phải mạnh hơn một bậc so với phép thuật nước của khống nước bậc ba, mà phép thuật này cũng kèm theo hiệu quả không yếu nữa!
Trang bị của bậc bốn, cũng có mức chênh lệch không hề nhỏ với trang bị của bậc ba.
Hai người lại cách xa cả 7 cấp, tức là chênh lệch 21 điểm thuộc tính tự do, 70 điểm HP,...
Tổng hợp lại các phương diện, nhìn thế nào thì việc Tần Nhược khiêu chiến cũng đều là không tự lượng sức cả!
Có điều từ xưa tới nay loài người đều luôn có lòng đồng tình với phe yếu, càng huống chi Phong Cuồng Huyết Bình vốn không phải là dạng người được người ta yêu thích gì cho cam, cho nên Tần Nhược đã có một ưu thế duy nhất mang tính áp đảo: nhân khí.
“Khống nước! Đừng thua kém nhé! Xử lý được tên đó là tối nay tôi mời cậu ăn, tặng luôn cả một món đồ tím bậc bốn nữa! Cố lên nhé!”
“Đúng, bọn này đều coi trọng cậu đó!”
“Cố lên!”
Trong tiếng cổ vũ của đám người chơi ‘chỉ sợ thiên hạ không loạn’ chung quanh, Phong Cuồng Huyết Bình không lề mề được, bèn dùng cho mình một kỹ năng Kỳ Đảo đã sớm ngưng tụ từ trước.
Kỳ Đảo, một phép thuật bậc bốn của mục sư, có khả năng tăng cường thuộc tính tổng thể cho người chơi...
Rất nhanh, tiếp theo sau đó là phép thuật thứ hai - Thần Linh Tí Hữu.
Phép thuật này tăng lên lực phòng ngự, đồng thời giảm đi hiệu quả của các trạng thái tiêu cực.
Sau đó, không chừa cho Tần Nhược bất cứ cơ hội nào, Phong Cuồng Huyết Bình sử dụng cả Tinh Thần Cổ Vũ và Chiến Thần Chi Lực - lúc này, lực phép của Phong Cuồng Huyết Bình đã không hề kém cạnh gì với một tên nguyên tố sư bậc bốn.
Ở phía đối diện, Tần Nhược lại ngược lại, phương cách hắn dùng cũng là phòng thủ phản kích, nhưng khó khăn lắm mới mở ra được Thủy Chi Kết Giới, Thủy Thuẫn, một cây mâu băng, và một bức tường băng chẳng biết để làm gì...
Cảnh này khiến rất nhiều nguyên tố sư phải lắc đầu thở dài không thôi. Dám để mục sư ánh sáng tăng đầy đủ trạng thái, vậy còn đánh đấm được nữa sao?
Đa số người không nói gì, chỉ lẳng lặng quay đầu lại, không quan sát trận chiến ‘chắc chắn thua’ của Tần Nhược nữa mà dời tầm mắt đến màn sương đen ngòn ở bên ngoài cửa di chỉ.
Địa huyệt sứ giả đã nảy mới rồi!
Thoáng chốc ấy, có mấy luồng ánh sáng thần thánh chói rực cùng dâng lên từ trong các tiểu đội, mục tiêu là màn sương đen.
Khu Ma, một phép thuật bậc bốn của mục sư!
Chỉ có Tử Lan là không sử dụng phép thuật này, mà chớp mắt khi mấy cột sáng ấy rơi lên trên màn sương đen, cô phóng ra phép thuật Tinh Thần Trùng Kích, bắn trúng người tên địa huyệt sứ giả vừa mới hiển hiện từ trong sương mù.
“Đùng!”
“Xì!”
“Ầm!!!”
Ba kỹ năng của chiến sĩ cùng đồng thời đập vào người của địa huyệt sứ giả, nhưng Lục Tâm - đã ở trong trạng thái cuồng hóa - lại tức khắc khởi động kỹ năng Trùng Kích ngay!
