Lê Phi Kì xử lý vụ án Lê Phi Tuyệt mưu phản xong lập tức bãi triều, vội vàng đuổi tới Phượng Dạ cung.

“Tuấn, hiện tại Lạc Nhi thế nào ?”

“Ngự Phong đang vì hắn thi châm.”

Nhan Tuấn mới vừa nói xong, Lí Ngự Phong bước ra, không đợi bọn họ hỏi đã nói: “Đây là ta dùng nụ hoa Thiên Sơn Tuyết Liên, huyết song đầu xà cùng nước của Hỏa Lân quả luyện thành ba viên Ngọc Bích Cao, ngươi cầm chia ba ngày cho hắn ăn vào, ba ngày sau, Cửu Hoa Ngưng Lộ hoàn sẽ hoàn toàn tán đi, đại nhân cùng đứa nhỏ liền bình an. Bất quá sau này các ngươi phải bồi bổ hắn, ta bắt mạch thì biết thể chất hắn vốn không tốt, mang thai đã tiêu hao không ít thể lực, hơn nữa lần này trúng độc, thật sự nếu không điều dưỡng tốt, chỉ sợ đến lúc sinh sản sẽ thực khó khăn.”

“Đa tạ Lý môn chủ, Trẫm vô cùng cảm kích!”Lê Phi Kì thiệt tình cảm tạ ân cứu mạng của Lí Ngự Phong, “Trẫm đi xem Lạc Nhi.”

“Ngự Phong, tuy rằng ngươi vốn thiếu ta một cái nhân tình, nhưng lần này thật sự cảm tạ ngươi, về sau chỉ cần ngươi có chuyện gì, Nhan Tuấn ta nhất định vượt lửa qua sông, không chối từ!”

“Vượt lửa qua sông thì không cần, ngươi chỉ cần cho ta hôn một chút là được rồi.”Lí Ngự Phong bệnh cũ không đổi.

Nhan Tuấn lập tức hắc tuyến, xoay người bước đi.

“Tuấn! Quỷ hẹp hòi, giải dược kia là ta luyện một đêm mới luyện ra, ngươi xem, hai mắt còn đen đây, ngươi liền không lương tâm như vậy, ngay cả hôn chút cũng không chịu, còn vượt lửa qua sông cái gì!”Lí Ngự Phong vui vẻ theo sát phía sau Nhan Tuấn ồn ào.

Ba ngày sau, Cửu Hoa Ngưng Lộ hoàn trong cơ thể Tiêu Vũ Lạc hoàn toàn tán đi, Lí Ngự Phong đã trở về Vu Nguyên sơn. Tiêu Vũ Lạc giải độc xong trên mặt thoáng khôi phục một chút huyết sắc, nhưng vẫn như trước suy yếu.

“A, lại là thuốc bổ, ta không muốn ăn a!” Tiêu Vũ Lạc quay đầu, ba ngày này, Lê Phi Kì cùng Nhan Tuấn trái một chén tổ yến, phải một ly trà sâm, còn có một đống thuốc bổ loạn thất bát tao, toàn bộ đều bắt hắn ăn hết, làm hắn nhìn đến đã muốn phun rồi.

“Lạc Nhi, ngoan, ăn nhiều thì thân thể mới tốt, thân thể tốt là có thể ra ngoài chơi.”Lê Phi Kì dụ dỗ.

“Đi ra ngoài chơi? Phi Kì, Tuấn, các ngươi mang ta ra ngoài chơi đi ~~~”Tiêu Vũ Lạc lập tức vểnh tai, sau mông tựa hồ còn có một đuôi lắc lắc, ánh mắt chớp chớp nhìn Lê Phi Kì cùng Nhan Tuấn.

“Đi ra ngoài chơi a, ta cũng muốn đi!”Lê Phi Dật không biết từ nơi nào xen mồm vào. Hai ngày hắn trở về, nếu không có hắn ở đây, Tiêu Vũ Lạc phỏng chừng sẽ buồn chết.

“Tiểu Dật, ngươi không cần vô giúp vui!” Lê Phi Kì lườm hắn một cái.

“Dật nhi ~~~ ta đưa ngươi đi!” Gia Luật Văn Tu cũng tới.

“Ách, đáng chết, các vị, ta đi trước một bước!”Lê Phi Dật bật người chạy trốn.

“Dật nhi ~~~ chờ phu quân a! ! !”Gia Luật Văn Tu vội vàng đuổi theo.

Đây là hai ngày qua trong Hoàng cung thường xuyên xuất hiện trò chơi ngươi truy ta đuổi, Lê Phi Dật liên tục chạy trốn, Gia Luật Văn Tu liên tục đuổi theo, một cái thề chết không thỏa hiệp, một cái thề chết không buông tha, cho nên liền biến thành ngươi truy ta đuổi.

Nửa tháng sau, đại tướng Kiêu quốc giải Tần Mộ vào kinh, đồng thời Gia Luật Văn Tu cũng hướng Lê Phi Kì chào từ biệt.

“Không ở thêm vài ngày sao?”

“Phụ vương nói ta đi lâu quá, mẫu hậu nhớ ta, muốn ta mau chóng trở về, hơn nữa không biết Dật nhi đã chạy trốn tới đâu, nhưng mặc kệ chân trời góc biển, ta sẽ bắt được hắn, cho nên ta không làm phiền nữa.”

“Vậy được rồi.”

Ngày mười tháng một, Lê Phi Kì thiết yến tiễn bọn họ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play