“Lại là Filo Rial nữa à... Tên Motoyasu đúng là đi đâu cũng cũng gây toàn rắc rối.”

Chủ yếu là toàn liên quan đến Filo Rial.

Hắn ta là một gã phiền phức chẳng hề biết điểm dừng là gì.

Chắc hẳn hắn cảm thấy rất hào hứng lúc nhìn thấy chuồng Filo Rial của lâu đài.

Hắn còn định gây rắc rối đến mức nào nữa thì mới chịu thỏa mãn đây...

“Chúng tôi chẳng còn cách nào khác là đưa cho ngài ấy vài quả trứng Filo Rial, rồi để cho ngài ấy làm một nhiệm vụ.”

“... Nhiệm vụ chỉ là bề nổi để đẩy hắn ta đi thôi phải không.”

“Đúng vậy.”

Trước đây tôi cũng có nghĩ về điều này rồi, nhưng Nữ Hoàng của đất này quả là khá chính trực.

Kể cả vậy... Tên đó vẫn còn muốn nuôi thêm Filo Rial nữa à? Bệnh của hắn nghiêm trọng đến mức nào rồi vậy!

“Vào thời điểm khi ngài ấy tới lâu đài, đã mang theo 10 Filo Rial Nữ Hoàng rồi...”

... CLGT?

10? Không phải 3 sao?

Giờ tôi ngẫm lại thì, hắn liên tục gọi chúng là những thiên thần, và hắn chưa từng nói mình chỉ có 3.

Tên đần này định xây dựng một quân đoàn Filo Rial chắc?

“Và sự thật là ngài ấy còn muốn có thêm nhiều Filo Rial hơn thế nữa...”

Ah, tên đó cuối cùng cũng thành 1 kẻ biến thái rồi.

Nhân lúc Firo không chú ý, ngay trước khi dùng Portal Spear, Motoyasu đã nhặt lại toàn bộ những sợi lông mà Firo rơi ra.

Tôi chẳng muốn biết hắn định sẽ làm gì với đống đó đâu.

“Con gái tôi, Melty, cũng có niềm đam mê khác thường với Filo Rial, nhưng Thương Hiệp Sĩ-sama có lòng nhiệt tình còn vượt quá con bé nữa.”

Melty à?

Đã vượt qua ranh giới “tình bạn” với Firo và thành “tình nhân” rồi.

Chính xác thì tình yêu của công chúa dành cho Filo Rial có thể tương đương với Motoyasu nữa... Không, thua hắn là cái chắc.

Quả là đến cả Melty cũng không thể chiếm được hết tình yêu của Firo được.

Theo ý nghĩa tinh thần.

“Vậy thì Motoyasu không còn ở đây nữa sao?”

“Đúng vậy. Ngài ấy nói rằng ngài ấy sẽ đến lãnh địa của Iwatani-sama.”

“Đừng đùn đẩy rắc rối cho tôi chứ.”

Motoyasu đang đến chỗ của tôi sao? Không đùa được đâu nha.

Dù có như thế nào thì tôi chẳng muốn phải làm đối thủ với tên ngu ngốc đó đâu.

Giờ nghĩ kỹ lại thì, thật đáng ngờ khi trước giờ hắn vẫn chưa bao giờ đến tìm Firo cả.

Ư... Dạ dày tôi đau quá.

“Sau khi ngài ấy rời đi, tôi nhận được báo cáo rằng ngài ấy mua thêm trứng Filo Rial từ người buôn ma thú của lâu đài.”

Cái quái gì vậy, tên đó vẫn còn mua thêm nữa à.

Cái này thành bệnh cmnr. Chẳng phải hắn đã có 10 con rồi sao?

“Được rồi, tôi đã hiểu chuyện xảy ra với Motoyasu rồi. Còn chuyện gì nữa không?”

“Chúng tôi vẫn chưa có tin tức gì về Cung Hiệp Sĩ-sama. Mặc khác, bè phái quý tộc phản đối Á Nhân ở đất nước tội đang tăng cường hoạt động.”

“À, bà đã nói về chuyện này trước đây rồi. Ý của bà là gì khi nói tăng cường hoạt động?”

