*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Cầm tài liệu truyền đến từ Hoa Gian từ trong tay, trong đầu Phượng Tĩnh Xu sắp xếp lại tình hình đại khái hiện ở chiến trường Tuyệt Tích.

Bởi vì Việt Sa quốc đột nhiên xâm chiếm, khiến quân đội Tây Bắc không hề đề phòng, đặc biệt là thành Tân La gần Tuyệt Tích sâm lâm nhất, d,0dylq.d tòa thành vô tội hy sinh. Khi tất cả dân chúng trong thành đều đắm chìm trong giấc ngủ, vó sắt của Việt Sa quốc đã xuyên qua Tuyệt Tích sâm lâm được gọi là có đi mà không có về, lấy khí thế sét đánh không kịp bưng tai chiếm cứ thành Tân La. Chỉ một đêm, thành Tân La thất thủ.

Mặc dù lúc chuyện xảy ra, thành Tân La có phái binh lính cầu viện, nhưng tòa thành Á Lý gần nhất thành Tân La nhất cũng có phải hơn bốn trăm tám mươi dặm, khi binh sĩ phá vòng vây cưỡi chiến mã chạy như điên tới thành Á Lý, cũng đã không kịp.

Mặc dù lúc ấy tướng quân Hùng Thao đóng tại thành Á Lý đã tập kết đại đội nhân mã chạy tới trợ giúp, nhưng nước xa không cứu được lửa gần, quân đội của họ đã bị ngăn cản ở ngoài thành Tân La, không còn cách nào để lấy lại thành đã mất.

Chần chừ ở ngoài Tân La hai ngày, Hùng Thao quyết định thật nhanh, lui về ngoài thành Á Lý hai trăm dặm nơi, mang toàn bộ quân đội thành Á Lý ra xây dựng cơ sở tạm thời, căn cứ ở nơi địa thế giữa thành Á Lý và thành Tân La tạo thành một vòng vây nghiêm mật quanh thành Á Lý.

Quân đội Việt Sa quốc lần đầu tiên đi qua Tuyệt Tích sâm lâm, người có thể đi vào Lộng Phong quốc cũng không nhiều, mặc dù cũng có thám tử lọt vào Lộng Phong quốc, nhưng mà bởi vì địa thế Tây Bắc từ trước đến giờ không phải vùng để giao tranh, quân đội Việt Sa quốc không qua được, quân đội Lộng Phong quốc cũng không qua được, hai nước không xâm phạm lẫn nhau, không có chiến sự, vì vậy lúc sắp xếp thám tử, phía tây bắc gần như bị vứt xó xỉnh. Cũng vì nguyên nhân này, đã tạo thành lợi thế cho Việt Sa quốc tiến công. Bởi vì chưa quen thuộc địa hình nơi này, sợ nếm mùi thất bại không có cách nào giữ được thực lực, [email protected]*dyan(lee^qu.donnn) vì vậy mỗi một bước đi của Việt Sa quốc đều phải cẩn thận. Dù sao nơi này không phải đại bản doanh của Việt Sa quốc, bọn họ không giống quân đội Lộng Phong quốc, đánh thua còn có quân chi viện, bọn họ đánh thua rồi, chỉ có sa mạc bát ngát vô tận cùng với ngựa da bọc thây. Đối với Long Ứng Thiên và Viêm Vũ Thụy, mù quáng mà hy sinh binh lính của mình là điều mà bọn hắn không muốn nhìn thấy, đó cũng không phải là một chuyện sáng suốt mà tướng lĩnh nên làm, vì vậy, bọn họ cố thủ ở thành Tân La, chờ đợi thám tử thăm dò địa thế cẩn thận hơn, sắp xếp lại lần nữa.

Long Ứng Thiên và Viêm Vũ Thụy kiêng kỵ địa hình không rõ, còn Hùng Thao kiêng kỵ binh lực đối phương.

Dựa vào trực giác kinh nghiệm nhiều năm luyện binh tích lũy được ra, Hùng Thao biết rõ lần này binh lực đối phương tuyệt đối trên thành Á Lý, hắn không thể tùy tiện hành động, nếu không sẽ bị bại lộ ra nhược điểm. Vì vậy hai bên giằng co giữa thành Tân La và thành Á Lý, ai cũng không động chút nào.

Ngay lúc Hùng Thao phái người đến thành Sở Ương cầu viện, không tới hai tháng, Hiền vương Phượng Vu Dực và Đức vương Phượng Vu Tường đã trước sau dẫn dắt hai mươi bốn vạn nhân mã tới thành Á Lý.

Sau đó, thời gian không tới một tháng, một đội tám vạn nhân mã lại tới, điều khiến hắn khó hiểu là, quân đội này, không phải đến từ một nhánh quân đội bất kỳ nào ở Lộng Phong quốc, mà đến từ chính nước láng giềng Hí Triều quốc! Hơn nữa, tướng lĩnh đội quân lại còn là hai nữ nhân —— hoàng nữ Hí Triều quốc Tử Mộng Cơ và nử nhi tể tướng Tâm Mộng Hồ!

Tám vạn nhân mã này đến, còn có hai trăm vạn thạch lương thực, hơn phân nửa đại phu của Hạnh Lâm đường nổi tiếng thiên hạ và năm vạn món khôi giáp chưa thấy bao giờ!

Mấy đợt tiếp viện đến, khiến Hùng Thao thở phào nhẹ nhõm, rốt cuộc cũng có thể duỗi thẳng sống lưng đấu một trận với Việt Sa quốc.

Ai biết, vốn tưởng rằng không chút lo lắng nào mà chiến đấu, sau mấy trận giao chiến quy mô lớn, thế trận đã thay đổi kịch liệt.

Vừa bắt đầu, binh lực hai bên ngang nhau, nhưng bên mình dựa vào binh thư mà Phượng Trạch công chúa đưa cho Hiền vương gia《 36 Kế 》mà chiếm được thượng phong.

Lại bởi vì không biết là vật quái gì, đợt tiến công quy mô tiếp theo khiến bọn họ gần như bị diệt một lần nữa.

Mà cũng bởi vì quái vật kia, bọn họ không chỉ có mất đi mấy vạn binh sĩ, ngay cả Hiền vương gia và nữ tướng lĩnh Hí Triều quốc Tâm Mộng Hồ cũng bị thương.

Vạn bất đắc dĩ, bọn họ không thể làm gì khác hơn là phòng thủ lần nữa, vắt óc suy nghĩ đối sách.

Đây chính là tình hình mới nhất từ thành Á Lý mà Hoa Gian từ giao cho Phượng Tĩnh Xu.

Thành Á Lý có đầy đủ lương thảo, binh lực dù có tổn thất lớn, nhưng vẫn có thể đối kháng với Việt Sa quốc, Dieenndkdan/leeequhydonnn điều khiến nàng lo lắng chính là những thứ kia đã làm tổn thất vô số binh lính, coi như đại phu Hạnh Lâm đường có y thuật cao minh, chỉ sợ hiện tại cũng chỉ có thể bó tay!

Căn cứ tin tức cung cấp từ Hoa Gian từ, nàng khẳng định “quái vật” mà bọn họ nói, chính 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play