Một tiếng động lớn vang lên, đang bị cứng khựng vì các kỹ năng, địa huyệt sứ giả lại bị Lục Tâm đánh văng ra xa hai mét, khiến đòn liên kích của mấy chiến sĩ cạnh nó đều thất bại, đồng thời các nguyên tố sư, cung tiễn thủ phía xa cũng nhao nhao mất đi mục tiêu đã khóa.
Người duy nhất không ra tay sớm là Tiểu Thanh, cô kịp lúc đón địa huyệt sứ giả đang văng tới, sau đó không chút khách khí vụt ra mấy ánh kiếm có thanh âm của sấm đánh và gió rít kèm theo, tạo thành mấy vết thương trên người của địa huyệt sứ giả.
“Móa!”
Bá Vương Hoàn không hổ là một cuồng chiến máu thú cấp 46, y có được khả năng tăng tốc cự ly ngắn và lực bùng nổ mạnh mẽ, lại là người kịp phản ứng đầu tiên nên gầm lên một tiếng, chớp mắt khi Lục Tâm vừa đụng văng địa huyệt sứ giả ra, y cũng gần như đồng thời dùng kỹ năng Trùng Kích, mưu đồ chia một chén canh với Lục Tâm và Tiểu Thanh.
Nhưng không ngờ Lục Tâm lại như dự đoán được hành động này của y vậy, Lục Tâm dời chân qua, đưa người ngăn trước đường y đến...
“Đùng!”
Kỹ năng Trùng Kích còn chưa đạt được khoảng cách đầy đủ để phát huy uy lực của Bá Vương Hoàn đánh trúng lưng của Lục Tâm. Nhận được lời nhắc đang ác ý tấn công của hệ thống, sắc mặt y đại biến, bèn nhanh chóng lui ra xa ngay, không dám tấn tới nữa.
Lục Tâm đỡ kỹ năng Trùng Kích của Bá Vương Hoàn nhưng lại tựa như không tổn hao gì, thân thể chỉ hơi lung lay một thoáng, rồi sau đó chùy Phong Ma Liệt Sát vẫn trầm ổn nện trúng thân thể màu ngăm đen trông như một con goblin đồ sộ của địa huyệt sứ giả.
“Hú!”
Một thanh âm tựa như rồng ngâm hổ rống vang lên - Long Sĩ Đầu!
Địa huyệt sứ giả bị đánh trúng cằm, kêu lên một tiếng kêu thê thảm đến cực điểm.
Lôi Đình Liệt Thiểm!
Đòn liên kích vừa mới kết thúc, một bàn tay khổng lồ cực nóng đã chụp trúng địa huyệt sứ giả - phép thuật của Hỏa Mân Côi tới rồi!
Lúc này, phép thuật của các tiểu đội khác mới lục tục bắt lấy khe hở rơi xuống, nhưng bây giờ HP của địa huyệt sứ giả đã bị tiểu đội của Lục Tâm đánh mất hơn 3.000, cho dù những phép thuật này có đánh trúng đi nữa, thì tình thế trên cơ bản cũng đã xác định!
Mấy giây sau, tên quái vật bậc bốn dạng tinh anh địa huyệt sứ giả ngã lăn trong trận, rớt ra một đống đồng bạc, một ít trang bị và một chiếc chìa khóa...
Từ khi địa huyệt sứ giả xuất hiện đến khi bỏ mình, thời gian chỉ qua chưa đến 10 giây!
Sự ăn ý và chớp nhoáng của đám Lục Tâm đã khiến những người cạnh tranh nơi đây không thể nói gì được, chỉ có thể im lặng chấp nhận kết quả mà thôi.
Cho dù Bá Vương Hoàn và Hắc Thực vẫn không chịu phục cho lắm, nhưng Lục Tâm đã không tìm họ tính chuyện thì đã là tốt lắm rồi, họ còn dám nói gì nữa?
Trừ đổ tội cho tên Phong Cuồng Huyết Bình lâm trận lại bị dụ rời đi ra, cũng chỉ còn có thể gây chuyện được với tên gà con bậc ba chắc chắn phải chết kia thôi...
Nhưng khi mọi người dời ánh mắt trở lại chiến trường bên ấy, lại nhìn thấy một tình cảnh không ai có thể tưởng tượng ra nổi...