“Nói thật thì... Từ những bằng chứng gián tiếp và dựa vào trực giác của tôi, có vẻ như họ đang cố gắng vận động một cuộc cách mạng.”

Cách mạng ư?

Với đất nước Melromarc luôn theo chủ nghĩa loài người là tối cao truyền từ hết thế hệ này sang thế hệ khác thì việc Nữ Hoàng thừa nhận quyền ưu đãi của Á Nhân đã dẫn đến cuộc nổi loạn với danh nghĩa cách mạng nổ ra...

“Trừng phạt Trash giúp chúng tôi bảo trì được uy tín, nhưng... Dù sao thì việc này cũng có giới hạn của nó. Chúng tôi vẫn chưa tìm được bằng chứng xác thực, tuy nhiên chúng tôi có tìm thấy vài hành động mờ ám.”

“Không có bằng chứng... Sao.”

“Số lượng quý tộc đối xử vô cùng lạnh nhạt đối với những mạo hiểm giả Á Nhân trong nước vẫn đang gia tăng.”

“Bà có thể làm được gì không?”

“Nếu tôi sừ dụng những biện pháp quyết liệt, tình trạng có thể sẽ bùng nổ.”

Tình hình nguy hiểm đến vậy sao.

Nung mủ của đất nước này đã quá thâm căn cố đế rồi.

“Tuy nhiên nhờ vào hành động của Iwatani-sama đã làm gia tăng nhanh chóng cái nhìn thiện cảm về Á Nhân trong lòng dân chúng. Vì vậy có rất ít dấu hiệu cho thấy sự nổi dậy của nhân dân trong nước.”

“Hửm?”

“Cảnh tượng những Á Nhân lữ hành khắp cả nước để đi bán rong đã để lại ấn tượng tốt cho dân chúng. Mọi người đang dần quên đi những duyên nợ trong quá khứ, và học được rằng Á Nhân và loài người có thể hợp tác với nhau để cùng vượt qua Đợt Sóng.”

“Vậy sao.”

Việc bán rong của tôi đang phát huy tác dụng thật bất ngờ.

Mà, mấy đứa nô lệ đó đang được thúc đẩy theo một cách thật vô ích.

Bên cạnh đó, cũng không có gì lạ khi chúng có bị ảnh hưởng từ đấy.

“Ồ phải rồi. Tôi đang dần dần mở rộng phạm vi bán rong, chắc không có vấn đề gì chứ.”

“Bên ngoài đất nước của tôi sao? Ngay trước khi giới hạn nhu cầu trong nước còn tồn tại thì tôi nghĩ chắc không sao.”

Người Buôn Phụ Kiện đã đoán được điều đó từ trước rồi. Có lẽ bây giờ hắn đang cười vào mặt tôi đây.

Hắn đã làm sẵn một bộ khung chuyên dụng cho chiếc xe kéo để có thể xếp số hàng hóa của hắn lên đó.

Sau đấy, khi Đợt Sóng đã kết thúc, tôi có thể tạo được điều kiện cho Raphtalia có được số tiền chi tiêu cho cuộc sống.

Mục đích của việc này là để tạo nên một ngôi làng yên bình cho Raphtalia có thể có được nhiều hạnh phúc cho dù tôi không còn ở thế giới này nữa.

Dĩ nhiên, tôi cũng phải xây dựng một đội quân để chuẩn bị cho Đợt Sóng.

Tôi hiểu rồi. Một khi đã suy nghĩ kỹ lại, có thể lãnh địa của tôi được lập nên cùng với những xung đột chính trị phiền toái ở bên trong đất nước này.

Tôi giống như một con trùng ở bên trong cơ thể của con sư tử, một bia ngắm quá rõ ràng đối với những quý tộc theo chủ nghĩa bài xích Á Nhân ở bên trong đất nước.

Tôi buộc lòng phải phát triển một cách thật cẩn thận.

“Tôi không biết có nên báo cáo lại việc này cho ngài luôn không.”

“Còn việc gì khác sao?”

“Đúng vậy. Khu vực nhà tù của đất nước tôi đã bị phá hủy trong cuộc tấn công của Linh Quy. Chúng tôi đã xác nhận được thương vong của hầu hết các tù nhân tuy nhiên...”

“Nhưng sao...”

“Vẫn có khả năng một số đã trốn thoát.”

“Tôi hiểu rồi.”

Vậy nghĩa là một vài tù nhân có thể vẫn còn sống à.

Tôi đang có cảm giác không hay cho lắm.

“Dù đây chỉ là trực giác của tôi thôi, tuy nhiên có thể những kẻ đó có liên quan đến cuộc nổi loạn lần này. Còn nữa, cũng có thể dính líu tới một thế lực khác từng bị Naofumi đuổi đi trước đây.”

... Oi. Có khi nào chuyện này là do những kẻ có quan hệ đến Tam Hiệp Giáo đã bỏ trốn đi lánh nạn không vậy.

Vấn đề lớn đây.

Vậy là bọn chúng vẫn đang ẩn nấp ở bên trong đất nước.

Càng lúc càng có nhiều thứ không rõ lý do xảy đến với tôi gần đây. Thật tốt khi được thông báo trước.

“Tôi sẽ trông cậy việc thu thập thông tin cho bà vậy”

“Tôi hiểu rồi.”

“... Bà không khắc dấu ấn nô lệ lên tù nhân sao?”

“Chúng tôi có làm vậy, nhưng những người chủ sở hữu nô lệ là những người lính đã trở thành nạn nhân của Linh Quy.”

À, ra là vậy. Những người có quyền đưa ra hình phạt đã chết.

Chuyện này cũng khá rắc rối đây.

“Tôi nghĩ bà nên để cho mấy tên Hiệp Sĩ gây chuyện tự đi mà giải quyết cái vấn đề này ấy.”

Ren dường như rất tha thiết ăn năn hối lỗi, hắn chắc hẳn sẽ nhận nhiệm vụ này.

Gần đây, nhìn có vẻ ít nhiều gì thì hắn đang dần được chấp nhận ở trong làng hơn.

“Ngài đang có ý định làm gì vậy?”

“Bà có thể đuổi hết đám quý tộc của đảng cách mạng đó đi hết chỉ trong một lần. Vấn đề còn lại chỉ phụ thuộc vào thủ đoạn của bà.”

“... Tôi hiểu rồi. Thực lòng thì, đáng lẽ tôi không cần để cho những Anh Hùng tham dự vào chuyện này làm gì. Tình trạng này là hậu quả của sự thiếu năng lực của tôi.”

“Tôi biết đó không phải là do chủ tâm của bà.”

Tôi nghĩ đó là một ý tưởng hay.

Thực lòng, đây giống như một vết thương, mà tôi không muốn dính líu đến.

Không, tuy rằng bản thân tôi có thể tránh không phải rơi vào vòng xoáy hỗn loạn này, nhưng nếu làm như vậy thì chẳng khác không thèm đoái hoài gì đến lãnh địa của mình cả.

Chuyện như vậy đúng là cực kỳ vô nghĩa.

“Rất cảm ơn sự hợp tác của ngài.”

“Quên việc cảm ơn đi.”

“Iwatani-sama, xin hãy cẩn thận. Vấn đề này có lẽ cũng sẽ xảy đến ở lãnh địa của ngài.”

“Tôi biết rồi.”

Cứ cho là dư đảng của Tam Hiệp Giáo có tấn công chúng tôi đi chăng nữa thì đằng nào tôi chẳng phải chiến đấu với những kẻ cuồng tín ngưỡng đó. Mặc dù mấy cái lý lẽ của chúng cũng đều là giả mạo hết.

Và ngôi làng của tôi không phải chỉ biết mỗi ăn không. Dù có như thế nào thì từng người trong đám nô lệ đó cũng đều hữu dụng cả.

“Tất cả những việc này đều là nhờ vào lòng nhân từ của Iwatani-sama.”

“... Tôi có làm chuyện như vậy sao.”

Bà ta có vẻ như đang nói theo chủ tâm. Càng lúc tôi càng thấy khả nghi hơn. Tôi không tin bà ta.

Còn Melty thì dễ xử lý rồi. Theo một ý nghĩa tốt.

... Đôi lúc tôi tự hỏi có phải cô bé có đúng là được sinh ra từ cùng một cha mẹ như Witch hay không nữa.

Cô bé đặt tình bạn với Firo lên trên hết thảy, nói chung thì đó là một người lương thiện, và được nuôi dạy rất tốt.

Hơn cả, cô bé là một kiểu người khá thường thức nữa. (Người thường thức: Kiểu người có những hiểu biết thông thường, tính cách đơn giản và thẳng thắn)

Nếu có ai đó hỏi tôi rằng liệu tôi có được những hiểu biết thông thường (thường thức) hay không, tôi sẽ thừa nhận là không. Và có rất nhiều người xung quanh tôi rất phi thường thức.

Dù với ý nghĩa như vậy thì tôi vẫn có thể tin tưởng vào Raphtalia và Melty.

Ngoại trừ đám nô lệ, mà đối với chúng thì tôi cũng khá được tin tưởng.

Mà... Xét theo vấn đề trong hôm ngày hôm trước, Melty có vẽ vẫn còn giận tôi lắm.

Giờ mới để ý, Nữ hoàng vẫn chưa hỏi gì về chuyện của Melty cả.

Chuyện gì xảy ra cũng đã xảy ra rồi, vì thế tôi đã chuẩn bị sẵn tinh thần để nhận hình phạt.

Mà, dù cho chuyện này không lộ ra thì tôi vẫn ổn thôi.

Nếu cô bé lỡ như có muốn làm kiên quyết đến cùng, chắc tôi nên nghĩ vài biện pháp phòng ngừa mới được.

... Không, tôi nghĩ sẽ dễ dàng hơn nếu giải quyết cho xong chuyện này luôn.

Từ kinh nghiệm của tôi từ trước đến nay, cứ để mọi chuyện lắng xuống thì chẳng bao giờ có thể dẫn đến điều gì tốt đẹp cả.

“Chuyện của Melty chúng ta nên làm như thế nào mới tốt đây?”

“Làm thế nào, là sao?”

Hiếm khi tôi mới thấy bà ta hỏi những câu bình thường như vậy.

“Liên quan đến vấn đề của Motoyasu, vì thế tôi nghĩ nên nhắc đến nó.”

“Về chuyện của Filo Rial à? Shadow đang trên đường đuổi theo, nhưng do bị một thứ gì đó giống như kết giới cản trở nên tôi không biết được chuyện gì đã xảy ra ngay sau đó. Tôi chỉ có được bản lời khai của Thương Hiệp Sĩ-sama. Chính xác thì, ngài ấy đã gọi Melty là” Heo con màu xanh “.”

Tốt!

Có vẻ như bà ta hoàn toàn không biết gì về chuyện đó.

Tôi không nghĩ rằng Melty có ý định che giấu gì đâu, nhưng có vẻ cô bé cũng không có dự định lan truyền nó ra.

“À, đòn tấn công của Motoyasu đã khiến cho con FiloRial của tôi ngoài tầm kiểm soát, và Melty đã hy sinh cơ thể của mình để thuyết phục con chim ấy trở lại như ban đầu. Nếu Melty không ở đó, chúng tôi đã gặp nguy hiểm rồi. Sau này xin hãy khen ngợi cô bé.”

... Tôi không nói dối.

Melty có lẽ cũng sẽ không hề nói lại toàn bộ sự thật, và nếu như cha mẹ mình đã khen ngợi thì Melty lại càng không thể kể lại được.

Nếu như tôi có thể bịt miệng được Rishia, vấn đề này sẽ hoàn toàn bị quên lãng.

“Tôi hiểu rồi, Melty đúng là rất yêu quý loài Filo Rial.”

Nữ hoàng có vẻ thỏa mãn với lời giải thích và gật đầu.

... Nhưng dù sao thì. Kể cả khi tai họa đang giáng xuống thế giới như vậy mà con người ở đây vẫn có thể tổ chức cách mạng được.

Thế giới này còn có thể mục nát tới mức nào nữa đây?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play